Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 615

Từ ngày hai mươi chín tháng sáu, các khách sạn tại Hong Kong đều bắt đầu trở nên cực kỳ khẩn trương, phàm là những khách sạn cao cấp, trên cơ bản đều được đặt kín phòng.
 
Tất cả chuyện này, đơn giản chính là vì chúc mừng mười lăm năm ngày trọng đại Hong Kong được trả về đại lục.
 
Để ăn mừng ngày Hong Kong được trao trả, trung ương rất xem trọng việc này, riêng phái người đứng thứ hai trong quốc vụ viện đi tới Hong Kong dự buổi hội nghị, còn cho quan chức của vùng Tam Giác Châu Trường Giang, vùng châu thổ Châu Giang, Kinh Tân Đường, cùng khu công nghiệp Đông Bắc suất lĩnh những cột trụ xí nghiệp các nơi đi tới Hong Kong, tham gia buổi tổ chức "Hoạt động giao lưu thương mại chúc mừng mười lăm năm ngày Hong Kong được trả về Trung Quốc.
 
Ngoài ra, trung ương còn phái ra đại biểu của doanh nghiệp nhà nước như ngành dầu mỏ, ngành khai thác đá, ngành bưu chính viễn thông tham gia buổi hoạt động giao lưu lần này, hơn nữa đại biểu còn là người đứng thứ nhất cùng thứ hai của ngành!
 
Đây cũng chính là nói, tham gia hoạt động giao lưu thương mại chính là những ông chủ tập đoàn thương nghiệp cùng đảng ủy.
 
Những doanh nghiệp nhà nước do quốc tư ủy tổ chức an bài, mà bốn khu xí nghiệp tư nhân cùng những ông chủ của xí nghiệp liên doanh trong ngoài nước là do đoàn đại biểu các khu phụ trách.
 
Người phụ trách khu Tam Giác Trường Giang chính là phó chủ tịch Đông Hải Trần Phi.
 
Chiều ngày ba mươi tháng sáu, đoàn người của Trần Phi do các quan chức khu Tam Giác Trường Giang làm đại biểu, dẫn dắt những ông chủ của các xí nghiệp tư nhân cùng liên doanh trong ngoài nước đi tới Hong Kong, ở lại trong một khách sạn năm sao.
 
Sau buổi cơm chiều, Trần Phi lấy thân phận người phụ trách mời dự họp hội nghị, yêu cầu người phụ trách các xí nghiệp lớn tham gia hội nghị.
 
Lúc tám giờ tối, trong phòng hội nghị khách sạn tầng cao nhất, Trần Phi ngồi ngay vị trí trung ương, bên cạnh là các quan viên khu Tam Giác Trường Giang, bên dưới là người phụ trách của các xí nghiệp.
 
- Dương Viễn, chủ tịch của quý tập đoàn Trần Phàm tiên sinh còn chưa tới sao?
 
 Nhìn thấy mọi người đã ngồi xuống, đưa mắt nhìn về phía mình, Trần Phi lại nhìn xuống chỗ Dương Viễn đang ngồi ở hàng ghế đầu, nhíu mày hỏi.
 
- Bá!
 
Nghe được câu hỏi của Trần Phi, tất cả mọi người liền đưa mắt nhìn về phía Dương Viễn.
 
Vô luận là những quan chức bên cạnh Trần Phi hay là những ông chủ của thương giới bên dưới, bọn họ không chỉ biết Trần Phàm cùng Trần Phi đều xuất thân từ phương bắc Trần gia, còn biết rõ chuyện mâu thuẫn giữa hai người.
 
Ở dưới tình hình này, Trần Phi đem mũi nhọn chỉ hướng tập đoàn Cao Tường, chỉ hướng Trần Phàm, nhiều ít đều có mang ý đồ riêng tư bên trong.
 
- Chào ngài. Trần phó chủ tịch.
 
 Nghe câu chất vấn bất mãn của Trần Phi, Dương Viễn áy náy cười xin lỗi, nói:
 
- Trần tiên sinh có một sự tình cần phải xử lý, giữa trưa ngày mai mới có thể đến nơi này.
 
- Toàn bộ người phụ trách các xí nghiệp đều dựa theo quy định, do đại biểu thống nhất tổ chức an bài, chỉ riêng chủ tịch quý tập đoàn muốn làm đặc thù, chẳng lẽ quỹ tập đoàn cảm thấy mình tài trí hơn người hay sao?
 
 Nghe xong lời giải thích của Dương Viễn, Trần Phi cau mày, theo hắn xem ra Trần Phàm hoàn toàn không xem đoàn đại biểu vào trong mắt.
 
Hiểu được điểm này, Trần Phi không chút khách khí nói cho Dương Viễn biết: Các xí nghiệp lớn nằm trong khu Tam Giác Trường Giang đều do đoàn đại biểu thống nhất tổ chức an bài, tập đoàn Cao Tường các ngươi không thể làm ra vẻ đặc thù, phải phục tùng an bài!
 
Nhận thấy được vẻ tức giận trong giọng nói của Trần Phi, Dương Viễn vẫn mỉm cười nói:
 
- Trần phó chủ tịch, ngài có điều không biết, nguyên bản Trần tiên sinh cũng không có ý định tham dự hoạt động giao lưu thương mại lần này, nhưng hồi tháng trước ông ấy đến Hong Kong đã gặp Lý Thiên Thành tiên sinh, đã được Lý Thiên Thành tiên sinh mời, mới quyết định tham gia buổi hoạt động giao lưu thương mại lần này.
 
Hoa lạp!
 
Lời của Dương Viễn vừa thốt ra, trong phòng hội nghị lập tức xôn xao một mảnh!
 
Đối với mỗi một người phụ trách các xí nghiệp mà nói, bọn họ đều đem chuyện được tham dự hoạt động giao lưu lần này mà thấy vẻ vang, vì muốn đạt được cơ hội tham gia lần này, bọn họ đã tiêu phí không ít tâm tư, có xí nghiệp thậm chí còn bỏ ra số tiền lớn mới đạt được tấm vé vào cửa.
 
Tất cả chuyện này đơn giản là vì lần này giá trị của buổi hoạt động giao lưu thương mại thật sự quá cao.
 
Thứ nhất, buổi hoạt động giao lưu thương mại này là do người của đặc khu hành chính Hong Kong chịu trách nhiệm chính, là do người giàu nhất Hong Kong Lý Thiên Thành lấy thân phận chủ nhà tổ chức.
 
Thứ hai, toàn bộ các xí nghiệp tham hoạt động giao lưu lần này đều là những ông trùm của các khu vực.
 
Thứ ba, trung ương cực kỳ trọng thị đối với hoạt động giao lưu thương mại lần này, chẳng những cho những người phụ trách doanh nghiệp nhà nước tham dự, hơn nữa còn cho ngành có quan hệ ở bên trong bộ thương mại phối hợp, hơn nữa người đứng thứ hai trong quốc vụ viện Ngụy gia đương đại gia chủ Ngụy Minh cũng sẽ lộ diện trong buổi giao lưu kỳ này.
 
Ba lý do này, đủ làm cho hoạt động giao lưu thương mại sẽ đạt được độ cao chú ý nhất.
 
Lý Thiên Thành là ai?
 
Đây chính là ông trùm người Hoa trong lĩnh vực kinh tế!
 
Là người có được lực ảnh hưởng rất mạnh trong thương giới Châu Á thậm chí là toàn cầu!
 
Ở những năm qua, những thủ trưởng số 1 tự mình đích thân tiếp kiến hắn, cũng không chỉ một người!
 
Một nhân vật như vậy, đủ làm cho những ông trùm thương giới, giống như một con chó vẫy đuôi chạy quanh nịnh bợ.
 
Hiện giờ Dương Viễn lại nói, nếu không phải do Lý Thiên Thành chủ động mời, Trần Phàm ngay từ đầu cũng không muốn tham gia, nói cách khác, Trần Phàm vốn không quan tâm tới buổi hoạt động giao lưu lần này, sở dĩ hắn tham gia là vì nể mặt Lý Thiên Thành...
 
Có thể trở thành những người đứng đầu trong thương giới cũng đều là nhân vật, sau thoáng khiếp sợ, bọn họ đều đưa mắt nhìn Trần Phi, phát hiện sắc mặt Trần Phi rõ ràng rất khó xem.
 
Theo bọn hắn xem ra, rõ ràng Trần Phi muốn dùng thân phận người phụ trách đoàn đại biểu gây khó dễ cho tập đoàn Cao Tường, kết quả lời nói của Dương Viễn giống như cho hắn một cái tát vang dội, làm cho Trần Phi có chút không biết làm sao xuốngđài.
 
- Ông nói Trần Phàm tham dự buổi hoạt động giao lưu lần này, là bởi vì Lý Thiên Thành mời hắn?
 
 Chân mày Trần Phi cau chặt lại, vẻ tức giận trong con ngươi đã không thể che giấu.
 
Dương Viễn không cung kính cũng không tự ti:
 
- Phải, Trần phó chủ tịch. Trần tiên sinh còn nói, trước khi ông ấy đến, hết thảy công việc do tôi xử lý, cho nên nếu ngài có yêu cầu gì đối với chúng tôi, có thể nói ra.
 
- Dương Viễn, tôi hi vọng ông hiểu được, lần hoạt động giao lưu thương mại này là do người của đặc khu hành chính Hong Kong chịu trách nhiệm chính, mà không phải buổi tụ họp tư nhân của Lý Thiên Thành tiên sinh.
 
 Ngữ khí của Trần Phi lạnh xuống:
 
- Dựa theo văn kiện truyền đạt mệnh lệnh của quốc vụ viện, xí nghiệp các khu vực nhất định phải phục tùng đoàn đại biểu tổ chức cùng an bài. Hiện giờ ông nói tập đoàn Cao Tường bởi vì lời mời của Lý Thiên Thành tiên sinh nên mới miễn cưỡng tham gia buổi hoạt động giao lưu lần này. Được, tốt lắm! Hiện tại tôi lấy thân phận người phụ trách đoàn đại biểu tuyên bố: đoàn đại biểu hủy bỏ tư cách tham gia hoạt động giao lưu của tập đoàn Cao Tường!
 
Hoa!
 
Nếu như nói lời của Dương Viễn thật kinh người, làm cho mọi người đều vô cùng kinh ngạc, như vậy quyết định lúc này của Trần Phi hoàn toàn làm cho mọi người chấn kinh rồi!
 
Tập đoàn Cao Tường do ba đại tập đoàn thành lập, lại cùng hợp tác với tập đoàn Anh quốc Kemer Er, được trung ương mạnh mẽ nâng đỡ, vô luận cần tiền hay cần chính sách, trung ương đều cho sự ủng hộ lớn nhất.
 
Mà nương theo kỳ ngộ lần này, tập đoàn Cao Tường lấy phương thức phát triển của quà cầu tuyết đã trở thành ngôi sao đứng đầu thương giới đại lục.
 
Ở dưới tình hình này, Trần Phi lại dám hủy bỏ tư cách tham gia hoạt động giao lưu thương mại lần này của tập đoàn Cao Tường?
 
- Trần phó chủ tịch.
 
 Không đợi những người phụ trách các xí nghiệp lấy lại tinh thần, một gã quan chức phó tỉnh cấp sắc mặt ngưng trọng nhìn Trần Phi nói:
 
- Việc này quan hệ trọng đại, tôi đề nghị thận trọng xử lý.
 
- Thận trọng xử lý thế nào?
 
Sắc mặt Trần Phi hoàn toàn lạnh xuống, từ sau khi Trần Phàm xuất hiện, đã nhiều lần lặp đi lặp lại đánh vào mặt của hắn, làm cho Trần gia đại thiếu như hắn không còn chút mặt mũi, lúc này hắn nhờ vào lực ảnh hưởng của Trần gia, đảm nhiệm người phụ trách khu Tam Giác Trường Giang, vốn định vãn hồi lại chút mặt mũi, lại thật không ngờ bị Trần Phàm vẽ mặt, hắn có thể không tức giận sao?
 
- Chủ tịch tập đoàn Cao Tường Trần Phàm tiên sinh mặc dù không dựa theo quy định đi cùng những người phụ trách các xí nghiệp lớn, đi cùng đoàn đại biểu tới Hong Kong, tham dự hội nghị đêm nay. Nhưng Dương Viễn cũng đã nói, trưa ngày mai Trần Phàm sẽ tới Hong Kong, sẽ không vắng mặt trong buổi hoạt động giao lưu ngày mai, còn nữa. Dương Viễn đã nói trước khi Trần tiên sinh tới, hắn có thể xử lý bất cứ chuyện gì, nói vậy hắn có thể đem nội dung hội nghị đêm nay chuyển cáo cho Trần Phàm tiên sinh...
 
- Phải a, Trần phó chủ tịch, tập đoàn Cao Tường là một trong những nhân vật chính của hoạt động giao lưu lần này, nếu tập đoàn Cao Tường không tham gia, chỉ sợ...
 
Lại thêm một vị quan chức phó tỉnh cấp mở miệng, trong lúc nói chuyện đã tắt đi microphone, giảm thấp thanh âm, không để cho người phụ trách các xí nghiệp bên dưới nghe được.
 
- Xảy ra chuyện, một mình tôi gánh vác!
 
 sắc mặt Trần Phi âm trầm, cảm giác giống như hắn đã quyết tâm phải cho Trần Phàm biết tay hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Bên tai vang lên lời nói như đinh đóng cột của Trần Phi, trong mắt nhìn thấy vẻ kiên quyết của hắn, mấy quan chức thở dài quay về chỗ ngồi của mình.
 
Tuy rằng thân phận cấp bậc của bọn họ ngang hàng với Trần Phi, nhưng hắn lại sánh lên quầng sáng của Trần gia, được xem là người được bồi dưỡng thừa kế Trần gia, luận tiền đồ bọn họ không thể so sánh!
 
Trước đó bọn họ mạo hiểm đắc tội Trần Phi đưa ra lời dị nghị chính là vì sợ trung ương khiển trách, hiện giờ nghe được Trần Phi nói sẽ một mình gánh vác trách nhiệm, bọn họ tự nhiên sẽ không tiếp tục tự tìm mất mặt.
 
- Dương Viễn, hiện tại mời ông đem theo phụ tá của ông rời khỏi phòng họp, lập tức!
 
 Trần Phi lại đưa mắt nhìn Dương Viễn, ngữ khí không cho phép nghi ngờ.
 
Sắc mặt Dương Viễn phức tạp đứng dậy nói:
 
- Trần phó chủ tịch, tôi sẽ đem ý của ngài nhắn lại chi tiết với Trần tiên sinh.
 
Vừa nói xong, Dương Viễn cũng không hề do dự, mang theo trợ lý rời đi.
 
Nhìn bóng lưng Dương Viễn rời đi, những người phụ trách bên dưới đài nhìn nhau, đều thở dài trong lòng.
 
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng họp trở nên có chút quỷ dị.
 
Cùng lúc đó.
 
Trong một khách sạn năm sao khác.
 
Các quan viên đoàn đại biểu vùng châu thổ Châu Giang cũng đang tổ chức hội nghị mời dự họp với người phụ trách các xí nghiệp lớn trong khu vực.
 
Người phụ trách là Mã Chí Cường.
 
Hắn là phó chủ tịch chủ quản kinh tế!
 
Đồng dạng cũng là một trong những ô dù bạch đạo của Thanh bang!
 
Chính xác ra, Tiết Hồ đã dùng đại lượng nhân lực vật lực đẩy Mã Chí Cường bước từng bước một lên vị trí phó chủ tịch tỉnh!
 
So sánh với không khí quỷ dị bên chỗ Trần Phi, hội nghị bên Mã Chí Cường thật đơn giản rõ ràng, Mã Chí Cường phát biểu trước, nói một ít hạng mục nên chú ý ngày mai, người phụ trách các xí nghiệp cũng không có gì dị nghị.
 
Cả hội nghị kéo dài chừng nửa giờ.
 
Nửa giờ sau, hội nghị chấm dứt, Mã Chí Cường dẫn theo đoàn đại biểu vùng châu thổ Châu Giang rời khỏi phòng.
 
- Xem ra lớp mặt nạ da người này cũng không tệ lắm.
 
Ngay khi gã cán bộ xứ cấp cuối cùng trong đoàn đại biểu đi ra khỏi phòng họp, khóe mắt nhìn lướt qua những tay trùm thương giới, khóe miệng hiện lên độ cong quỷ dị.
 
Bình Luận (0)
Comment