Cực Võ

Chương 314

Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, có thể nói Tây Thi cùng A Thanh tuyệt đối là trâu bò còn Đồng Mỗ hay đám người Hiệp Khách Đảo chỉ có thể coi là ruỗi muỗi.

Bình thường Tây Thi sẽ không muốn nhất quyết sống chết với A Thanh làm gì, cho dù nàng cùng A Thanh là một cấp bậc thì chiến lực nàng vẫn cứ yếu hơn A Thanh, đây là điều đã được mặc định.

Bất kể thế nào, A Thanh là người bảo hộ Thiên Đạo còn nàng chỉ là vũ khí của Thiên Đạo.

Vũ khí của Thiên Đạo sao có thể phá hủy tấm chắn của Thiên Đạo để gây hại cho Thiên Đạo?, việc này căn bản không thể xảy ra.

Chỉ là lúc này thì khác một chút, bản thân Tây Thi so với lúc trước vẫn như vậy nhưng A Thanh đã yếu đi không ít, nàng trong người bị dính ma chú, cái ma chú kia ảnh hưởng rất lớn đến chiến lực của nàng, đến mức nàng hiện nay quyết đấu với Tây Thi chỉ sợ rơi xuống hạ phong.

Cũng không phải A Thanh hiện nay quá yếu nhưng ai bảo Tây Thi bất tử?, Tây Thi căn bản không thể chết, bình thường A Thanh còn có thể dùng thiên đạo cấm chế mà khóa chặt Tây Thi lại nhưng hiện nay nàng không làm được, chỉ có thể tự thân chiến đấu với Tây Thi, nếu đã như vậy nàng gần như khó có cửa thắng.

Tất nhiên Tây Thi rất ít khi thích dùng nắm đấm nói chuyện, nàng không phải thuần dạng chiến đấu nhưng sự xuất hiện của Vô Song làm nàng có chút... không kiềm chế được.

Nàng cũng không phải dạng nữ nhân bình thường, đầu tiên khi biết Vô Song là người nằm ngoài số mệnh, nàng liền muốn gắn số mệnh của mình với Vô Song, dùng thân thể của mình đổi lấy sự giúp đỡ của chính hắn.

Người ta có thể nghĩ thế nào về nàng, nàng không quan tâm.

Nàng nếu quan tâm đến ánh mắt thế nhân, nàng liền không xứng trở thành vũ khí của thiên đạo.

Nàng biết mình tiếp xúc với Vô Song sau A Thanh, vào trước làm chủ, cái tư duy này ai ai cũng có, để vượt qua được A Thanh kéo Vô Song về phía mình, nàng chỉ có thể dùng một chữ ‘sắc’.

Việc nàng dùng sắc dụ với Vô Song thật ra cũng nằm trong tính toán của chính A Thanh, dù sao A Thanh cũng là người nói Vô Song đi đến Yến Kinh.

Tại sao A Thanh cho dù quá hiểu rõ đối thủ này vãn cử Vô Song đi?, lý do cũng rất đơn giản, A Thanh muốn Vô Song thành công tu ra Đế Hoàng Khí.

Đế Hoàng Khí của Vô Song lúc này chưa có tác dụng gì to tát nhưng khi đến Phật Sơn, Đế Hoàng Khí chắc chắn có thiên đại tác dụng.

Muốn đi qua Phật Sơn, mình A Thanh là đủ nhưng muốn tiến vào nơi sâu nhất của Phật Sơn, không có Đế Hoàng Khí là không làm nổi.

Nàng không có thời gian cho Vô Song xưng vương xưng đế vì vậy cũng chỉ có thể lựa chọn cách này, lựa chọn đánh một canh bạc, canh bạc Vô Song sẽ không nghiêng về phía Tây Thi.

Hai người phụ nữ này, đâu có ai là đơn giản?.

Nếu coi sự xuất hiện của Vô Song là chiều khóa thì người nắm ưu thế lớn nhất có lẽ là A Thanh, chí ít nàng có thể phát hiện ra ngoại trừ thân phận ‘kẻ đứng ngoài thiên đạo’ thì Vô Song còn có thể hấp thụ ma khí.

Vô Song cho dù là kẻ đứng ngoài thiên đạo, kẻ không có mệnh cách thì A Thanh thật ra cũng không quan tâm, dù sao cũng không liên quan đến nàng thậm chí nếu nàng ngứa mắt hoàn toàn có thể tiễn Vô Song xuống cửu tuyền, thứ làm A Thanh thật sự đối tốt với Vô Song vốn là vì hắn có thể hấp thụ ma khí, sau đó mới đến việc Vô Song nắm giữ hai đan điền làm A Thanh thật sự tò mò, từ tò mò dẫn đến động tâm.

Tây Thi thì sao?, nàng chỉ biết Vô Song là người không có mệnh cách, người không có mệnh cách không chịu thiên đạo uy hiếp liền có thể gây nguy hiểm cho thiên đạo thậm chí giết thiên đạo nhưng tiền đề phải có khả năng gây nguy hiểm cho thiên đạo đã, phải có cái thực lực này đã.

Tây Thi chỉ coi Vô Song là kỳ binh, là người có thể đâm thiên đạo một kích trí mạng mà thôi, để tạo điều kiện sử dụng được ‘kỳ binh’ này Tây Thi còn phải chuẩn bị rất nhiều rất nhiều thậm chí nàng còn phải đi một quãng đường rất xa, còn chưa chắc đã có thể thành công.

Sự coi trọng Vô Song của Tây Thi cùng A Thanh vốn là khác nhau bởi ‘tác dụng’ của Vô Song trong mắt hai người là khác nhau.

Tây Thi cũng không phải tự nhiên mà đến Lôi Cổ Sơn, chẳng qua là Long đảo chủ báo tình trạng của Vô Song cho nàng, đương nhiên Long đảo chủ chưa gặp qua Vô Song, ông ta chỉ đơn thuần trần thuật lại, trọng điểm vẫn cứ là Thiên Sơn Đồng Mỗ.

Trong người Đồng Mỗ có đạo lực mà Tây Thi để lại, nàng muốn tìm Đồng Mỗ quả thực là việc dễ dàng vô cùng thậm chí nàng còn đang nghĩ dùng Đồng Mỗ để rằng buộc Vô Song về bên mình.

Đừng nghĩ Tây Thi độc ác hay ti bỉ, bản thân A Thanh cho dù chưa nói ra nhưng nàng chẳng nhẽ không có ý dùng Lý Thu Thủy quấn lấy Vô Song?, hai người này thật sự không ai chịu kém ai.

Tây Thi đã không phải là nữ nhân trói gà không chặt như năm đó, A Thanh cũng chẳng còn là thiếu nữ chăn cừu cái gì cũng không biết năm xưa.

Thực lực của Tây Thi đã rất gần với A Thanh, nàng cũng không nằm trong phạm trù con người nữa vì vậy muốn đến Lôi Cổ Sơn cũng chẳng khó khăn gì, lúc này dị biến liền xảy ra.

Thứ năng lượng màu trắng trong người Đồng Mỗ còn cao cấp hơn linh lực, nó gọi là đạo lực, loại lực lượng của thiên đạo.

Tây Thi biết trên đời này ngoại trừ A Thanh tuyệt đối không có ai hóa giải được loại lực này nhưng mà Vô Song không ngờ lại có thể.

Đạo lực là vật của Tây Thi, nàng đương nhiên có thể giám sát nó cũng như A Thanh luôn có thủ đoạn đặc biệt để tính toán vị trí người khác vậy, cũng vì vậy khi phát hiện ra Vô Song có thể hóa giải đạo lực, Tây Thi kinh hãi gần chết.

Đạo lực là lực lượng thuộc về thiên đạo, ngoại trừ nàng cùng A Thanh ra trên đời không ai có thể sử dụng loại lực lượng này hơn nữa cả hai người không phải là ‘hóa giải’ đạo lực mà là ‘hấp thu’ đạo lực.

Khác biệt giữa hóa giải cùng hấp thu là gì?, nếu hấp thu thì đạo lực vẫn cứ là đạo lực, đạo lực vẫn một mực tồn tại, nói là hấp thu thà rằng nói mượn, nàng cùng A Thanh có bao nhiêu đạo lực cũng vẫn là mượn của thiên đạo.

Hóa giải thì lại khác, thực sự có thể làm đạo lực mất đi hoặc chuyển hóa thành một dạng năng lượng khác, hóa giải được bao nhiêu đạo lực thì thiên đạo mất bấy nhiêu đạo lực.

A Thanh có thể biết được Vô Song có thể hấp thu ma lực nhưng tuyệt không nghĩ đến Vô Song có thể ‘hóa giải’ đạo lực, trong mắt nàng cùng lắm Vô Song cũng chỉ hấp thu được đạo lực sau đó đạo lực cùng ma lực không ai làm gì được ai liền sẽ tạo thành trạng thái cân bằng trong người Vô Song lại thêm việc Vô Song nắm giữ hai đan điền, rất có khả năng cho Vô Song một hồi tạo hóa.

Tây Thi thì lại biết đạo lực nàng lưu lại trong người Vô Song, đã sớm chuyển hóa thành một dạng năng lượng khác, đạo lực đã sớm không tồn tại.

Vô Song từ kỳ binh liền có thể chuyển đổi thân phận thành vũ khí chủ lực, vì kỳ binh nàng chưa chắc đã muốn cùng A Thanh đấu nhưng mà nếu là vũ khí chủ lực, nàng thậm chí dám giết cả A Thanh.

Thiên Đạo nàng còn muốn giết, A Thanh tính là gì?.

Hai vị nữ thần nhân võ công tuyệt đỉnh đã sớm vượt qua khỏi phạm trù nhân loại, hai người giao đấu đến mưc thiên địa biến sắc, thậm chí đám người Đồng Mỗ chỉ có thể chôn chân mà nhìn, thiên địa uy thế giáng xuống, đạo lực khóa chặt cả bầu trời, trong lúc này cứ như tận thế hàng lâm vậy.

Đạo lực ép xuống là thiên đạo uy, thiên đạo uy ai dám đỡ?.

Chỉ cần là người trong thế giới này, đối mặt với thiên đạo uy liền nhỏ như kiến hôi.

Ví dụ đơn giản nhất, nói về tư chất, nói về thực lực A Thanh thậm chí vẫn còn kém Tiêu Dao Tử, nếu cho hai người sống cùng một thời gian, cùng một địa điểm thì A Thanh thật sự có thể bị Tiêu Dao Tử đánh bại nhưng mà A Thanh sau này ở gần với Thiên Đạo, được Thiên Đạo bồi dưỡng, nàng dùng không phải là nội lực mà là đạo lực, đạo lực vừa ra Tiêu Dao Tử chắc chắn thảm bại.

Cái gì là thần tiên đánh nhau?, đây chính là thần tiên đánh nhau.

.......

Vô Song vẫn ở trong tiểu viện, trạng thái một mực không thay đổi, hắn không hề biết lúc này vì hắn mà có hai nữ nhân đánh đến thiên hôn địa ám.

Hắn hiện tại đang ở trong thế giới của riêng mình.

Lần này vẫn cứ giống như mấy lần làm mộng trước đó nhưng mà hắn lại có cảm giác không giống.

Tại sao có cảm giác không giống?, hắn thấy mình không thể cửa động được, hơn nữa hình ảnh trước mặt hắn cũng... thực sự kỳ quái.

Trong những lần mộng trước, hắn thấy một nam tử nhưng mà chưa từng thấy dung mạo thật sự của nam tử kia nhưng lần này thì khác.

Nam tử toàn thân vẫn bị hắc ám bao phủ nhưng mà khuôn mặt vẫn lộ ra ngoài.

Không biết nên vui hay nên buồn, nam tử này tuyệt không giống hắn.

Nam tử này thật sự rất đặc biệt, đặc biệt ở chỗ hắn cho người ta một cảm giác lạnh.

Người này không có cảm xúc, không có vui buồn hỉ nộ ái ố, cứ như tự mình loại bỏ toàn bộ cảm xúc của chính mình vậy.

Dạng người như vậy còn được gọi là người chăng?.

Về phần hắn đang làm gì?.

Trước mặt hắn có một quầng sáng, nói là quầng sáng cũng chưa hẳn, giống mới một viên tinh thể trong suốt được tạo nên bởi ánh sáng vậy.

Hắn chỉ ngồi im ở đó không có bất cứ hành động gì nhưng tinh thể ánh sáng kia lại dần dần nhỏ lại, càng ngày càng nhỏ rốt cuộc bị hắn hấp thu vào trong cơ thể.

Cái việc này thực sự không có gì đặc biệt để nhìn, Vô Song còn chẳng hiểu đối phương làm gì, căn bản không giải thích nổi, hắn chỉ cho là đối phương đang hấp thụ một dạng năng lượng nào đó dù sao mọi thứ quá bình thường, quá chậm rãi cũng chẳng có gì khó khăn.

Ngay lúc hắn tưởng mọi việc kết thúc thì hắn đột nhiên phát hiện, hình ảnh kia đột nhiên lập lại.

Nam tử sau khi hấp thụ tinh thể liền sẽ đứng lên, viên tinh thể rõ ràng đã biến mất nhưng hắn hiện nay lại ngồi nơi đó, viên tinh thể vẫn cứ hiện ra trước mặt, cứ như chưa có chuyện gì phát sinh vậy.

Vô Song sau đó rốt cuộc mới hiểu, đây là một cái hình ảnh lặp đi lặp lại.

Nếu đã lặp đi lặp lại tất có lý do.

Là lý do gì để cho hắn một mực nhìn hình ảnh này?.

Sau đó Vô Song hoàn toàn chăm chú theo dõi hình ảnh kia, theo dõi quá trình nam tử kia hấp thu dạng năng lượng tinh thể.

Một lần, mười lần, trăm lần?, chính hắn cũng không đếm được mình quan sát nam tử kia bao lâu nhưng hắn lúc này cũng rõ ràng, nam tử kia cũng không có ngồi không.

Trong bóng đêm tăm tối. không có cách nào phát giác được nhưng thật ra Vô Song lại nhìn thấy những con hắc long kia.

Bọn chúng giống như nam tử trước mặt, không có chút ba động năng lượng nào, cứ như không tồn tại nhưng lại biến mình thành một vòng hắc ám, toàn bộ vùng không gian hắc ám này chính là do bọn chúng tạo ra, sau đó từng tia từng tia hắc ám cứ như vậy thôi phệ quang mình, thôn phệ năng lượng tinh thể kia.

......

Vô Song vẫn chưa tỉnh lại nhưng nếu A Thanh ở bên hắn lúc này, có thể nhìn thấy sau lưng Vô Song hiện ra một hư ảnh hắc long.

Không phải một con mà là hai con.

Ma khí trong người Vô Song như A Thanh đã nói, cần một loại biến đổi về chất chứ không phải là lượng nhưng A Thanh không hiểu về ma khí, nàng đi sai đường.

A Thanh cứ nghĩ lượng đến một mức độ nào đó liền chuyển thành chất vì vậy nàng liền để Vô Song hấp thu ma khí của chính mình nhưng nàng không hiểu, ma khí của Vô Song cần một loại kích thích.

Đạo lực chính là loại kích thích này.

Ma khí muốn nuốt chửng đạo lực nhưng mà năng lực của nó bây giờ không đủ, nếu đã không đủ thì phải làm sao?, đương nhiên phải lột xác, phải tiến thêm một bước mới có thể nuốt lấy đạo lực.
Bình Luận (0)
Comment