Cực Võ

Chương 388

Đã là Thất Quỷ Vương thì bọn chúng cũng sẽ giống như Vân Đóa, khả năng ẩn mình cùng che dấu khí tức vượt xa nhân loại, ít nhất khả năng đồng hóa của Quỷ Vương vào trong môi trường ở Ma Sơn cũng là thứ nhân loại không so sánh được, không phát hiện ra được.

Trong hai Quỷ Vương hiện thân, hình dáng cũng phi thường kỳ dị.

Quỷ Vương thứ nhất toàn thân thuần một màu đen, khuôn mặt chỉ có duy nhất một cái miệng, không nhìn thấy mắt mũi, gần như vô diện nhân vậy, ngoài cái này ra dọc sống lưng có từng cái xương trắng xuyên qua, hai bên đều có thậm chí bắt đầu xoắn lại với nhau gần như tạo thành một cái mai rùa bằng xương vậy.

Tất nhiên đã là Quỷ Vương thì phải có sừng, chỉ là không ai quy định trên đầu mọc sừng mà thôi, sừng của nó mọc ra ở ngay phần cùi chỏ, hai hay đều có.

Không giống Vân Đóa sừng của nàng mang tính trang trí rất lớn thì sừng của Vô Diện Nhân này thoạt nhìn rất có lực công kích, tất nhiên đây là từ mặt thẩm mỹ mà xem, cũng không ai dám chắc sừng của Vân Đóa không có tác dụng gì, cũng không ai dám chắc sừng của Vô Diện Nhân không dùng cho thẩm mỹ.

Quỷ Vương thứ hai thì lại rất đặc biệt, đây là nữ nhân.

Nữ nhân này rất cao, chiều cao có khi phải đến 1m8, đây là độ cao rất ‘không tưởng’ với nữ tử thời đại này.

Nữ nhân này hai tay khoanh lại, toàn thân trên dưới đều bị một tấm hắc y che đi, đầu đội mũ giáp cũng che kín lấy khuôn mặt chỉ đệ lộ ra một cái sừng ngắn xuyên cả qua giáp trụ.

Nữ tử này đặc biệt ở chỗ... trừ cái sừng nhỏ ra thì không có bất cứ thứ gì khác con người, đến cả cảm giác hắc ám của quỷ tộc cũng trở nên cực kỳ mỏng, đến mức ma khí trên người nàng gần như không thể cảm nhận ra, đây mới là lý do chính cho việc tại sao có đến hai trong Thất Vương xuất hiện mà Vô Song chỉ cảm nhận được có một.

Nhị quỷ đang quan sát Lý Thu Thủy bên dưới, sau đó bắt đầu trao đổi bằng ánh mắt với nhau.

Nhị quỷ tất nhiên cũng phát hiện ra Nhất Đăng nhưng bọn chúng cũng nhìn ra Nhất Đăng tình trạng không ổn.

Nhất Đăng thương thế đã khỏi đến 7 phần tuy nhiên trên người cũng vẫn không có nội công, vẫn bị Bì Tô Thanh Phong phong ấn nội công toàn thân lại, thể trạng của Nhất Đăng cũng phi thường cường hãn, cho dù không có nội công có lẽ vẫn hơn xa đại tông sư cao thủ thông thường nhưng mà trước mặt Lý Thu Thủy thì căn bản vẫn phải đóng kiếp tù nhân, không thể tự mình chạy trốn.

Vô Diện Nhân lúc này bước lên một bước, nó không có mắt nhưng vẫn hướng đầu nhìn về hắc y nữ tử, nữ tử kia thì chậm rãi lùi lại một bước, nàng dùng hai tay nắm lấy hai mảnh áo choàng, bắt đầu dùng áo choàng che kín toàn bộ thân thể mình, nữ nhân này sau đó hoàn toàn biến mất, hoàn toàn trở nên vô hình.

Nếu dùng mắt tất nhiên vẫn thấy nữ tử này đứng đó nhưng nếu dùng cảm nhận mà xem thì nữ tử cứ như biến mất trong thiên địa vậy.

Không rõ đây có phải thần thông của nàng hay không nhưng mà tại Ma Sơn này chỉ cần nữ tử muốn ẩn mình, toàn bộ Ma Sơn đúng là không có người nào có thể từ cảm nhận mà phát hiện ra nàng, ngay cả Vô Song cũng không thể.

.....

Vô Diện Nhân thấy hành động của nữ tử cũng hiểu ý, cái miệng của hắn cười gằn, cả người lao thẳng xuống vách núi đồng thời theo Vô Diện Nhân hành động, bên cạnh hắn lập tức có mấy cái bóng thoát ra.

Những cái bóng này tất nhiên là Ma Thi, toàn bộ Ma Thi đang tản ra mục tiêu tạo thành một trận hình vây bắt Lý Thu Thủy, ít nhất đảm bảo nàng không dễ dàng chạy thoát, điều thú vị là ở phần hông hắc y nhân đều có hai con dấu, hai con dấu màu tím với hình khuôn mặt của vô diện nhân.

Đây có lẽ là một dạng thần thông của Vô Diện Nhân chỉ là tác dụng ra sao không ai biết.

Vô Diện Nhân động đương nhiên Lý Thu Thủy cũng có cảm giác.

Nàng không tài nào phán đoán ra được có phải có người đang hướng về mình không nhưng cao thủ cỡ Lý Thu Thủy sẽ không bao giờ hoài nghi ‘cảm giác’.

Đã đến trình độ bọn họ, cảm giác sẽ không tự nhiên sinh ra.

Lý Thu Thủy đứng lên, ngưng tụ nội lực tại đan điền, toàn thân xuất hiện khí trắng mơ mơ hồ hồ.

Nhất Đăng ngồi cạnh đó cũng nhận ra Lý Thu Thủy có hành động, vẻ mặt liền trở nên nghi hoặc nhưng mà rất nhanh Nhất Đăng hô lên.

“Lý thí chủ, là Quỷ Vương”.

Thất Quỷ Vương mới xuất hiện trong thời gian này vì vậy Nhất Đăng căn bản không biết dạng hình thái này tồn tại có điều ông vẫn phán đoán được đó là Quỷ Vương.

Tất nhiên Nhất Đăng cũng không quá lo ngại Quỷ Vương cho lắm, Quỷ Vương sao có thể làm đối thủ của Lý Thu Thủy?, dù sao Lý Thu Thủy hiện tại thực lực phải nói là ngày đi ngàn dặm, nàng đường đường cửu tinh cường giả, sao có thể thua?.

Về phần tại sao Nhất Đăng có thể phát hiện ra Quỷ Vương, đây không liên quan gì đến thực lực mà là Nhất Đăng vốn tu phật đạo, phật cùng ma cực kỳ đối nghịch với nhau, Nhất Đăng cảm nhận được tà vật sớm hơn nhiều so với Lý Thu Thủy cũng là chuyện thường.

Lý Thu Thủy chưa từng nghe đến hai chữ Quỷ Vương, nàng hơi hơi nhíu mày nhưng mà nhìn mặt của Nhất Đăng thì Lý Thu Thủy cũng biết thứ sắp tới có lẽ cũng không dễ đối phó, từng đầu ngón tay của Lý Thu Thủy nhẹ chuyển động, nàng thậm chí bước nhẹ về phía Nhất Đăng, vì Nhất Đăng mà thủ hộ.



Lý Thu Thủy tài cao gan lớn, nàng chưa gặp phải sinh vật nào quá mạnh mẽ tại Ma Sơn vì vậy ánh mắt nàng vẫn rất cao.

Nàng tự tin nơi này sẽ không có gì gây nguy hiểm được cho mình vì vậy nàng chỉ có lo lắng cho Nhất Đăng, nếu Nhất Đăng mà chết thì nàng lỗ vốn lớn.

Cũng không bao lâu lắm, Lý Thu Thủy cũng nhìn thấy sinh vật gọi là Quỷ Vương.

Đừng nói Lý Thu Thủy, cho dù Nhất Đăng khi nhìn thấy sinh vật này cũng giật mình.

“Thứ gì đây?”.

Lý Thu Thủy quay đầu nhìn Nhất Đăng, về Nhất Đăng thì ông ta cũng không biết gì cả, dù sao Thất Quỷ Vương đã có thay đổi bên ngoài lớn hơn nhiều Quỷ Vương bình thường.

Vô Diện Nhân cũng như Vân Đóa, nó có thể hiểu được ngôn ngữ loài người nhưng nó nói thì loài người sẽ không hiểu hơn nữ thân là Thất Quỷ Vương, nó càng thêm khinh thường con người, nó càng thêm cao ngạo.

Vô Diện Nhân căn bản không cần nói gì, lao thẳng đến Lý Thu Thủy, tốc độ của nó không kém gì thất tinh cao thủ của nhân tộc.

Lý Thu Thủy thấy Quỷ Vương tiến đến, đè xuống sự chán ghét trong nội tâm, nàng cũng xuất thủ.

Lý Thu Thủy một đời này đi khắp trời nam đất bắc, võ học mà nàng tu luyện có rất nhiều rất nhiều chứ tuyệt chẳng như nguyên tác.

Thế giới này dù sao vẫn khác với nguyên tác, ít nhất Lý Thu Thủy cũng tự mình thu thập rất nhiều võ học.

Thấy Quỷ Vương lao tới, Lý Thu Thủy ngọc thủ đưa ra, từ trong bàn tay nàng một luồng kinh người chưởng lực đánh tới.

“Bạch Hồng Chưởng Lực”.

Bạch Hồng Chưởng Lực là chưởng pháp phi thường đặc biệt, nó không thể cương mãnh tuyệt luân như Thiên Sơn Lục Dương Chưởng của Đồng Mỗ nhưng nó mạnh ở biến hóa.

Bạch Hồng Chưởng Lực khi phát chương nó không xuất toàn bộ nội lực ra ngoài mà luôn giữ một phần nội lực trong lòng bàn tay, dựa vào một phần nội lực còn thừa lại này mà Lý Thu Thủy có thể không chế chưởng lực thay đổi phương vị tấn công, cực kỳ khó phòng.

Tất nhiên đầu Quỷ Vương kia cũng là không phòng được, Bạch Hồng Chưởng Lực thản nhiên oanh kích lên cơ thể nó bất quá rất nhanh Lý Thu Thủy liền hiểu cái gì là Quỷ Vương.

Thân thể của Quỷ Vương quá mạnh, dính một chiêu Bạch Hồng Chưởng Lực vậy mà vẫn dũng mãnh tiến tới.

Vô Diện Nhân cũng giống như Vân Đóa, có 4 hạng thần thông.

Sau khi dính một chiêu Bạch Hồng Chưởng Lực, nó liền sử dụng thần thông thứ nhất.

Thần Thông thứ nhất theo ngôn ngữ Quỷ Tộc gọi là Di Hình.

LÝ Thu Thủy chỉ thấy một lớp hắc khí xuất hiện trên người Vô Diện Nhân sau đó tốc độ của nó liền bạo tăng hay nói đúng hơn là nó như xuyên qua cả không gian, lướt đến trước mặt Lý Thu Thủy.

Song quyền nắm lại, hai quyền đấm ra.

Lý Thu Thủy đương nhiên không sợ cận chiến, nàng lập tức vận Bắc Minh Chân Khí hộ thể, chân đạp Lăng Ba Vi Bộ, cơ thể như một làn gió lướt về phía sau đối phương, mạnh mẽ oanh kích vào sống lưng Quỷ Vương.

Một chưởng đánh vào lưng Vô Diện Nhân, Lý Thu Thủy có thể cảm nhận được Vô Diện Nhân đau đớn nhưng mà hoàn toàn không thể trọng thương nó thậm chí sau khi đánh vào lưng Vô Diện Nhân chính Lý Thu Thủy còn cảm thấy tay của mình đau đớn vô cùng, lực phản chấn làm cho cổ tay nàng tê đi.

Phần lưng của Vô Diện Nhân cứng gấp 5 lần bất cứ bộ vị nào của cơ thể nó, lúc này Vô DIện nhân cũng không xoay đầu đi, hai chiếc sừng cắm ở hai cái khuỷu tay đâm thẳng về phía sau.

Lý Thu Thủy thấy thế lại vận dụng Lăng Ba Vi Bộ mà nhẹ nhàng né tránh, thân thể Vô Diện Nhân tuy cường hãn nhưng tốc độ thua Lý Thu Thủy rất xa.

Lý Thu Thủy lại lướt đi, lần này nàng lướt thẳng đến trức ngực đối phương, tay hóa thành chỉ pháp.

“Thiếu Lâm – Niêm Hoa Chỉ”.

Niêm Hoa Chỉ ngưng kết thành băng khí, bắn thẳng vào ngực Vô Diện Nhân.

Một chưởng này quả nhiên có tác dụng, Vô Diện Nhân mở miệng kêu lên đầy đau đớn.

Thấy thế Lý Thu Thủy liền khẽ mỉm cười, nàng hoàn toàn tự tin mài chết sinh vật này, dù sao tốc độ của nó quá chậm.

Lý Thu Thủy lại biến thân chỉ là nàng bỗng phát hiện... mình không có cách nào lùi lại được, lưng của nàng vậy mà chạm vào một bức tường?.

Đây là thần thông thứ hai của Vô Diện Nhân – Tỏa Định.

Lý Thu Thủy lúc này mới phát hiện ra, cả nàng cùng Vô Diện Nhân bị bao vây bởi một luồng ma khí rất mỏng.

Nàng kinh hãi mà vận Bắc Minh Chân Khí, dùng toàn bộ nội lực muốn phá nát bình chướng này có điều nội lực nàng trực tiếp xuyên qua bình chướng, căn bản không thể ảnh hưởng đến nó.

Vô Diện Nhân hàm răng mở lớn, nó rõ ràng đang cười.

Bàn tay đưa ra, một quyền oanh kích vào bụng Lý Thu Thủy.

Lý Thu Thủy cắn răng, cũng đành đối chưởng với Vô Diện Nhân, dù sao hai người hiện nay gần như không có khoảng cách.

Quyền đối chưởng, Lý Thu Thủy bị đánh bay ra ngoài, thân thể của Vô Diện Nhân thực sự quá khủng bố tuy nhiên điều lạ là ‘nhà tù’ bằng hắc khí kia cũng đã biến mất.

Lý Thu Thủy chưa hiểu lắm việc gì xảy ra, Vô Diện Nhân lại áp sát nàng, song quyền nắm lại, lập tức tung chiêu.

Lý Thu Thủy chân đẹp nhẹ bước, hai tay đưa ra tạo thành vô hình bình chướng của riêng mình.

Nếu mà Vô Song đứng đây tất nhiên nhận ra võ công mà Lý Thu Thủy dùng, đây là Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung Thế Gia.

Mượn Đấu Chuyển Tinh Di, Lý Thu Thủy tạo thành một bức tường không thể công phá, quyền đầu Hắc Diện Nhân có mạnh đến đâu cũng bị Lý Thu Thủy gạt ra ngoài, thậm chí nếu không phải Vô Diện Nhân ý thức chiến đấu cũng cực kỳ cường hãn, Lý Thu Thủy có thể dễ dàng dùng Đấu Chuyển Tinh Di khiến tay trái đối phương tự đánh tay phải đối phương.

Lý Thu Thủy càng đánh càng chiếm thượng phong, tới lui tự nhiên.

Tay Đấu Chuyển, chân đạp Lăng Ba, nàng chính là tiên thiên bất bại, cho dù Vô Diện Nhân thỉnh thoảng tạo ra tấm màn hắc khí bao vây lấy nàng thì nàng cũng không sợ, Vô Diện Nhân không có cách nào thực sự làm thương tổn đến Lý Thu Thủy.

Một người một quỷ giao đấu hơn 50 chiêu, rốt cuộc Lý Thu Thủy cũng hiểu rõ chiêu số của đối phương, nàng khẽ mỉm cười, biến thủ làm công, mượn Đấu Chuyển Tinh Di gạt bỏ hai cánh tay đối phương, hai bàn tay tụ lực mà đánh ra.

“Bắc Băng Thần Chưởng”.

Đây lại là tuyệt học khác, tuyệt học của Đại Tuyết Sơn.

Hai chưởng đánh vào người Vô Diện Nhân, đột nhiên Lý Thu Thủy bắt đầu kinh hãi.

Hai bàn tay nàng đánh vào lồng ngực đối phương nhưng đối phương chỉ là cười gằn, nó bước lên một bước đấm thẳng vào bụng Lý Thu Thủy, một quyền trực tiếp lại đánh Lý Thu Thủy bay ra xa.

Lý Thu Thủy lần này thực sự cảm thấy không ổn, cơ thể nàng... cực độ không ổn.

Không rõ vì lý do gì, nàng không điều động được nội lực.

Nàng không phải dính độc mà là... rõ ràng có vài huyệt đạo trong người nàng bị đối phương khóa lại, thậm chí kinh mạch như bị nghẽn tắc, không thể vận động nội công.

Đây là cái gì?.

Trong kinh mạch của nàng có rất nhiều chỗ bị ngưng kết lại, đừng nói vận công cho dù là cử động bình thường chỉ sợ... cũng gặp ngăn cản rất lớn.

Thần thông thứ ba của Vô Diện Nhân, gọi là Ngưng Kết.

Vô Diện Nhân đương nhiên sẽ không giải thích cho Lý Thu Thủy, mà cho dù giải thích thì nàng chắc chắn không hiểu, nó lập tức tiến đến, từng quyền từng quyền lại đánh ra.

Lần này Lý Thu Thủy khổ sở vô cùng, không còn có khả năng bình ổn đón đỡ đối phương, nàng hoàn toàn bị vây vào hạ phong, hơn nữa tình trạng chỉ biết càng ngày càng xấu.

Nàng lúc này cũng nhìn ra rồi, chỉ cần thân thể đối phương chạm vào người nàng, nàng nhất định sẽ bị nó dùng ‘phương pháp kỳ lạ’ khóa kinh mạch cùng huyệt mạch.

Quả nhiên chưa đến 20 chiêu sau, Lý Thu Thủy phun ra một búng máu, lại lảo đảo lùi lại, một thân thực lực của nàng vậy mà không cách nào đánh ra.

Vô Diện Nhân lại cười lớn, hai cái sừng ở khuỷu tay vậy mà co lại, sau đó bằng mắt thường có thể thấy được hai tay của nó có gì đó biến động, tiếp theo từ trong lòng bàn tay hai chiếc sừng đâm xuyên qua.

Nắm lấy hai chiếc sừng nhọn hoắt, Vô Diện Nhân sau khi hoàn thành khóa chặt con mồi, giờ là lúc nó nhấm nháp mỹ vị.
Bình Luận (0)
Comment