Cực Võ

Chương 621

Hoàng Dung chỉ cần một chưởng đã đánh thổ huyết Trầm Côn, đây là một điều mà khán giả bên dưới thật sự không ai ngờ, âm thanh hò hét ủng hộ Hoàng Dung lại càng lớn, bên dưới cứ như vỡ tổ vậy.

Âm thanh vang vọng khắp bốn phương tám hướng khiến sắc mặt các đệ tử Bắc Thiếu Lâm cũng chẳng dễ chịu gì hơn nữa thân là đệ tử Thiếu Lâm bọn họ luôn biết Trầm Côn mạnh ra sao, nguyên nhân duy nhất khiến Trầm Côn ngay chiêu đầu đã bất lợi chính là vì Trầm Côn trong người có thương thế, chịu thương thế quá nặng khi chiếu đấu cùng Cổ Đại Ngưu.

Nghĩ đến cái điểm này không ít võ tăng Thiếu Lâm đối với Võ Đang càng thêm bất mãn, càng thêm có chút không dễ chịu.

Một đại phái khác là Cái Bang thì cũng đang reo hò rung trời trợ uy cho Hoàng Dung bất quá đến chính những đệ tử này cũng khó mà tin được chỉ ngay một chưởng đầu tiên Hoàng Dung đã chiếm thượng phong tuyệt đối, có lẽ tại toàn bộ khu vực này cũng chỉ có hai người cảm thấy việc này bình thường.

Người đầu tiên là Sử Hỏa Long, hắn lúc này hoàn toàn tin tưởng người trên đài là Quách phu nhân, Quách phu nhân tự mình ra tay bản thân Trầm Côn không bại mới là lạ.

Người thứ hai thì lại là Lý Thu Thủy, Lý Thu Thủy đã quá bất ngờ với Hoàng Dung, lúc này Hoàng Dung có gây thêm bất ngờ gì Lý Thu Thủy cũng thấy bình thường vô cùng tuy nhiên Lý Thu Thủy cũng không hổ là bách khoa toàn thư về võ học trong thiên hạ, giờ phút này nàng mơ hồ cảm thấy chưởng pháp của Hoàng Dung có cái gì đó tương đối quen thuộc chỉ là tạm thời không cách nào nhớ ra mà thôi.

_ _ _ _ _ _ _

Hoàng Dung một chưởng đánh ngã Trầm Côn, cái điều này chính Trầm Côn cũng không tin nhưng mà bản thân hắn cũng biết một chưởng kia của Hoàng Dung mạnh mẽ đến mức nào, đừng nói là hắn chỉ dùng 7 thành thực lực mà cho dù sử dụng hết 10 thành cũng chưa chắc dễ chịu ra sao, Trầm Côn biết trước mình là một Hoàng Dung rất khác, phi thường khác.

Nếu không phải đám người Cái Bang thực sự ‘có vẻ’ nhận ra Hoàng Dung thì Trầm Côn còn đang nghĩ Hoàng Dung xinh đẹp trước mặt mình cùng tiểu ăn mày đánh bại Mộ Dung Yến Nhi là hai người khác hẳn nhau.

Trầm Côn thấy Hoàng Dung không tiến lên liền khẽ lộn một cái, hắn dùng tay lau đi vết máu trên miệng, hướng về Hoàng Dung mà hỏi.

“Dung cô nương, tiểu tăng có thể hỏi võ công của ngươi sử dụng là võ công gì chăng? “.

Trầm Côn hỏi câu này cũng không tính là quả phận nhưng mà Hoàng Dung thì lại không có lý do để trả lời vì vậy chỉ lắc đầu mà đáp.

“Câu hỏi của tiểu sư phụ Hoàng Dung không thể đáp “.

Trầm Côn nghe vậy cũng chấp nhận, có rất nhiều loại võ công rơi vào hàng tuyệt mật của môn phái, Hoàng Dung đã nói thế Trầm Côn cũng chẳng thể đi sâu vào tìm hiểu làm gì, tiếp theo trên người Trầm Côn rất nhanh xuất hiện từng tầng nhiệt lực, vừa nhìn cũng biết Trầm Côn lại sử dụng Dịch Cân Kinh.

Trầm Côn bắt đầu vận lên tầng thứ 2 của Dịch Cân Kinh – Ngũ Hành Tương Khắc.

Mượn lực tương khắc trong Ngũ Hành,cũng như trong trận chiến với Cổ Đại Ngưu thì Trầm Côn dũng mãnh tiến về phía Hoàng Dung, lần này hắn quyết định chủ động tấn công cho dù Trầm Côn biết mình rất khó chủ động ép được Hoàng Dung vì thân pháp Hoàng Dung đã viễn siêu toàn bộ cao thủ trẻ tuổi của Tiềm Long Đại Hội lần này.

Không chỉ Trầm Côn mà có lẽ rất nhiều bậc tiền bối võ lâm ngồi đây chỉ cần thấy thân pháp mà Hoàng Dung sử dụng đánh với Mộ Dung Yến Nhi đều sẽ phải mặc cảm không bằng, muốn so thân pháp thì cho dù cả Viên Tử Y cũng vẫn phải ngước nhìn Hoàng Dung.

Bốn loại thân pháp cộng đồng được gắn lên nhau, cộng đồng hòa nhập với nhau thử hỏi có ai theo được?.

Hoàng Dung cực kỳ tự tin vào thân pháp của mình bởi chính Vô Song khoảng thời gian trước tại Mông Cổ cũng phải thừa nhận nếu hắn ngang trình độ với Hoàng Dung thì bất kể là Quỳ Hoa Thân Pháp hay Lăng Ba Vi Bộ trong tình trạng đơn đấu cũng không lại Hoàng Dung, thân pháp của Hoàng Dung thậm chí đã bước vào một phạm trù mới, nàng mượn 4 loại thân pháp khác nhau mà tạo ra thân pháp mới của riêng mình, cái này cũng chẳng khác sáng tạo võ học là bao.

Trầm Côn muốn ép được Hoàng Dung là việc cực khó nhưng mà ở bên kia Hoàng Dung cũng chẳng có ý định lợi dụng thân pháp của mình, chỉ thấy nàng đứng im một chỗ, hai tay hướng lên cao, hai phần cổ tay dính sát vào nhau, hai bàn tay mở ra thành hình đóa hoa sen, nhìn Hoàng Dung cứ như đang múa vậy.

Trầm Côn lao tới, mượn Dịch Cân Kinh trợ giúp hắn vẫn tự tin sử dụng Đại Lực Kim Cương Quyền, là quyền pháp cương mãnh nhất lúc này mà Trầm Côn có thể sử dụng.

Đại Lực Kim Cương Chưởng là chí dương chí cương, Đại Lực Kim Cương Quyền lại chỉ là chí cương, cương lực cực mạnh nhưng vẫn là ngoại công quyền pháp, Đại Lực Kim Cương Quyền tại Thiếu Lâm có thể nói là bản thấp cấp hơn của Đại Lực Kim Cương Chưởng nhưng nó lại thích hợp cực kỳ với Trầm Côn bởi Trầm Côn tuyệt đối là thiên tài luyện thể.

Một quyền không cần bất cứ biến hóa gì, mạnh mẽ đánh tới phần bụng của Hoàng Dung, quyền này gọi là “ Kim Cương Phá Lôi Quyền”.

Quyền như kinh lôi, đến cả thiên lôi trên trời cũng bị đánh nát, quyền này lại có thêm Dịch Cân Kinh bổ trợ, canh kim khí lại càng thịnh, sát thương càng cao.

Quyền đã đến gần lắm, Hoàng Dung vẫn giữ cái tư thế kia, nàng hiện tại đã rất khó né tránh gần như chỉ có thể lấy cứng đối cứng, đây cũng là cách Hoàng Dung lựa chọn, hai tay của nàng rốt cuộc nhẹ xoay, lần này động tác lại càng giống một vũ nữ hơn, đôi tay của Hoàng Dung bỗng chốc trở nên ma mị vô cùng để mà từng đầu ngón tay của Hoàng Dung như dài ra.

Trước kia cảm giác hai tay của Hoàng Dung như một đài sen thì hiện tại lại như quả phật thủ, hai tay của nàng rất nhanh hạ thấp sau đó cùng nhau đẩy ra.

Trầm Côn có cảm giác như có rất nhiều cánh tay ma mị hướng về phía mình, ánh mắt hắn không khỏi híp lại nhưng cũng không tỏ ra sợ hãi, Kim Cương Phá Lôi Quyền của hắn mạnh đến nỗi Trầm Côn tự tin dùng kình lực bên ngoài phá hết ảo ảnh mà Hoàng Dung tạo ra.

Trầm Côn thực sự có chút không ngờ đôi tay của Hoàng Dung cũng chẳng phải ảo cảnh, chẳng phải ảo chiêu mà là tốc độ tay của nàng quá nhanh, nhanh kinh khủng.

“Cửu Âm Bạch Cốt Trảo “.

Ngón tay của Hoàng Dung cũng có chút khác biệt với Mai Siêu Phong, những đầu móng tay đúng là dài ra nhưng lại mang theo màu trắng, màu trắng như cái khí lạnh mà Cửu Âm Chân Kinh hòa quyện với Ngọc Nữ Tâm Kinh vậy.

Trầm Côn lao tới, quyền của hắn va chạm với trảo pháp của Hoàng Dung, những đầu móng tay chạm vào quyền đầu Trầm Côn, Trầm Côn thiết tưởng có thể đập gãy móng tay của Hoàng Dung nhưng mà chỉ khi cứng đối cứng hắn mới biết trảo pháp kia mạnh thế nào, bộ trảo của Hoàng Dung như làm bằng thép vậy, nó thậm chí cắt qua mu bàn tay của Trầm Côn làm hắn đau điếng người.

Trầm Côn mới chỉ đụng cứng chưa đến một giây mặt mũi đã có chút không tốt nhưng mà việc không dừng lại ở đó, Hoàng Dung dùng tay phải chặn quyền của Trầm Côn lại nhưng cũng chỉ giao thủ một giây, tay phải của nàng liền thu lại sau đó tay trái đưa ra hướng về cổ họng Trầm Côn vẽ một đường.

Trầm Côn thấy Hoàng Dung thu chiêu nhưng cũng không dám tiến lên, hắn thừa hiểu cánh tay kia mà cắt vào cổ hắn thì việc gì xảy ra lập tức lại thu tay về thủ, rút tay về cản lại Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của Hoàng Dung.

Hắn vừa thu tay thì cánh tay còn lại của Hoàng Dung lại lướt đến, lần này mục tiêu là ngực Trầm Côn.

Trầm Côn cũng lấy một tay ra thủ thế, quyền đầu nắm chặt tung thêm một quyền.

“Kim Cương Khai Sơn “.

Quyền này không nhanh bằng quyền đầu tiên nhưng thế lớn vô cùng, quyền như khai sơn.

Quyền này đơn giản chặn được trảo thứ hai của Hoàng Dung nhưng chỉ thấy Hoàng Dung thu tay lại một cái, cổ tay như múa liền hóa giải kình lực mà Trầm Côn tạo ra, cánh tay thu về rồi lại đẩy ra, mục tiêu là bả vai Trầm Côn.

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo thực sự quá nhanh, tốc độ tay của Hoàng Dung nhanh một cách kinh người lại thêm thân pháp của nàng, trảo này chưa thu lại trảo kia đã tới hoặc trảo này thu lại nửa đường chỉ cần biến chiêu liền có thể đổi phương vị tấn công, Hoàng Dung vậy mà ép cho Trầm Côn không biết làm sao.

Trầm Côn rõ ràng có lực nhưng lực chưa ra hết đã phải thu về, cứng đối cứng cũng khó mà thực sự phân cao thấp với Hoàng Dung hơn nữa ngay trong trảo pháp của Hoàng Dung vậy mà còn mang theo một loại thủ pháp tá lực đả lực, phân tán kình lực của Trầm Côn tạo ra, điều này làm Hoàng Dung càng đánh càng chiếm thượng phong, tới lui tự nhiền còn Trầm Côn càng đánh càng tỏ ra đuối sức.

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo có điểm yếu là gì?, điểm yếu của nó là dễ gãy, Cửu Âm Bạch Cốt Trảo sức sát thương rất mạnh nhưng mà cũng chỉ là sát thương mà thôi, tính chịu đựng không cao, cứng đối cứng bình thường thì những cái móng tay kia rất có thể sẽ bị bẻ gãy ngay lập tức nhưng mà Hoàng Dung lại có thủ đoạn riêng của mình.

Hoàng Dung chưa luyện đến đẳng cấp sau của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo là Cửu Âm Thần Trảo nhưng mà nàng lại có Vô Song bên người, có cả Lý Thu Thủy bên người, trong thời gian ở Mông Cổ nàng lại đem Thiên Sơn Chiết Mai Thủ cùng Đấu Chuyển Tinh Di dung nhập vào bên trong bộ trảo pháp này.

Nàng không thể nào mang hết tinh túy của Thiên Sơn Chiết Mai Thủ cùng Đấu Chuyển Tinh Di vào được nhưng bằng vào Cửu Âm Chân Kinh thì nàng có thể mượn mỗi thứ một chút, bằng vào Thiên Sơn Chiết Mai Thủ nàng dễ dàng khiến đôi tay càng thêm linh hoạt, dễ dàng đổi phương vị tấn công còn với Đấu Chuyển Tinh Di nàng lại có thể thực sự nghiên cứu ra một thủ pháp tá lực đả lực mang vào dung nhập ngay trong trảo công của mình.

Nhìn từ bên ngoài vào trận chiến lúc này cứ như Hoàng Dung đang múa, nàng như một đạo tàn ảnh điên cuồng tấn công Trầm Côn còn Trầm Côn chỉ có thể cắn răng mà phòng ngự, kiên trì mà thủ thế hơn nữa cứ giao chiến vài chiêu với Hoàng Dung thì Trầm Côn lại bước lùi về phía sau một bước.

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trong tay Hoàng Dung thực sự quá mạnh đồng thời Cửu Âm Bạch Cốt Trảo lại là thuần ngoại công chứ không phải nội công.

Đại Lực Kim Cương Quyền nhìn như thiên về ngoại công nhưng lại dựa trên nội công thôi thúc, hai người càng chiến thì nội lực Trầm Côn càng lộ ra có chút không chịu được.

Trầm Côn mới luyện đến tầng thứ hai của Dịch Cân Kinh, khó mà làm đến tình trạng thiên nhân hợp nhất, nội lực liên miên bất tuyệt, hắn càng đánh lại càng hụt hơi.

Trầm Côn đương nhiên hiểu tình trạng của mình lúc này, hắn biết hắn không phải Cổ Đại Ngưu để mà thực sự lấy tĩnh chế động, lần này Hoàng Dung thực sự mạnh vượt xa suy đoán của Trầm Côn, hắn chỉ có thể cắn răng mà liều mạng phản kích.

Trầm Côn hai mắt lập tức lóe ra kim quang, miệng hét lớn một tiếng.

Một tiếng gầm này của Trầm Côn thực sự khủng khiếp vô cùng, lấy âm ba công kích đánh thẳng vào người Hoàng Dung, một tiếng gầm này chính là một trong các tuyệt học mạnh nhất của Thiếu Lâm – Sư Tử Hống.

Hoàng Dung không ngờ Trầm Côn có một chiêu này, nàng không kịp làm ra phản ứng bởi sóng âm quá nhanh, cả người liền bị hất bay đi, thân pháp của nàng có ảo diệu đến mấy cũng không thể không lùi chỉ là nhìn thoáng qua thì sẽ cho cảm giác nàng không chật vật là mấy mà thôi.

Trầm Côn thấy đẩy lùi được cường địch trong lòng chiến ý càng cao hơn nữa Trầm Côn biết mình phải lợi dụng trạng thái choáng váng này của chính Hoàng Dung thế là hắn bước liên tục vế phía Hoàng Dung, tốc độ viễn siêu chính tốc độ cực hạn của chính hắn.

Dịch Cân Kinh điên cuồng vận chuyển, ánh mắt Trầm Côn trở nên vàng rực.

“Kim Cương Oanh Lôi Quyền “

“Kim Cương Phá Sơn Quyền “

“Kim Cương Cửu ẢNH Quyền “

“Kim Cương Oanh Thiên Quyền”

Một hơi tung ra bốn quyền oanh kích về phía Hoàng Dung, Trầm Côn lúc này dồn toàn bộ thực lực vào bốn quyền này, nếu thành công liền có thể đánh cho Hoàng Dung trọng thương bắn ra khỏi võ đài còn nếu bốn quyền này không thể đánh ngã được Hoàng Dung thì hắn đương nhiên là người thua cuộc.

Thế công của Trầm Côn hung hãn vô cùng, uy thế mạnh đến nỗi khiến cho không ít trưởng lão Cái Bang ngồi gần Sử Hỏa Long phải đứng bật dậy mà lo lắng cho Hoàng Dung.

Hoàng Dung dính một chiêu Sư Tử Hống, đầu óc của nàng thực sự tương đối loạn.

Cái này thật ra không hẳn là đầu óc mà là tai của Hoàng Dung chịu công kích dẫn đến đại não có chút mơ hồ, phán đoán của Hoàng Dung liền giảm mạnh, thị giác cũng chịu ảnh hưởng tương tự, Hoàng Dung chỉ có thể cảm thấy kình lực khủng khiếp bao phủ lấy mình nhưng lại không nhìn rõ hình thù chiêu thức ra sao, đến cả khoảng cách nàng cũng không cảm nhận được.

Lần này Hoàng Dung thật sự cảm thấy có chút không ổn nhưng mà để làm khó được Hoàng Dung thì Trầm Côn còn chưa đủ.

Hoàng Dung rất thông minh, nàng thậm chí hiểu được Trầm Côn đang tính làm gì, Trầm Côn rõ ràng đang muốn đập nồi dìm thuyền, quyết ý được ăn cả ngã về không vì vậy bất kể ra sao thì Trầm Côn cũng phải công kích vào người nàng, nếu đã đoán được phương vị tấn công thì nàng cũng chẳng khó né tránh.

Vấn đề duy nhất là nàng né tránh được thì Trầm Côn cũng biến chiêu được, Hoàng Dung ngay lập tức lựa chọn mở mắt ra, nàng dùng thân pháp kinh người thêm vào nội lực của chính mình mà ổn định thân thể sau đó... không tránh không né.

Thị lực của nàng hiện tại bị ảnh hưởng rất nhiều vì vậy nàng không dám né, mãi đến khi Trầm Côn lại gần người nàng, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn khoảng 2 bước chân thì đôi mắt Hoàng Dung lập tức chuyển sang màu trắng.

Trầm Côn đang bất chấp mà tấn công chợt thấy ánh mắt Hoàng Dung nhìn vào đôi mắt mình, đại não của hắn liền rung lên ong ong, Trầm Côn có Sư Tử Hống tạm coi là thủ đoạn công kích não bộ thì Hoàng Dung cũng có.

Hoàng Dung biết hiện tại Trầm Côn tuyệt đối chẳng bình tĩnh gì, người rơi vào lựa chọn như Trầm Côn thì không thể nào mà bình tĩnh được, chỉ có chiến ý càng ngày càng khủng khiếp vì vậy nàng trực tiếp sử dụng một chiêu thần bí nhất của Cửu Âm Chân Kinh – Di Hồn Đại Pháp.

Trầm Côn bình thường hắn có lẽ không chịu ảnh hưởng của Di Hồn Đại Pháp bởi hắn là đệ tử nhà Phật, tâm tình đã qua luyện tập cực kỳ cứng cỏi nhưng hiện tại lại khác, hắn thật sự dính chiêu.

Đại não của Trầm Côn lập tức trì trệ, chiêu thức liền lệch nhịp.

Hoàng Dung chỉ cần mượn nửa giây lệch nhịp này, nàng lại dùng một chiêu Hoành Không Na Di trong Cửu Âm Chân Kinh trực tiếp lướt ngang ra tránh thoát được quyền của Trầm Côn, đến khi Trầm Côn kịp lấy lại tinh thần thì chỉ cảm thấy một cơn gió lướt qua người, Trầm Côn lập tức cảm giác được không ổn nhưng ở bên kia Hoàng Dung lại mượn thêm một chiêu Tiêu Dao Du vòng qua phía sau Trầm Côn, chưởng pháp của nàng in lên lưng hắn.

“Tồi Tâm Chưởng “.

Một chưởng đánh thẳng từ phía sau, Trầm Côn căn bản chịu không được, lần thứ hai phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch ngã thẳng về phía trước, hắn lúc này tuy chưa rơi khỏi võ đài nhưng mà... thắng bại đã phân.
Bình Luận (0)
Comment