Cực Võ

Chương 821

Vô Song là Thần Y nhưng mà trên đảo này cũng không chỉ có một mình Vô Song là Thần Y, ở trên đảo này thậm chí có hai người nữa đều là Thần Y và bọn họ cũng đang giải phẫu cái đám dị vật ở Bồng Lai Tiên Đảo này.

Hai người đang giải phẫu dị vật lúc này chính là Vô Hà Tử cùng Thiên Thánh.

Vô Hà Tử chưa bao giờ thể hiện trình độ y thuật cho Vô Song xem nhưng mà kể cả vậy cũng chẳng ảnh hưởng gì tới việc ông là Thần Y, về phần Thiên Thánh tuy không bao giờ đi lại trên giang hồ lại càng chẳng cứu giúp mấy người nhưng trình độ y thuật của Thiên Thánh căn bản không phải bàn cãi.

Lúc này cũng như Vô Song, trong tay Thiên Thánh cầm một viên tinh hạch màu đỏ trong trái tim Oni.

Về phần Vô Hà Tử, trong tay ông là một viên hạch khác màu xanh, một viên hạch nằm chính giữa đại não của Oni.

Hai lão nhân đều nhìn chằm chằm vào vật này, trong mắt lập lòe quang mang.

Lúc này Thiên Thánh lại nhìn từng bó cơ, từng khung xương trên người Oni mà nói.

"Thứ sinh vật này chỉ sợ từng là con người, về phần nó bị biến đổi thành dạng này có lẽ cũng bởi hai viên đá này ".

Viên hạch trong tay Thiên Thánh màu đỏ như lửa, viên hạch trong tay Vô Hà Tử lại mang màu xanh của nước, hai lão nhân đều cộng đồng nhận ra ngay cả màu sắc của thứ này cũng rất đặc biệt.

Lúc này ở một bên Quỳnh Hương mới lên tiếng.

"Hai vị tiền bối, theo những gì Tiêu Dao Tử tiền bối ghi lại thì sinh vật này được ông gọi là Hung Quỷ ".

Quỳnh Hương nói rồi quả nhiên lật một trang sách ra, trong trang sách có một phần phác họa Oni.

Tiêu Dao Tử không phải người Phù Tang, sẽ không biết Oni là cái khỉ gì vì vậy ông gọi thứ này là Hung Quỷ.

Theo ngón tay của Quỳnh Hương chỉ vào trang sách, cả Vô Hà Tử cùng Thiên Thánh liền trầm ngâm, ngay cả Lý Thương Hải đứng cạnh đó cũng lộ ra vẻ trầm ngâm bởi cả ba người đều đọc được những dòng Tiêu Dao Tử ghi lại.

Quyển sách này chính là bút ký mà Tiêu Dao Tử gửi cho Trường Sinh Chân Nhân khi chết, lúc này lại được mang lên Bồng Lai Tiên Đảo.

Trong quyển sách này ghi chú về tất cả những thứ Tiêu Dao Tử từng thấy, từng gặp nơi Bồng Lai, dĩ nhiên trong miệng Tiêu Dao Tử thì chỗ này là Quỷ Đảo.

Trên thế giới này người hiểu Quỷ Đảo nhất cũng chỉ có Tiêu Dao Tử, đương nhiên là không tính những kẻ cùng thuyền với Đế Thích Thiên.

Trong miệng Tiêu Dao Tử, nơi này gọi là Quỷ Đảo, Quỷ Đảo phân chia làm 4 vòng tròn.

Ở bên ngoài được gọi là rìa đảo.

Vượt qua khu vực rìa đảo thứ nhất liền tiến vào khu vực thứ hai gọi là Quỷ Lâm.

Khu vực thứ ba được Tiêu Dao Tử gọi là Thạch Thành.

Khu vực thứ tư gọi là "Tối".

Ba khu vực đầu bản thân Tiêu Dao Tử giải thích rất kỹ lưỡng thậm chí có rất nhiều sinh vật đều được ghi lại nhưng mà vùng tối cuối cùng thì không có bất cứ thông tin gì.

Theo quyển sách này ghi lại, ở rìa đảo tồn tại một sinh vật gọi là Hung Quỷ, Hung Quỷ ở đây đương nhiên là Oni mà đám người Vô Hà Tử vừa giải quyết.

Y thuật của Tiêu Dao Tử cao đến mức nào thì nhìn vào toàn bộ Tiêu Dao Phái liền có thể nhìn ra, tuy cùng là Thần Y nhưng Tiêu Dao Tử chỉ sợ hơn Vô Hà Tử khá nhiều, không phải ngẫu nhiên người này cơ hồ được ví là thần nhân, thiên tư của Tiêu Dao Tử cực kỳ khủng bố nhưng mà cũng vì thiên tư quá mức khủng bố mới gặp trời cao đố kỵ mà lâm vào tai ách không thể thoát ra.

Bằng y thuật của mình, Tiêu Dao Tử nhận ra trong trái tim của Hung Quỷ có hạch đỏ còn trong não của Hung Quỷ là thùy xanh.

Hạch ở đây là hạch tâm, thùy ở đây là thùy não.

Hạch đỏ cùng thùy xanh tạo thành một loại dị liên kết trong người Hung Quỷ, chính luồng dị liên kết này mới tạo cho Hung Quỷ một thứ sức mạnh thể chất kinh khủng vô cùng.

Theo Tiêu Dao Tử, ban đầu hạch đỏ cùng thùy xanh mang theo năng lượng cực lớn nhưng mà khi được cấy vào người Hung Quỷ thì hai vật này lại tự tạo thành liên kết với nhau, như một vòng tuần hoàn vừa bổ sung cho nhau, vừa kiềm chế lẫn nhau, chính nhờ cái lý do này mà thân thể Hung Quỷ không bị hủy diệt.

Với Tiêu Dao Tử, Hung Quỷ ban đầu là con người hoặc là một thứ gì đó tương tự con người, sau đó bị hạch đỏ cùng thùy xanh dần dần cải tạo, từng mạch máu, từng bó cơ sau đó cả dung mạo, hình dáng thậm chí là trí tuệ, tất cả đều bị cải biến để trở thành thứ sinh vật mới với cái tên Hung Quỷ.

Tiếp theo bản thân hạch đỏ cùng thùy xanh không phải vạn năng và nó cũng không thể tồn tại mãi mãi, năng lượng của chúng góp phần cải tạo hay thậm chí là trực tiếp tạo ra Hung Quỷ nhưng dần dần thứ năng lượng kia cũng cạn kiệt, khi đó Hung Quỷ sẽ không thể phát triển nữa, thân thể của nó bị cố định đồng thời Hung Quỷ sẽ bắt đầu sinh ra những cảm giác, những thứ cảm giác nguyên thủy nhất của một sinh vật sống đó chính là cảm giác đói, cảm giác tồn tại cùng sự bạo lực nguyên thủy.

Lúc trước Hung Quỷ chỉ có cái xác, sau này nói mới là Hung Quỷ thật sự, về phần hạch đỏ cùng thùy xanh không tiếp tục mang năng lượng nuôi dưỡng Hung Quỷ nữa mà Hung Quỷ phải nuôi ngược lại nó để duy trì sự sống, phải đi kiếm năng lượng bổ sung cho cơ thể khổng lồ của mình từ đó tạo ra dinh dưỡng, từ dinh dưỡng này mới có thể kéo dài sự tồn tại của hạch đỏ cùng thùy xanh, đây là lý do tại sao hai vật này lại mọc rễ trong người Hung Quỷ.

Đây chính là toàn bộ giải thích tường tận của Tiêu Dao Tử về Hung Quỷ.

Khi nghe Quỳnh Hương đọc những dòng chữ này lên, cả Vô Hà Tử, Thiên Thánh cùng Nguyệt Đế đều nhìn nhau, trong mắt mang theo sự kinh hãi.

Điều Tiêu Dao Tử khám phá ra đại diện cho cái gì?, đại diện cho việc Hung Quỷ là sản phẩm nhân tạo, nếu thực sự do bàn tay con người tạo ra vậy thì không rõ thần thánh phương nào tạo ra được Hung Quỷ?.

Nghĩ tới bàn tay con người tạo ra tất cả, Vô Hà Tử không khỏi thở dài một hơi mà nói.

"Lần này không có Hoàng đại tà ở đây thực sự là nuối tiếc ".

Nghe Vô Hà Tử nói, Thiên Thánh cũng không khỏi cười.

"Phải, có Hoàng đại tà ở đây thì hắn nhất định sẽ vô cùng phấn khích, thiên hạ này có mấy người nghiên cứu thân thể con người được đến trình độ như hắn, bất quá hắn lên hòn đảo này xong thì nơi này tuyệt đối thảm ".

Vô Hà Tử nghe vậy cũng gật đầu, chỉ cần "Hoàng đại tà" lên đến đây thì bất cứ sinh vật nào có lẽ cũng bị mổ ra bằng sạch, toàn bộ cái nơi gọi là Quỷ Đảo này cũng chuẩn bị đổi tên thành Tử Đảo đi là vừa.

Hai lão nhân thế hệ trước nói chuyện, Quỳnh Hương cùng Lý Thương Hải không thể chen miệng vào được tuy nhiên cả hai người đại khái cũng hiểu được Hoàng đại tà là ai.

Nếu trước mặt hậu bối, Vô Hà Tử cùng Thiên Thánh nhất định sẽ gọi là Hoàng Thái Sư nhưng mà ở trên đảo này cũng không có người ngoài, càng không phải vị họ Hoàng mà giữ thể diện, đương nhiên sẽ gọi là Hoàng đại tà.

Về phần tại sao gọi là Hoàng đại tà thì chính là để phân biệt với Hoàng tiểu tà, tiểu tử ẩn thân ở Đào Hoa Đảo.

Lý Thương Hải chưa từng tiếp xúc với Hoàng Thái Sư vì vậy cũng chỉ có thể lắc đầu, nàng hướng ánh mắt về phía Quỳnh Hương mà lên tiếng.

"Thế cái đám sinh vật bẩn thỉu kia gọi là gì? ".

Quỳnh Hương lúc nãy thật ra đã tra cứu xong, nghe Lý Thương Hải hỏi lập tức đáp.

"Lý tiền bối, đám sinh vật kia gọi là Ngư Quỷ, theo Tiêu Dao Tử tiền bối nói Ngư Quỷ gần như có nhiệm vụ dọn rác, bọn chúng chuyên đi dọc xác dựa theo mùi máu truyền trong không khí đồng thời Ngư Quỷ cũng không sống dưới nước, chúng là một cộng đồng rất lớn sống dọc theo nguồn nước ".

"Trong cơ thể Ngư Quỷ cũng có một thứ gọi là hạch nhưng thứ này màu đen, sau khi Ngư Quỷ chết thì thứ này lập tức vỡ ra, đây chính là nguyên nhân của mùi hôi thối, giống với mật cá khi xử lý không cẩn thận sẽ có vị đắng thì Ngư Quỷ nếu giải quyết không cẩn thận sẽ có mùi hôi thối, mùi hôi thối này là dấu hiệu cảnh báo cho những sinh vật cao cấp hơn điển hình là Hung Quỷ, Hung Quỷ dựa vào mùi này để nhận biết... nhận biết có một dạng sinh vật sống vừa tiêu diệt Ngư Quỷ, từ đó bắt đầu quá trình săn mồi của mình ".

Nghe Quỳnh Hương giải thích, đến cả Thiên Thánh cùng Vô Hà Tử đều cộng đồng hỏi.

"Làm sao để "xử lý cẩn thận" Ngư Quỷ? ".

Hai lão nhân này thực sự muốn xem cái "hạch đen" của Ngư Quỷ thì nó như thế nào.

_ _ _ _ __ _ _ _ _

Trong lúc hai vị đại lão còn đang muốn biết làm sao "xử lý" Ngư Quỷ thì "tiểu bối" Vô Song lúc này đang cầm một viên hạch màu đen, trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái.

Bên cạnh Vô Song hiện tại vừa vặn có thêm một con Oni đã chết, tuy con Oni này làm Vô Song đợi hơi lâu nhưng mà rốt cuộc vẫn đến, đương nhiên nó lại bị Vô Song giải phẫu.

Vô Song thì không biết được cách xưng hô của Tiêu Dao Tử về cái đám này nhưng mà trùng hợp ở chỗ Vô Song cũng gọi viên màu đỏ nơi trái tim là hạch còn nơi trên đại não là thùy.

Nắm viên hạch đỏ cùng thùy xanh trong tay, Vô Song nghĩ ngay tới hai nguyên tố giữa tự nhiên là nước với lửa hay nói theo ngôn ngữ đạo gia là thủy cùng hỏa.

Thủy hỏa bất dung, thủy hỏa sinh ra có thể kiềm chế lẫn nhau nhưng mà ngay cả thủy hỏa cũng có thể dung hợp với nhau, bổ trợ cho nhau, lúc này Vô Song thậm chí cảm giác một hạch cùng một thùy này như hai cực của trận pháp vậy.

Vô Song cảm nhận được ma khí bên trong hai thứ này và đương nhiên khi đã trải qua sự kiện Phật Sơn thì Vô Song cũng hiểu ma khí thay đổi được con người.

Không mượn bút ký của Tiêu Dao Tử, Vô Song đã có những nhận xét sau.

Thứ nhất Oni là người sau đó bị ma khí cải tạo thành một dạng sinh vật khác dựa trên hai cực thủy hỏa.

Thứ hai, năng lực ma khí trong hai cực thủy – hỏa quá yếu chứng tó bọn chúng đã dùng hết năng lượng để cải tạo thân thể Oni, sự tồn tại của chúng hiện tại trong người một con Oni có thể hiểu là công tắc của sự sống, giống như trái tim cùng thùy não, chúng tồn tại để đảm bảo con Oni tồn tại.

Thứ ba, Oni là một sinh vật biến dị, đương nhiên cần hít thở, cần ăn, cần uống, chính những hoạt đồng bình thường nhất của con người tạo ra những yếu tố cần thiết nuôi dưỡng trái tim cùng não bộ, vì vậy mà hai cực thủy hỏa bắt đầu mọc rễ, hấp thu dưỡn chất trên chính trái tim cùng não bộ Oni để bảo đảm sự tồn tại của chính nó.

Thứ tư, theo Vô Song bản thân Oni như một con khôi lỗi với hạch tâm là một tiểu trận pháp được hình thành từ hai cực thủy – hỏa... nếu như vậy thì Vô Song cơ hồ xác định được luôn rằng rất có thể Oni hiện tại được "thả rông" nhưng khi cần sẽ hoàn toàn nghe lệnh kẻ khác.

Sau những vấn đề rút ra, Vô Song tạm coi mình là hiểu về Oni, giờ phút này Vô Song cũng đang nghiên cứu viên hạch đen của Ngư Quỷ.

Viên hạch đen này cũng có ma khí... và nó cực kỳ đặc biệt.
Bình Luận (0)
Comment