Cực Võ

Chương 969

Vô Song không phải là người Phù Tang, có rất nhiều thứ hắn không biết mà cũng có rất nhiều thứ đừng nói hắn mà ngay cả những người Phù Tang bình thường cũng không biết.

Thế giới này có rất nhiều thứ kỳ dị, những thứ vượt khỏi tầm hiểu biết của con người và dĩ nhiên khi Vô Song cầm Bát Chỉ Kính trên tay hắn đang lẽ phải nghĩ đến một điều, tại cái thế giới này có thần khí.

Thần khí là gì?, là những thứ mang theo năng lực mà con người không cách nào giải thích được, Bát Chỉ Kính của Vô Song là một thần khí.

Toàn bộ Phù Tang có lục đại Thần Khí, lần lượt là Bát Chỉ Kính, Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc, Hoàng Kiếm – Kusanagi, Ma Kiếm – Muramasha, Thánh Kiếm – Masamune, Trấn Kiếm – Thất Chủng Hồn.

Trong số sáu đại thần khí này thì Trấn Kiếm hoàn toàn nằm tách biệt, nó không bắt nguồn từ Phù Tang nhưng mà nó vẫn cứ là thần khí, có thể nói nó là thần khí "cô đơn" nhất.

Bỏ qua Trấn Kiếm thì Hoàng Kiếm – Ma Kiếm – Thánh Kiếm tạo thành Tam Chủng Thần Binh còn Bát Chỉ Kính, Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc cùng Thảo Thế Kiếm tạo thành Tam Chủng Thần Khí trong đó Thảo Thế Kiếm vốn là tên gọi khác của Hoàng Kiếm – Kusanagi.

Ở Phù Tang thực sự không có nhiều người biết tên gọi đầy đủ của các thần binh này càng không có mấy người biết tác dụng của những thần binh này tuy nhiên Lý Thương Hải lại là một trong số ít người có thể biết được.

Nàng là một trong hai người đứng đầu Bái Nguyệt Giáo, Bái Nguyệt Giáo đã có lịch sử hơn 500 năm và dĩ nhiên không phải lúc nào Bái Nguyệt Giáo cùng Thần Đạo cũng đấu đá với nhau, trong thời kỳ vàng son nhất của Bái Nguyệt Giáo còn không có chỗ cho Thần Đạo, cái này có chút tương tự đạo giáo cùng phật giáo ở Trung Nguyên vậy.

Lại nói tới Bái Nguyệt Giáo, thời kỳ hoàng kim của Bái Nguyệt Giáo thì phái này từng đại diện cho hoàng thất Phù Tang mà cúng tế trời đất cũng là giáo phái chịu trách nhiệm bảo quản Tam Chủng Thần Khí.

Thời điểm Tam Chủng Thần Khí biến mất cũng chính là bước ngoặt của Bái Nguyệt Giáo, là lúc Thiên Hoàng cảm thấy bất mãn lớn nhất với Bái Nguyệt Giáo đồng thời Thần Đạo bắt đầu tìm thấy ánh hào quang, mãi đến tận thời điểm này thì Bái Nguyệt Giáo cùng Thần Đạo đã trở thành hai cực của Phù Tang, cùng nhau phân chia tín ngưỡng của cái đất nước này.

Lý Thương Hải ở Bái Nguyệt Giáo, nàng từng đọc qua một bản cổ tịch, một bản cổ tịch mà nàng không nguyện ý tin tưởng.

Bản cổ tịch này ghi lại truyền thuyết về Bát Kỳ Đại Xà, một truyền thuyết mà Lý Thương Hải căn bản không tin lắm.

Theo Thần Đạo và cả Đạo của Bái Nguyệt Giáo thì Bát Kỳ Đại Xà vị thần bão tố hùng mạnh Susanoo tiêu diệt bất quá Bát Kỳ Đại Xà thật sự rất khủng bố, ngay cả Susanoo cũng không có cách nào thắng được nó mà phải dùng đến mưu kế.

Đây là nhận thức chung của con dân Phù Tang nhưng mà trong bản cổ tịch mà Lý Thương Hải đọc được rõ ràng tương đối khác biệt, trong bản cổ tịch đó ghi lại thần bão Susanoo quả thật không phải đối thủ của Bát Kỳ Đại Xà, ông cũng không có cách nào giết chết Bát Kỳ Đại Xà, để tiêu diệt con quái vật này cần sự liên thủ của ba vị thần hùng mạnh nhất Thần Đạo bao gồm Susanoo, Amaterasu cùng Tsukuyomi.

Lấy sức của ba vị thần mới có thể hàng phục Bát Kỳ Đại Xà nhưng mà Bát Kỳ Đại Xà từ lâu đã hòa làm một với đất nước Phù Tang, nếu Bát Kỳ Đại Xà thật sự bị chết đi thì toàn bộ Phù Tang cũng theo đó mà chìm xuống đáy biển.

Ba vị thần quyền năng không thể giết Bát Kỳ Đại Xà đành phong ấn nó, phân chia Bát Kỳ Đại Xà thành hàng trăm hàng ngàn phần sau đó trấn áp ở hàng trăm hàng ngàn hòn đảo lớn nhỏ ở khắp Phù Tang tuy nhiên Bát Kỳ Đại Xà vẫn không tính là chết đi, nó vẫn đang chờ cơ hội để phá phong ấn mà ra.

Ba vị thần biết phong ấn không cách nào trấn áp được sinh vật này mãi mãi liền cùng nhau tạo ra Tam Chủng Thần Khí.

Tam Chủng Thần Khí với Thảo Thế Kiếm dùng để trấn áp bản thể của Bát Kỳ Đại Xà, Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc khóa hồn Bát Kỳ Đại Xà cùng Bát Chỉ Kính tạo ra thứ ảo thuật đưa Bát Kỳ Đại Xà mãi mãi lâm vào trạng thái hỗn độn.

Theo bản cổ tịch ghi lại, Tam Chủng Thần Khí sinh ra để trấn áp Bát Kỳ Đại Xà nhưng mà để trấn áp thôi thì vẫn chưa đủ từ đó lại phải sinh ra Tam Chủng Thần Binh.

Ba vị đại thần không thể yên tâm về Bát Kỳ Đại Xà bởi sinh vật này quá mạnh, họ cần nghĩ cách triệt để chém giết sinh vật này từ đó mà có Tam Chủng Thần Binh.

Hoàng Kiếm trảm uy, Hoàng Kiếm có thể tách rời mối liên kết của Bát Kỳ Đại Xà với Phù Tang.

Ma Kiếm đồ phách, phách ở đây là thể phách, Ma Kiếm có thể chém vào thân thể bất tử của Bát Kỳ Đại Xà.

Thánh Kiếm diệt hồn, Thánh Kiếm có thể diệt hồn phách của Bát Kỳ Đại Xà khiến sinh vật này vĩnh viễn không thể nhập luân hồi, không thể sống lại một kiếp mà tác oai tác quái.

Nếu một ngày Tam Chủng Thần Khí không có cách nào giữ Bát Kỳ Đại Xà lại thì là lúc Tam Chủng Thần Binh xuất hiện, là lúc Tam Chủng Thần Binh chân chính diệt ác xà, đương nhiên không phải ai cũng có tư cách sử dụng Tam Chủng Thần Binh, Tam Chủng Thần Binh cần phải có ba người cộng đồng sử dụng trong đó có một người bắt buộc là Thiên Hoàng.

Hoàng Kiếm chính là do Thiên Hoàng sử dụng, gánh chịu đại thế của Phù Tang, nhận thiên mệnh, nắm thiên uy mà trảm đi uy thế của ác xà, cắt đứt mối liên hệ của ác xà đối với đất nước Phù Tang.

Bản cổ tịch đến đây là kết thúc và dĩ nhiên Lý Thương Hải chỉ đọc cho vui.

Nàng là người phái Tiêu Dao, thích đọc sách nghiên cứu là việc thường hơn nữa trí tuệ nàng siêu phàm, ngộ tĩnh cực cao, bản cổ tịch này đủ thú vị, cho dù nàng không tin tưởng thì vẫn sẽ lưu trong ký ức của nàng.

Bản cổ tịch này là thứ duy nhất mà Lý Thương Hải có thể nghĩ đến, thứ duy nhất liên quan đến sự tập trung của Tam Chủng Thần Khí cùng Tam Chủng Thần Binh.

Lý Thương Hải đến hiện tại vẫn sẽ không tin lời bản cổ tịch nói là thật, dù sao chẳng nhẽ thế gian còn có thể xuất hiện Bát Kỳ Đại Xà?, cái này đánh chết Lý Thương Hải cũng không tin nhưng mà có một chi tiết mà nàng không thể không xác định lại đó là Thiên Hoàng.

Trong bản cổ tịch yêu cầu Thiên Hoàng sử dụng Hoàng Kiếm – Kusanagi, lúc này Thiên Hoàng quả thật đã lên đảo.

Lý Thương Hải nghĩ đến Thiên Hoàng, trong nội tâm càng ngày càng bất an, nàng không hiểu ra sao nhưng mà những thứ nàng không tin, chưa bao giờ tin lúc này lại chẳng thể xóa đi, chẳng thể bỏ ra khỏi được dòng suy nghĩ của nàng.

Lý Thương Hải nhìn chằm chằm vào Minato còn đang nằm trên sàn thuyền, nàng muốn hỏi hắn lắm chứ bất quá nàng hiểu có những việc Minato nhất định sẽ không nói với nàng, thời điểm hắn rời khỏi tranh đoạt Bái Nguyệt Giáo, hắn đã không còn là Minato mà nàng biết.

"Ta muốn biết, những điều ta suy nghĩ là đúng hay là sai nhưng ta biết chắc chắn ngươi sẽ không trả lời ta, vậy ta chỉ hỏi một câu sau đó ngươi liền có thể rời đi, đi càng xa càng tốt, cho khuất tầm mắt của ta ".

"Tokugawa Ieyash còn sống hay không? ".

Minato nằm trên sàn gỗ, ánh mắt mở ra nhìn dung nhan tuyệt thế đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt của Minato quả thực có chút thay đổi, có những thứ tình cảm vô danh.

Khác với những người khác trong Thất Đế Tử, Minato tuy đi theo Đế Thích rất sớm nhưng mà mối quan hệ của hắn với Đế Thích Thiên cũng là xa cách nhất, hắn là người khác biệt nhất trong Thất Đế Tử.

Minato sẽ không phản bội Đế Thích Thiên nhưng mà... có những thứ hắn tin cũng không tính là phản bội.

Nhìn Lý Thương Hải, hắn rốt cuộc thở dài một hơi mà nói.

"Còn sống ".

Đôi mắt của Lý Thương Hải triệt để nhíu thật chặt, nàng lại hỏi.

"Ngay cả khi hắn gây ra vết thương như thế này cho ngươi? ".

Minato đã trả lời một lần thì hắn cũng không cố kỵ nữa, khóe miệng xuất hiện một nụ cười nhếch miệng.

"Ừ, tính đến lúc này thì hắn vẫn còn sống ".

Nhận được câu trả lời của Minato, Lý Thương Hải gật đầu sau đó cứ như chủ nhân nơi này, nàng thản nhiên đáp.

"Đi đi, đi càng xa càng tốt, tốt nhất đứng để ta gặp mặt ngươi ".

Vô Song ở một bên, hắn dĩ nhiên không muốn cho Minato rời đi nhưng mà có Lý Thương Hải ở đây thì hắn biết làm cái gì?, hắn lúc này thừa hiểu giữa Minato cùng Lý Thương Hải có một đoạn quá khứ chẳng muốn ai biết, những thứ liên quan đến "chuyện xưa" này thì Vô Song quả thực không biết làm gì mới tốt.

Minato nghe Lý Thương Hải nói, hắn thản nhiên ngồi dậy, ánh mắt nhìn về phía Vô Song sau đó khẽ gật đầu với Vô Song, tiếp theo khóe miệng hắn động đậy.

Hắn quay đầu về phía Vô Song, Lý Thương Hải sẽ không nhìn thấy khẩu hình miệng của hắn nhưng mà Vô Song thì lại thấy rõ mồn một, Vô Song hiểu Minato nói gì, ánh mắt Vô Song như có điều suy nghĩ sau đó rốt cuộc gật đầu.

Thấy Vô Song gật đầu, Minato liền đứng lên, lê cái thân thể chẳng mấy khỏe mạnh của mình nhảy thẳng ra cửa sở khoang thuyền, cả người như chìm vào đáy biển.

Minato triệt để rời đi.

Nhìn theo lỗ thủng trên cửa sở, Vô Song ở một bên không thể không nói.

"Cô cô, tại sao lại để hắn đi, hắn rất mạnh, là một địch nhân rất mạnh ".

Ở một bên Lý Thương Hải cũng chẳng quay đầu lại mà nhìn Vô Song, ánh mắt nàng chỉ nhìn về phía biển nhưng muốn xuyên thấu mặt biển kia mà nhìn thấy thân ảnh của Minato.

"Bị Masamune chém, hắn không tái chiến được, Thánh Kiếm Trảm Hồn của Phù Tang sao có thể vô danh ".

Vô Song thì không hiểu Thánh Kiếm là gì nhưng mà hắn quả thật có nghe đại danh của Masamune ở cả hai kiếp.

Masamune là một thanh kiếm được sinh ra không phải cho mục đích giết người, một thanh kiếm "nhân từ".

Vô Song còn đang định mở miệng hỏi Lý Thương Hải về Masamune thì đã thấy vẻ mặt của nàng cực kỳ ngưng trọng, nàng lúc này ngồi xuống trước mặt Vô Song mà nói.

"Vô Song, ta biết ngươi đã từng có duyên gặp mặt Trường Sinh Chân Nhân, ta nghe nói ngươi còn được Chân Nhân lựa chọn, dĩ nhiên lựa chọn gì thì ta không rõ nhưng ngươi chắc chắn phải có điểm hơn người ".

"Trong đầu ta có một suy nghĩ, một suy nghĩ mà ta căn bản không tin nhưng lúc này muốn mang ra kể với ngươi, kể cho ngươi về một bản Cổ Tịch, ngươi giúp Cô Cô xem có khả năng nào lời trong bản Cổ Tịch này là thật không? ".

Nhìn vẻ mặt của Lý Thương Hải, Vô Song hiểu bản Cổ Tịch này chỉ sợ cất chứa một bí mật cực kỳ khủng khiếp thậm chí Vô Song có cảm giác hắn... chuẩn bị lần ra được mục đích của chính Đại Quốc Chủ, muốn xem ván cờ này Đại Quốc Chủ rốt cuộc muốn đánh đến bao giờ, nơi thu cục của hắn là ở đâu.
Bình Luận (0)
Comment