Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 414

Chương 414:

 

Nhật tử như thế nào càng là quá, càng là đảo đi trở về, Tô Thính Ngôn từ sau khi trở về, sao có thê từng bước một, trở nên lợi hại như Có Chân Chân một lần nữa quay về nơi này, một ít bác sĩ và y tá của Tô Tê quen thuộc sắp thành hàng hoan nghênh.

 

Có Chân Chân là một người có trái tim nhân hậu và tài giỏi, mọi người đều rất chịu phục, có cập trên tính tình tốt như vậy tất nhiên là bọn họ vô cùng hoan nghênh.

 

Có Chân Chân vẫn chọn văn phòng trước kia của bà, nhưng mà phải trang trí lại vài nơi.

 

Tô Thính Ngôn nhìn phòng làm việc, nói thẳng: “Phòng làm việc này của ai, sao trang trí thành khó nhìn như vậy.”

 

Bác sĩ phía dưới yếu ớt nói: “Tô……

 

Tô bác sĩ.

 

Tô Khuynh Tình?

 

Tô Thính Ngôn nghe vậy bật cười: “Thấnjg cô ta trở vệ Tô Tẻ thế mà còn dám đoạt văn phòng của mẹ tôi?”

 

Đây là nhằm vào điểm mắu chốt rồi .

 

Có Chân Chân cũng có chút không vui, đứng ở phía sau hít một hơi thật sâu.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Sửa lại cho tôi.”

 

Mọi người nhìn nơi này, trong lòng thở dài, đúng là phong thuỷ luân chuyên Si ệt Lần này nhưng đến lượt Tô Khuynh Tình xui xẻo.

 

Tô Khuynh Tình vô cũng hối hận, nếu biết tình cờ tìm ra một chủ đề lại khiến cho Tô Thính Ngôn chán ghét cô ta như vậy, cô ta đã không làm.

 

Nhưng mà Tô Thính Ngôn cũng không khỏi quá nhiêu chuyện đi.

 

Quả thực vô cùng keo kiệt.

 

Không, bởi vì hận ông ta mới có thể như vậy đi.

 


Tô Khuynh Tình trong lòng mắng hồi lâu.

 

Vì Cố Chân Chân được chỉ định đi làm viện trưởng của Tô Tề, nên phần còn lại của công việc được giao cho các khoa khác của Trường Ì inh.

 

Mấy ngày nay Cô Chân Chân không ở nhà, Tô Thính Ngôn về đến nhà, nhìn thầy trong nhà có người.

 

Còn chưa đi đến cửa đã nghe thấy bảo mẫu bên trong đang nói chuyện.

 

“Con cần thận một chút, đừng đụng tới đồ vật trong nhà.”

 

“Mẹ, ở đậy thật nhiều đồ, nhà này thật có tiên.”

 

“Căn nhà này, nhất định giá rất cao đi, không trên mây trăm triệu không như vậy đâu.”

 

“Nhìn xem này trang trí trong nhà cũng tốn không ít tiễn đâu.”

 

“Cái chai này chắc không phải là đồ cô đi.”

 

Ngoài bảo mẫu ra, thế nhưng còn có người khác.

 

Tô Thính Ngôn không đi vào, đứng ở ngoài nghe một chút.

Bình Luận (0)
Comment