Chương 468:
Tô Thính Ngôn đi ra ngoài nhìn Lâm Tích Bạch.
Lâm Tích Bạch nhìn chằm chằm vào Tô Thính Ngôn, bộ dáng muôn nói chuyện lại không dám nói.
Tô Thính Ngôn nói: “Cô muốn hỏi cái gì thì hỏi đi.”
Bị chọc thủng tâm sự, Lâm Tích Bạch rât ngượng ngùng.
“Không có gì, chẳng qua tôi là bạn tốt của Tô Thính Ngôn, không biết có người nói hay chưa, cô và cô ấy có nét giỗng nhau, cho: nên… Ta nhìn Ninh tiêu thư luôn có cảm giác nói không nên lời mới có thể nhát thời hoảng hốt.”
Tô Thính Ngôn cười nhạt: “Sau khi trở về rất nhiêu người nói như vậy, không sao, tôi đã quen, nhưng không nghĩ tới vị Tô tiểu thư kia có nhiêu người quen biết như vậy.”
Đúng vậy… Nhân duyên của Thính Ngôn rất tột…” Lâm Tích Bạch hoảng hôt cảm thán một chút, cảm thấy nhừ vậy hình như không tốt lắm, lại phục hôi tỉnh. thần nói: “tù sao hôm nay cũng cảm ơn cô.”
“Không sao, đúng lúc tôi ở bên cạnh đi ngang qua, không nhìn được người khác tùy tiện bắt nat phụ nữ, không có việc gì cô có thế tiếp tục đi làm việc của mình.”
“UP GarnroTn”, Lâm Tích Bạch nhìn Tô Thính Ngôn thật sâu, cười gượng đi vào.
Tô Thính Ngôn nhìn, về tới phòng làm việc của mình.