Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Chương 458

Chương 457BỚI LÔNG TÌM VẾT - CÔ LÀ MIẾNG NGỌC THÔ (7)
Hà Giai Ngọc thấy cô không phản ứng với mình thì không nói nữa.

“Sao cô lại không nghe lời thế hả!” Nghiêm Hoài Vũ thấy cô vẫn kiên trì dùng sức vắt, bất đắc dĩ đi tới vắt giúp cô.

Tay Nhiếp Nhiên nhỏ, cộng thêm vừa rồi nhiệt độ cơ thể giảm mạnh, không còn chút sức nào, Nghiêm Hoài Vũ mới dùng sức một cái là nước bùn chảy xuống hết.

“Nhìn cái tay nhỏ của cô đi, vắt nửa ngày cũng không biết vắt cái gì.” Anh ta đưa áo khoác rằn ri đã biến thành cái bánh quai chèo cho Nhiếp Nhiên.

Nhiếp Nhiên cười cầm lấy giũ “soạt soạt” “soạt soạt” mấy tiếng, bùn không có nước bùn biến thành miếng bùn khô rơi xuống.

Âm thanh rơi vào vũng nước khiến mọi người kinh ngạc.

“Còn không mau cởi ra vắt đi?” Nhiếp Nhiên thấy Nghiêm Hoài Vũ sững sờ thì mỉm cười nói.

Nếu tên này đã vắt quần áo giúp mình thì vậy cô sẽ trả lễ lại.

Cô không thích nợ ơn huệ người khác.

“Nhiếp Nhiên, cô thật thông minh.” Kiều Duy phản ứng nhanh nhất lập tức cởi quần áo ra vắt.

“Ha ha, tôi cũng hiểu rồi! Tiểu Nhiên Tử cô quá thông minh!” Nghiêm Hoài Vũ cũng vội vàng cởi quần áo ra bắt đầu vắt khô.

Dần dần, đám người trong hố cũng tỉnh ngộ.

Súng bắn nước phun lâu, bùn trên quần áo sẽ tăng thêm sức nặng, thời gian càng dài quần áo lại càng nặng, vậy thì sẽ càng mất thêm nhiều sức để chống đỡ, nhiệt độ cơ thể sẽ càng mất nhanh.

“Không hổ là người cùng đội tân binh với chị Kiêu, chỉ dựa vào cái này, sau này chúng ta đánh một trận đi!” Hà Giai Ngọc cũng cởi quần áo ra vắt, cười nói với Nhiếp Nhiên.

Đây đã là lần thứ ba Nhiếp Nhiên nghe thấy rồi.

Con gái mà lần nào cũng yêu cầu đánh nhau rốt cuộc là thế nào vậy?

Quý Chính Hổ cách đó không xa luôn âm thầm chú ý tình hình trong hố bùn. Trong một tháng huấn luyện cho tới bây giờ không có ai nghĩ đến cái vấn đề này, không ngờ cô gái kia mới đến ngày đầu tiên đã có thể nghĩ ra.

Chẳng lẽ cô gái này chính là viên ngọc thô trong lời của tiểu đoàn trưởng?

Mà người cũng quan sát Nhiếp Nhiên như vậy còn có cả Lý Kiêu nữa. Mới ngày đầu tiên Nhiếp Nhiên đã biết được điểm mấu chốt trong nước bùn, mà mình ở đây đã một tháng nhưng cũng không nghĩ ra, chỉ tưởng đây đơn giản là thử thách sức nhẫn nại của bọn họ.

Cô đột nhiên hiểu tại sao hồi ở đội tân binh, người phía trên lại yêu cầu Nhiếp Nhiên đi làm nhiệm vụ rồi.

“Vắt xong hết rồi chứ, hết mười phút nghỉ ngơi rồi!” Quý Chính Hổ không kiên nhẫn giơ tay lên, súng lại bắt đầu đợt thứ hai.

Suốt một ngày, quần áo của bọn họ không hề khô. Lúc sáu giờ tối, ai cũng giống như một pho tượng đất chạy vào phòng ăn, bị những lớp khác vây xem rất lâu. w๖ebtruy๖enonlin๖ez

Tuy nhiên, khi đó bọn họ đã không còn quan tâm hình tượng gì nữa rồi. Nhiệt độ cơ thể bị giảm quá lớn khiến cho tất cả năng lượng trong thân thể bị tiêu hao hết, còn không ăn gì có lẽ sẽ phải đi đến chỗ Diêm vương báo cáo thật.

Người lớp 6 giống như sói đói vồ mồi quét sạch đồ ăn trên bàn.

Nhiếp Nhiên có kinh nghiệm buổi sáng có một miếng bánh bao chưa ăn xong đó nên buổi tối cũng điên cuồng ăn, đã rất nhiều năm cô không giành giật đồ ăn với người khác như vậy rồi.
Bình Luận (0)
Comment