Chương 527TRẢ THÙ RIÊNG - ỨNG ĐỐI TÀI TÌNH (4) Đâu có cần trừng phạt lớn như giam lại!
Ngay cả An Viễn Đạo cũng không nhịn được kinh ngạc nhìn Hoắc Hoành.
Trong tất cả mọi người ở đây, chỉ có Trần Duyệt ngồi dưới đất là khẽ cong khóe miệng lên.
Nhiếp Nhiên cau mày nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hoắc Hoành. Anh ta không hề truy đến cùng mà kết luận ngay, xem ra là muốn trả thù riêng rồi.
Cô khẽ híp mặt lại, lạnh giọng nói, “Tôi không làm gì cả.”
“Có chứng cứ chứng minh không?”
“Vậy anh có chứng cứ chứng minh tôi đánh cô ta không?”
Hoắc Hoành khựng lại một lúc lâu, hình như không còn gì để phản bác, nhưng Nhiếp Nhiên biết anh ta sẽ không dừng tay dễ dàng như vậy.
Quả nhiên, một loạt tiếng bước chân vang lên từ đằng xa, mấy người Trương Nhất Ngải chịu phạt xong vội vàng chạy đến, Hoắc Hoành chỉ bọn họ nói: “Mấy người này chính là nhân chứng.”
Lần này Nhiếp Nhiên tức giận bật cười, làm ơn đừng có lộ liễu như vậy được không?
“Bọn họ là một phe, sao có thể làm nhân chứng được?” Nhiếp Nhiên liếc mấy người kia một cái, hoàn toàn không để tâm.
Chuyện như rơi vào bế tắc, bầu không khí trở nên ngột ngạt.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên, “Tôi! Tôi có thể làm chứng!”
Kiều Vũ Kiều đi ra khỏi đám người, nói năng đâu ra đấy: “Tôi là người lớp 6, không quen bọn họ, nhưng tôi có thể chứng minh Nhiếp Nhiên đánh người.”
Nghiêm Hoài Vũ lập tức nổi giận, “Mẹ kiếp, cô có còn là người của lớp 6 chúng ta nữa không hả? Lại giúp người lớp 1 ức hiếp lớp 6?”
“Tôi chỉ nói đúng sự thật mà thôi.”
“Mẹ kiếp, nói đúng sự thật?” Hà Giai Ngọc không nhịn được văng bậy.
Mặc dù Hà Giai Ngọc không thân quen với Nhiếp Nhiên lắm, nhưng thời gian này cũng biết Nhiếp Nhiên không tệ, từ trước đến nay không chủ động gây chuyện. So với Trần Duyệt lúc nào cũng ra vẻ thánh nữ đó thì tốt hơn rất nhiều lần.
“Cô có dám nói không phải bởi vì lần trước Nhiếp Nhiên không muốn chạy phạt cùng cô như kẻ ngu mà cô ghi hận trong lòng không?” Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Kiều Vũ Kiều kiên cường quay sang trả lời: “Không phải.”
Lần này Hà Giai Ngọc giận không có chỗ phát tiết, muốn lao đến đánh người, “Tức chết tôi rồi, đúng là trợn mắt nói dối mà!”
Thi Sảnh vội vàng giữ lấy cô ta, “Cậu bình tĩnh đi!”
“Cô chính mắt nhìn thấy tôi đánh người?” Nhiếp Nhiên hỏi.
Kiều Vũ Kiều gật đầu, “Đúng, tôi chính mắt nhìn thấy cô đánh người!”
Thật ra cô ta không muốn đứng ra vào lúc này, là người lớp 6 mà lại đi giúp lớp 1 thì sẽ không dễ sống ở lớp 6. Nhưng thấy chuyện rơi vào bế tắc, Nhiếp Nhiên có vẻ sắp thoát được nên cô ta cuống lên.