Chương 743TÙ BINH? KHÔNG CÓ TÙ BINH! (4) An Viễn Đạo: “Nhanh trí? Đó chính là tự tìm đường chết! Bây giờ mấy người có năng lực gỡ mìn à? Ngay cả áo bảo vệ cũng không mặc, muốn chết à?”
“Có chị Nhiên dạy chúng em, không phải là chúng em biết gỡ mìn rồi sao.”
An Viễn Đạo: “Cô ta dạy mọi người? Cô ta mới đến đơn vị được bao lâu, có thể dạy mọi người cái gì!”
“Dĩ nhiên có thể, chị Nhiên rất lợi hại!”
“Cô ta lợi hại? Được, vậy sao bây giờ cô ta lại nằm ở đó!”
“Đó là vì tất cả đều do chị ấy làm. Sau khi gỡ mìn xong, chị ấy còn cải tạo lại mìn, nghiên cứu địa hình đào hào, làm mồi nhử ám sát cướp biển.”
“Cải tạo lại mìn?”
Hà Giai Ngọc gật đầu, “Đúng vậy, chị Nhiên nói mìn cướp biển chôn là loại đào thải, phạm vi nổ quá nhỏ, cần phải sửa đổi một chút.”
An Viễn Đạo càng nghe càng thấy vớ vẩn, cau chặt mày lại chất vấn: “Mọi người có bản lĩnh đào mìn cải tạo mìn, vậy tại sao không chạy thẳng ra ngoài cầu cứu!”
Nghiêm Hoài Vũ kinh ngạc hỏi ngược lại: “Không phải đám người Diệp Tuệ Văn đi cầu cứu rồi sao? Chẳng lẽ mọi người không tìm được bọn họ à? Không thể nào! Rõ ràng Lý Kiêu và bọn em đưa bọn họ lên hòn đảo nhỏ đó rồi mới quay lại mà.”
“Quay lại? Mọi người còn quay lại đây làm gì?”
“Đương nhiên là muốn theo chị Nhiên đánh cướp biển rồi, không thể nào để chị ấy lại một mình được.” Hà Giai Ngọc tranh trả lời trước.
“Tại sao phải để cô ta lại? Tại sao mọi người không cùng đi?”
Hà Giai Ngọc và Nghiêm Hoài Vũ im lặng nhìn Y An Đức và Kha Lỗ.
“Nói đi, sao lại câm rồi thế!” An Viễn Đạo tức giận trợn mắt nhìn bọn họ khiển trách: “Không biết trời cao đất dày, chỉ biết làm loạn thôi! Đợi về đơn vị tôi sẽ dạy dỗ mấy cô mấy cậu, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc!”
Y An Đức vội vàng chạy tới trước mặt An Viễn Đạo nói: “Là tôi không tốt, là tôi không tin bọn họ sẽ tìm cứu viện cho chúng tôi nên giữ cô gái kia lại.”
“Cái gì?”
Giữ Nhiếp Nhiên lại đánh cướp biển?
Đó không phải là uy hiếp sao?
Lần này đám lính vốn đồng tình với dân đảo lập tức thay đổi thái độ. Giữ một cô gái lại đánh cướp biển cho bọn họ, sao đám đàn ông này lại không biết xấu hổ mà làm như vậy!
Đúng là ích kỷ! W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Câu nói này thu hút sự chú ý của Hoắc Hoành. Vẻ mặt anh lập tức trở nên tàn ác.
An Viễn Đạo trừng mắt nhìn Y An Đức: “Một mình cô ta đánh cho các người? Như vậy có khác gì tự tìm cái chết!”