Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 629



Chương 634: Bữa cơm
Một bữa cơm rất vui vẻ, nhưng Trần Hi Tuấn không thể ăn cay, mới ăn mấy miếng mà mặt đỏ ía tai rồi, làm cho Hạ Ly cười “ha ha”
“Bố vụng quá! Hạ Ly có thể ăn được đấy!” Hạ Ly cầm đũa không linh hoạt lắm, lấy một đũa cơm †o và vào miệng.

Nói đến dùng đũa, thì nhắc đến Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam là rất đúng, dù gì cũng được.

James dạy từ nhỏ , cũng gọi là học nguyên bản gốc.


“Trẻ con khi ăn cơm không được nói chuyện!” Trần Hi Lam duỗi chân giả bộ hung dữ với Hạ Ly.

“Cô Lam hung dữ quá!” Hạ Ly nhìn cô lè lưỡi.

Ngược lại là Lê Nhật Linh càng tin chuyện vừa rồi, hầu như ở nước ngoài chưa từng nghe quy định khi ăn không được nói chuyện.

‘Vân là Trần Hi Tuấn hiểu em gái nhất, cậu ta uống một ngụm nước, vị cay cũng giảm đi một chút, mới từ từ hỏi: “Yêu rồi sao?”
“Đâu có!” Trần Hi Lam từ cl “Vậy em học câu đó của ai thế?” Trần Hi Tuấn chớp mắt, lại là bộ dạng nhìn chăm chăm.

Mặc dù Trần Hi Lam là người không sợ trời không sợ đất, bất cứ cái gì cô cũng không để tâm „nhưng Trần Hi Tuấn vẫn sợ Hi Lam bị người khác lừa Trước nay cũng không phải là chưa từng có, địa vị của Lâm Quân ở Hà Nội có rất nhiều cô gái dòm trước ngó sau, mà địa vị của nhà họ James tại Mỹ với Lâm Quân ở Hà nội là ngang tài ngang sức, khó tránh sẽ có một số người cố ý tiếp cận.

Hoặc cũng có thế là do nguyên nhân Trần Hi Tuấn thích Lê Nhật Linh, không kiêu không ngạo luôn là hình mẫu một mình đứng phía sau, cho dù là lúc cô gặp khó khăn cũng tự mình đối mặt, thậm chí là làm bố bản thân Sau đó dùng sự nồ lực của bản thân để nói với tất cả mọi người, cô cũng có thể làm vậy.

E là đến Lê Nhật Linh cũng không biết, cô có sức hút như nào, bề ngoài thì là người dịu dàng không tranh đua với thế giới ngoài kia, nhưng bên trong lại kiên cường khác thường, người càng hiểu cô thì cũng sẽ càng yêu cô.


Trần Hi Lam thấy ánh mắt dịu dàng của Trần Hi Tuấn, liền nũng nịu: “Anh đã đưa Nhật Linh về rồi còn không cho phép em yêu đương đàng hoàng à?”
“Thất là yêu rồi? người Hà N Lê Nhật Linh không ngạc nhiên chút nào, khả năng quan sát của cô không tệ, người đang yêu đều tỏa ra bóng hồng không giống nhau.

“Vâng!” Trên mặt Trần Hi Lam tỏ ra biểu cảm thẹn thùng, nép vào người Nhật Linh, hếch hếch mũi: “Vẫn là chị dâu hiếu em nhất, đợi mối quan hệ của chúng em xác định rồi em sẽ dẫn về cho chị gặp mặt”
“Em muốn chị xem mặt?” Lê Nhật Linh nghỉ ngờ hỏi lại.

“May mà chị dâu cũng đã kết hôn một lần rồi, người này lại là người Hà Nội nữa.

.

” Trần Hi Lam nói được một nửa, cảm thấy không khí không đúng lắm, bỗng dừng lại, vì nhận ra mình đã nói sai Cô thật sự là không cố ý, chỉ là buột miệng nói ra thôi, Hơn nữa ở Mỹ cũng không phải là chuyện gì 1o tát?
Trần Hi Tuấn mặt tối sầm lại, nhăn mày nhìn Trần Hi Lam, gương mặt lạnh lùng khó chịu, cậu †a đúng là chủ tịch của ZO, tức giận lên vẫn có mấy phần dọa người, đến Trần Hi Lam cũng bị dọa phát khiếp.

“Anh.


.

” Trần Hi Lam biết mình lỡ nói sai, oan ức nhìn dịch lại gần Trần Hi Tuấn mấy bước, ngậm miệng lại, không dám nói gì, cầu cứu sự giúp đỡ của Nhật Linh.

Lê Nhật Linh cười nói: “Hi Tuấn à?”
“Chị đừng nói giúp nó” Trần Hi Tuấn gằn giọng nói một câu, lúc đó Lê Nhật linh cũng không biết nên nói gì mới được, biết Hi Tuấn thích Hạ Ly, nhưng vẫn chưa đồng ý thay thế Lâm quân, đây có lẽ là mỗi người đàn ông đều có mơ ước riêng.

“Anh, em biết sai rồi…” Trần Hi Lam cúi mặt xuống, mếu miệng tỏ vẻ đáng thương.

Có một dáng vẻ đánh mảng: “Bố giận rồi, Hạ Ly phải làm sao?” Lê Nhật Linh kéo Hạ Ly lùi về sau.




Bình Luận (0)
Comment