Cưng Chiều Vô Hạn - An Thiên Nhất Thế

Chương 1

Editor: Tiểu Bánh bao

Beta-er: Nhạc Dao

Trong siêu thị, hai mẹ con có nhan sắc nổi bật đang thu hút sự chú ý của khách hàng xung quanh.

Khuôn mặt người phụ nữ tinh xảo, làn da trắng nõn, mặc đầm trắng giống như tiên nữ hạ phàm không nhiễm bụi trần, lộ ra hai má lúm đồng tiền mỗi khi dịu dàng cười với con trai. Cục cưng bên cạnh cô cũng rất tuấn tú, khuôn mặt mập mạp càng làm người ta cảm thấy đáng yêu.

Hai mẹ con đứng chung một chỗ giống như bước ra từ trong tranh vậy. Mà lúc này, họ đang cãi nhau vì chút chuyện nhỏ nhặt.

Người phụ nữ nhanh tay lẹ mắt để mấy bịch snack khoai tây trong xe đẩy lại lên kệ, bé trai khoảng chừng bốn, năm tuổi bên cạnh cô đang nhìn chằm chằm những gói snack, bàn tay nhỏ giữ chặt bịch cuối cùng trong xe, “Con chỉ muốn một gói thôi được không mẹ?”

“Không được, đây không phải thứ trẻ con có thể ăn.” Cô không hề do dự, chậm rãi trả lời, sau đó tiếp tục tìm kiếm hàng hóa khác trên kệ.

“Tại sao ạ? Rõ ràng trẻ con nhà người ta được ăn mà.” Cậu bé tố cáo hành vi “ác độc” của mẹ mình, đôi mắt to tràn ngập ai oán làm mọi người xung quanh cảm thấy thật cậu đáng thương.

“Nhưng con là con của mẹ.” Nghe vậy, người phụ nữ quay đầu lại, nhéo khuôn mặt nhỏ của con trai mình. Khi cô cười có thể thấp thoáng thấy má lúm đồng tiền.

“Mẹ…” Cậu bé thấp giọng làm nũng, đôi mắt lộ ra chút cầu xin.

“Đi nào, chúng ta đi mua trái cây thôi.” Nói xong, cô không nhìn ánh mắt của con trai mà bế cậu lên, đặt vào chỗ ngồi dành cho em bé ngay nắm tay xe đẩy, sau đó đẩy xe về hướng quầy trái cây. Cậu bé trông ngóng nhìn về những gói khoai tây đang cách mình càng ngày càng xa, trong lòng vô cùng oan ức nhưng lại không thể khiếu nại. Nếu không phải được giáo dục tốt, thì chỉ e bé sẽ oà khóc ngay lúc này.

“Có thanh long này, con muốn mua không? Còn táo thì sao? Có dâu tây con thích ăn nhất nữa nè…” Âm thanh dịu dàng của người phụ nữ lại vang lên.

Bé vốn đang tức giận nhưng khi nghe đến dâu tây thì ánh mắt sáng rực, sau đó nói lầm bầm: “Dù sao mẹ tự quyết định là tốt rồi! Ý kiến của con không quan trọng.”

Người phụ nữ cũng không để ý tới đứa con kiêu ngạo của mình, cầm mấy hộp dâu tây lên rồi đặt vào trong xe.

Cậu bé vừa nhìn thấy dâu tây, liền vứt mấy gói snack khoai tây kia ra sau đầu, sau đó chỉ vào đủ loại trái cây rồi nói: “Con còn muốn cà chua, nho…” Cô để từng món một vào trong xe.

Sau khi đã mua đủ đồ, cô đẩy cậu con trai đang cảm thấy mỹ mãn tới quầy thanh toán.

Tính tiền xong, hai người cùng đẩy xe rời khỏi siêu thị.

Khách hàng xung quanh thấy cặp mẹ con này đã ra về thì mới nuối tiếc thu hồi tầm mắt. Ngay sau đó, có người chợt nhận ra bọn họ đã quên chụp hình mẹ con họ rồi!

Nếu đăng ảnh họ lên mạng thì nhất định sẽ lan truyền khắp internet cho xem!

***

Đi tới cửa chính, người phụ nữ gọi điện cho tài xế tạm thời của mình, chỉ trong chốc lát, xe liền đi từ hầm gửi xe ra rồi dừng trước mặt cô.

Cô dặn tài xế cất đồ vào cốp xe, còn mình thì định ôm con lên xe.

Lúc này, con trai lại la lên: “Mẹ, là ba kìa.”

Người phụ nữ nhìn về phía sau, cuối cùng thấy được màn hình lớn treo giữa không trung, má lúm đồng tiền thoáng hiện, “Không phải tối qua khi con nói chuyện video với ba, ba đã bảo hôm nay sẽ trở về sao?”

“Về nhà là có thể thấy ba ạ?” Bé nghiêng đầu hỏi.

“Ừ.”

“Vậy chúng ta mau về đi mẹ!” Cậu phải về mách ba là mẹ không cho cậu ăn snack. Người phụ nữ không nói gì nữa, ôm con lên xe.

Sau khi tài xế sắp xếp xong mọi thứ thì lên xe đạp ga, nghênh ngang rời đi.

Trên đường đi, anh ta nhìn hai mẹ con gần gũi với vẻ ngưỡng mộ, gia đình Lục tiên sinh hạnh phúc thật đấy!

***

Xe vững vàng chạy trên quốc lộ, cô thấy ánh mắt trông ngóng của con trai khi nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ xe thì lấy điện thoại từ trong túi xách ra, ngón tay mảnh khảnh bấm vài cái trên di động.

Sau đó, màn hình liền hiện ra tin tức nhất giải trí mới nhất.

# Hôm nay “Nam thần quốc dân” Lục Phỉ trở lại Bắc Kinh, hàng trăm fans bao vây tại sân bay #

Ánh mắt cô dừng lại ở bốn chữ “Nam thần quốc dân”, rồi mỉm cười ấn vào tin tức này.

Cô nheo mắt nhìn ảnh chụp của Lục Phỉ khi ở sân bay, cuối cùng thì anh cũng đã về rồi!

Lục Phỉ, năm nay 30 tuổi, debut ở tuổi 20, tới nay đã được mười năm. Anh đã tạo ra kì tích mà vô số sao nam khác của Trung Quốc không làm được – nhờ bộ phim “Hoàn hồn” mà anh giành được giải Nam diễn viên xuất sắc nhất của Liên hoan phim ASK uy tín nhất thế giới, đồng thời anh cũng đạt được danh hiệu Ảnh đế, trở thành người Trung Quốc đầu tiên được giải thưởng này, lập nên một kỉ lục mới cho nước nhà.

Ngoài thực lực của bản thân, Lục Phỉ có thể trở thành nam thần số một của giới giải trí còn vì nguyên nhân khác.

Nói đến đây, họ không thể không nhắc tới ba quy tắc chỉ mình Lục Phỉ có.

Điều thứ nhất: Không diễn cảnh hôn. Lục Phỉ debut đã được mười năm, nụ hôn màn ảnh đầu tiên của anh vẫn còn.

Điều thứ hai: Không tạo scandal với nữ diễn viên. Đã từng có người muốn mượn danh Lục Phỉ để đi lên, tin tức mới truyền ra đã bị Lục Phỉ vả mặt bốp bốp bốp.

Điều cuối cùng: Không đi hộp đêm. Mười năm qua, chưa có phóng viên nào chụp được ảnh Lục Phỉ đến hộp đêm cả.

Chỉ với ba điều này đã khiến cho fans Lục Phỉ càng lúc càng đông, ai bảo có rất ít sao nam vừa có tiền vừa có sắc lại giữ mình trong sạch như vậy làm chi!

Quan trọng nhất là, người đàn ông cực phẩm này vẫn còn độc thân!

Đương nhiên, đây chỉ là điều người ngoài nhìn thấy. Trên thực tế, Lục Phỉ không những không độc thân, mà còn đã kết hôn sinh con từ lâu.

Hai mẹ con ngồi trên xe này là vợ và con trai năm tuổi của anh – Nhan Hạ và Lục Hạo.

***

Một lát sau, Lục Hạo đang ngồi trên xe hưng phấn kêu to khi vừa thấy ngôi nhà quen thuộc của mình và chiếc xe sang trọng đậu trước cửa Nhan Hạ vừa mở cửa xe, bé liền nhảy xuống, sau đó chạy như bay về hướng nhà mình.

Khi cửa mở  ra, Lục Hạo thấy được khuôn mặt điển trai ẩn sau cặp kính râm của Lục Phỉ thì lập tức phấn khởi nhào vào lòng ba.

Lục Phỉ bế Lục Hạo lên, thân mật hôn nhẹ một cái lên mặt bé.

Lục Hạo ôm cổ Lục Phỉ, rồi nói nhỏ bên tai ba: “Ba ơi, hôm nay mẹ đi siêu thị nhưng không chịu mua snack khoai tây cho con. Ba tốt với con nhất, con yêu ba nhất, ba mua cho con được không?”

Lục Phỉ hôn con trai rồi nhéo cái mũi nhỏ của con nói: “Ba cũng phải nghe lời mẹ con, cho nên nói ba tốt nhất cũng vô dụng thôi.”

“Ba, trên TV nói đàn ông thì không thể như vậy được, đàn ông mới là người làm chủ gia đình, tất cả mọi người đều phải nghe theo họ.” Nghe vậy, Lục Hạo liền vội vàng mở miệng nói.

“Nhưng mẹ con mới là chủ gia đình của nhà chúng ta.” Lục Phỉ nhìn vợ đang từ đằng xa tiến về phía mình, anh vỗ mông nhỏ của con trai, “Mẹ con tới đây rồi đấy.”

Nghe vậy, Lục Hạo nhanh chóng ngậm miệng lại, cậu sợ mình sẽ bị phạt úp mặt vào tường.

Nhan Hạ nhìn Lục Hạo đang tỏ ra ngoan ngoãn, khóe môi hơi nhếch, con đã mách xong rồi?

“Đã vất vả cho vợ rồi!” Lục Phỉ dịu dàng nhìn Nhan Hạ, không hề lạnh lùng như ở trước mặt người khác.

Nói xong, anh giả vờ định hôn nhẹ lên mặt Nhan Hạ thì lại hôn trúng bàn tay nhỏ mập mạp.

Lục Hạo nhìn vào mắt của ba, nghiêm túc nói, “Tuy con đang giận mẹ, nhưng con không thể để mẹ bị ba ăn đậu hủ được.”

“Thế ai là người vừa mới mách ba vậy cà?” Lục Phỉ véo khuôn mặt mềm mại của con trai, hết cách nói.

Nghe được lời này, ánh mắt Lục Hạo lóe lên một chút, lúc này mới nói: “Con tủi thân, con còn chưa được ăn snack khoai tây đâu đấy.”

Nhan Hạ bật cười khi thấy con trai nhà mình nửa câu đều không rời snack khoai tây, công nhận là nó “tủi thân” thật đấy!
Bình Luận (0)
Comment