Cưng Chiều Vô Hạn - An Thiên Nhất Thế

Chương 58

Rất nhanh bình luận của Nhan Hạ đã được fan kia thấy, đồng thời cũng càng có hảo cảm với Nhan Hạ hơn.

Chính bản thân Nhan Hạ cũng hiểu, tất cả fan hâm mộ tiếp nhận cô chỉ vì nể mặt của thần tượng nhà mình.

Cho dù Nhan Hạ có nhân cách đầy sức hút, nhưng khi được đặt cạnh nam thần mà họ theo đuổi bấy lâu nay thì nhiêu đây vẫn chưa đủ, quan trọng nhất vẫn là thái độ của Lục Phỉ.

Rất nhanh, vị fan này đã thay mặt toàn thể người ái mộ Lục Phỉ, kiêu ngạo trả lời Nhan Hạ trên Weibo bằng đúng một từ: “Ừm.”

Sự tương tác giữa Nhan Hạ và người hâm mộ kia rất nhanh đã được giới truyền thông chú ý, cộng thêm làn sóng khi gia đình Lục Phỉ đi chơi được lan truyền trên mạng xã hội, họ nhanh chóng quyết định tung tin này ra.

Không bao lâu sau, tất cả các trang báo đều có những tin như sau:

# Hiềm khích giữa Nhan Hạ và fan Lục Phỉ đã được giải trừ nhờ chuyện của Dương Ngưng #

# Nhan Hạ tương tác với fan Lục Phỉ trên Weibo? #

# Tin hot: Nhan Hạ nhận được sự cảm thông từ người hâm mộ nam thần Lục #



Lúc này, xe Lục Phỉ đã về đến nhà. Lúc xuống xe, Lục Phỉ rời khỏi ghế lái rồi vòng ra sau bế Lục Hạo, còn Nhan Hạ thì cầm túi đựng tranh.

Sau khi vào phòng con, thay quần áo cho bé, họ mới rời đi.

Họ chưa trở về phòng ngay mà cùng nhau đến phòng khách.

Lục Phỉ rót cho mỗi người một ly nước ấm: “Sao rồi em? Hôm nay em cảm thấy thế nào khi phải đối mặt với nhiều người thế này?”

“Tạm được, cũng không khó khăn như trong tưởng tượng của em. Lúc có hai ba con ở bên, em không thấy khẩn trương chút nào cả.” Lục Phỉ chưa nhắc đến thì Nhan Hạ cũng đã nhận ra được sự thay đổi của mình.

Việc làm cho cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là chuyện cô mắc chứng chướng ngại tầm nhìn đã bị đưa ra ánh sáng nhưng không ai hỏi sâu vào vấn đề này cả.

Nhan Hạ không biết rằng những hành vi của cô không giống biểu hiện của một người mắc chứng bệnh tâm lý quái đản ấy, vậy nên có rất nhiều người nghĩ cô đã khỏi bệnh.

Nếu cô đã khỏi bệnh thì làm gì còn ai rỗi hơi chú ý vấn đề này nữa chứ?

Hai chữ đơn giản thốt ra từ miệng anh: “Rất tốt.” Trái tim Lục Phỉ tràn ngập sự thoả mãn khi nhìn Nhan Hạ của hiện tại. Giờ đây, họ đã là vợ chồng trong mắt tất cả mọi người, cũng đã có thể sánh bước cùng nhau đi dưới ánh mặt trời.

Thật ra, anh còn vui vẻ hơn vợ nhiều.

“Ừm.” Nhan Hạ khẽ gật đầu, khóe môi cũng nở nụ cười. Sau đó, cô nhấp một ngụm nước rồi cầm điều khiển mở TV, quen cửa quen nẻo mở kênh giải trí.

Giờ đang là thời gian quảng cáo, Nhan Hạ để điều khiển xuống, đôi mắt nhìn chăm chú vào màn hình.

Lục Phỉ thấy cô coi TV cũng không nói gì nhiều, chỉ đứng dậy đi về phòng chuẩn bị tắm rửa.

Ngay khi anh rời đi, chương trình Nhan Hạ đang coi cũng vừa bắt đầu.

Lúc thấy những bóng dáng quen thuộc, cô đã bị sặc nước.

“Khụ khụ khụ…” Sau khi ho khan vài tiếng, cô mới xem kỹ nội dung trên màn hình.

“Xế chiều hôm nay, cộng đồng mạng đã có một cuộc truy tìm đầy chông gai. Câu chuyện bắt đầu khi nam thần quốc dân của chúng ta – Lục Phỉ dẫn vợ và con trai đến khu vui chơi giải trí, sau đó hành trình của họ đã trở thành tiêu điểm của dân mạng… “ Theo lời dẫn của phát ngôn viên, những tấm ảnh trên Weibo mà Nhan Hạ đã thấy trước đó cũng dần xuất hiện.

Lúc thấy tấm ảnh con mình che mắt lại, cô cảm thấy hình tượng của mình trước mặt nhân dân cả nước đã vỡ nát rồi. Chỉ cần xem xong video này thì làm gì còn ai không biết hai vợ chồng họ đã làm gì trên vòng đu quay chứ?

Trong đầu cô đột nhiên hiện lên cảnh ấy.

Hạo Hạo nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, hưng phấn nói: “Lần này con có thể cùng ba mẹ đứng thật cao thật cao rồi.” 

Cô cũng nhìn theo con, trong đầu nhớ lại cảnh tượng khi đến đây lần đầu cùng Lục Phỉ.

Ngay khi đến điểm cao nhất, Lục Phỉ đột nhiên đưa tay che kín hai mắt của con trai, sau đó dùng bàn tay còn lại kéo hông cô gần sát, sau đó m*t lấy môi cô. Cái lưỡi linh hoạt của anh cạy hàm răng, xâm nhập thật sâu… Mãi đến khi cô sắp không thở được nữa.



Hai má cô đỏ ửng khi hồi tưởng về cảnh tượng này, mà thông tin liên quan về chuyện này cũng gần đến hồi kết.

Khi thông tin thứ hai được đưa ra, Nhan Hạ đã khá bình tĩnh.

“Cũng trong hôm nay, Nhan Hạ – người vợ xinh đẹp của nam thần đã tạo ra kỳ tích. Ai cũng biết fan hâm mộ của Lục Phỉ rất khó tính, vậy mà cô đã khiến fandom khổng lồ của anh chấp nhận mình. Phải chăng người phụ nữ này có một sức quyến rũ nào đó?”

Sức quyến rũ của cô?

Nhan Hạ không kịp phản ứng trước năm chữ “Sức quyến rũ của cô.” Liệu nó có hữu dụng với với fan hâm mộ thì có không? Đáp án là không.

Họ tiếp nhận cũng chỉ đơn giản vì cô “thích hợp” mà thôi.

Thật ra, đến cả từ “thích hợp” này thật quá khó để cô có được.

Tuy những bản tin sau đều không mấy liên quan đến mình, nhưng Nhan Hạ vẫn xem được không ít tin tức về các ngôi sao khác.

Ngày thường, cô cũng rất thích xem tin tức, đôi khi vui còn hỏi Lục Phỉ những điều đó có phải là thật không nữa kìa.

Sau khi xem hết, Nhan Hạ lại nhảy sang kênh mà cô hay xem, coi xong mới ngáp ngắn ngáp dài trở về phòng ngủ.

Trong phòng, Lục Phỉ đang ngồi trên giường, cầm điện thoại nhìn gì đó. Anh cảm nhận được sự xuất hiện của vợ liền ngẩng đầu rồi nói: “Anh đã xả và chỉnh nước cho em rồi, em xem thử đã đủ ấm chưa, nếu vẫn còn lạnh thì lại thêm nước nóng mà anh đã chuẩn bị sẵn vào nhé.”

“Vâng.” Nghe vậy, Nhan Hạ lập tức để điện thoại lên tủ đầu giường, vừa hát vừa mang quần áo và khăn tắm vào nhà tắm.

Ông xã của cô chu đáo quá đi mất!

Khi Nhan Hạ đóng cửa phòng tắm, Lục Phỉ mới ngẩng đầu nhìn về phía vợ. Quả nhiên con trai đã kế thừa “thiên phú” âm nhạc của cô, hát vui một đoạn mà cũng giống nhau đến vậy.

Hoặc cũng có thể bé đã học được điều này từ mẹ chăng?

Nghĩ đến đây, khoé môi anh không nhịn được mà nở nụ cười.

Anh cũng cảm thấy mình càng ở nhà thì tâm trạng lại càng tốt hơn.

Gia đình chính là góc bình yên trong lòng anh.

Nhớ đến ý nghĩ vẫn quanh quẩn trong đầu mấy ngày nay, Lục Phỉ càng cảm thấy có lẽ mình nên phát triển sự nghiệp trên một phương diện mới.

Sau đó, ánh mắt anh thoáng qua chút dịu dàng khi nhìn đoạn đối đáp giữa vợ và fan trên màn hình điện thoại. Từ trước đến nay, cô luôn suy nghĩ dưới góc độ của anh và con.

Vậy thì sao anh nỡ không dùng cả trái tim để đáp trả lại tình cảm đậm sâu như vậy của cô chứ?

Lục Phỉ Rời khỏi Weibo của cô, vào trang cá nhân của mình rồi soạn một bài với chủ đề “Yêu” để kể về quá khứ.

Khi anh còn đang soạn tin, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, Lục Phỉ thuận tay bắt: “Alô, có chuyện gì vậy Chị Hình?”

Hình Ảnh đi thẳng vào chủ đề chính luôn: “Tổng giám đốc Mục nhờ chị hỏi em rằng có thể gửi cho họ phần tài liệu về công ty giải trí Anh Luân mà Dương Ngưng nắm giữ không?” 

Nghe vậy, đáy mắt Lục Phỉ nhanh chóng hiện ra đôi chút suy tư, xem ra thám tử của Chí Tôn trong Anh Luân đã gửi tin tức về rồi.

Lục Phỉ nhắc nhở: “Được thôi, nhưng đừng để qua tay người của chúng ta.” 

Hình Ảnh gật đầu nói: “Chị biết rồi.” Lục Phỉ định dùng con bài này để trao đổi điều kiện với Trần Cảnh, nếu giờ họ đưa cho Tổng giám đốc Mục thì có vẻ không hay cho lắm.

Tuy cách làm này nhìn thì tưởng không hay, nhưng cô ấy đã đi theo Lục Phỉ lâu như vậy, ít nhiều gì cũng đoán được nguyên nhân chỉ là để trả thù cho Nhan Hạ mà thôi.

Dù sao thì cũng nhờ công ty giải trí Anh Luân đứng sau ủng hộ nên Dương Ngưng mới có cơ hội làm những việc đó.

Hình Ảnh định cúp điện thoại sau khi nhận được mệnh lệnh.

Ngay lúc này, Lục Phỉ bỗng dưng lên tiếng: “Còn một việc nữa.”

“Ừm, việc gì vậy em?”

“Chị hãy tra rõ mối quan hệ của Dương Ngưng với những người khác, ở ngoài công ty giải trí Anh Luân cũng thế, cả những nam minh tinh từng hợp tác với cô ta nữa, tuyệt đối không được bỏ sót một ai.”

“Em nghi ngờ…” Hình Ảnh giật mình. Đúng là Dương Ngưng từng hợp tác với người kia, nhưng liệu hai người họ có thể ở chung với nhau không? Dù sao thì người này chưa bao giờ xuất hiện trong tư liệu về cô ta.

“Chẳng phải điều tra là sẽ biết kết quả ngay thôi sao?” Lục Phỉ tiếp tục, chính bởi vì không có nên mới càng đáng nghi.

Dù sao thì đối phương cũng không phải loại người sẽ bỏ qua cho những cơ hội như vậy.

“Ừ, chị sẽ nghiêm túc tra lại một lần.” Thật ra, Hình Ảnh rất tin tưởng vào trực giác của Lục Phỉ.

“À, gần đây công ty có kịch bản nào tốt không?”

“Em định đóng phim à?”

Nghe vậy, Lục Phỉ cười nói: “Không, em chuẩn bị làm đạo diễn.”

Anh nói xong vừa lúc Nhan Hạ bước ra từ phòng tắm, khiến cô ngẩn người, chồng cô muốn làm đạo diễn?

Sự thay đổi này quá lớn rồi.

Hình Ảnh ở đầu dây bên kia cũng có suy nghĩ giống hệt cô.

“Sao bỗng nhiên em lại muốn làm đạo diễn?” Tuy Lục Phỉ rất có tài diễn xuất, nhưng không phải ai cũng có thể làm đạo diễn đâu.

“Chị cứ nói thế với Tổng giám đốc Mục. Về phần tiền bạc, em sẽ tự đầu tư hơn một nửa.” Lục Phỉ không trả lời thẳng mà chỉ đưa ra quyết định.

Điều này cũng khiến Hình Ảnh nhận rõ quyết tâm của anh, để lại một câu “Chị sẽ chuyển lời đến Tổng giám đốc Mục” rồi cúp điện thoại, trái tim nhỏ của cô ấy còn chưa đủ sức để trải qua cơn sốc như vậy đâu.

Cúp điện thoại xong, Lục Phỉ nhìn Nhan Hạ ngơ ngác đứng tại chỗ, nhíu mày nói: “Tới đây để anh sấy tóc cho nào.”

Nói xong, anh lấy máy sấy từ ngăn kéo tủ ra.

Nhan Hạ hồi hồn, lau qua tóc rồi ngồi xuống để anh sấy, nhưng cô vẫn luẩn quẩn trong suy nghĩ: Tại sao ông xã cô lại muốn làm đạo diễn?
Bình Luận (0)
Comment