Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Em Dám Bỏ Trốn

Chương 99

Edit: fpurplebrown23

Lạc Tích Tuyết gắt gao chui vào trong ngực Lạc Thiên Uy, thân thể run lẩy bẩy, cô chưa bao giờ muốn trở thành không khí như lúc này.

Nhưng cô không phải, nhóm người đứng xem ở trên ban công náo nhiệt cũng không phải.

Bọn họ tồn tại thật sự, mặc kệ có mang mục đích gì đi chăng nữa, nếu để cho bọn họ biết

người phụ nữ núp trong ngực Lạc Thiên Uy, cùng hắn kích tình triền miên là chị của anh Lạc

Tính Tuyết, cô thật không dám tưởng tượng ra hậu quả kinh người đến thế nào.

Từ giây phút bắt đầu cũng Lạc Thiên Uy lên giường, cô vẫn bất an, một mặc lo lắng, sợ quan hệ của bọn họ ra ánh sáng, lo lắng nghe được khiển trách cùng chửi rủa của mọi người.

Nhưng bất kể cô cẩn thận thế nào, ngày nay vẫn phải tới ! ! !

Mẹ kế Lam Thư Đình che miệng giật mình nhìn trước mắt một màn, sửng sốt hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần : “Nghe người ta nói cửa ban công bị khóa trái, tôi còn tưởng do người nào đó nghịch ngợm cơ! Ai biết --- Thiên Uy, làm sao con ở chỗ này à? Bố con đang tìm con đó? Hiện tại dễ dàng đi ra không?”

Mấy câu phía sau, Lam Thư Đình hiển nhiên biết rõ lại còn hỏi, nhìn Lạc Thiên Uy bảo vệ cô gái trong ngực như thế, cũng biết là anh không hy vọng đem cô ra ngoài đến thế nào.

Chỉ là trùng hợp như vậy bị cô bắt được, cô còn không mượn đề tài chuyển sang chuyện của mình sao? Cô dám cam đoan nếu lão gia biết chuyện này, nhất định sẽ lên án Lạc Thiên Uy mạnh mẽ, đến lúc đó cô có cơ hội được phân chia của cải nhà họ Lạc, sẽ tăng lên thật lớn.

Lạc Thiên Uy trong lòng phập phồng tức giận, Lam Thư Đình đáng chết này, bà ta rõ ràng là cố ý, hai mắt ghen ghét trừng mắt về phía cô ! ! ! Mẹ kế, lần này nhớ kỹ cho tôi ! !

“Tôi một chút nữa sẽ qua đó!”. Mặt anh lộ vẻ không kiên nhẫn, giọng nói trầm ổn trả lời.

Lạc Tích Tuyết nghe anh nói “ Sẽ qua đó”, chỉ cảm thấy trong đầu lập tức muốn nổ tung, trong cơn tức giận cô há mồm cắn vào ngực Lạc Thiên Uy --- đều là do anh ta làm hại! Hừ, lại vẫn muốn không mặc kệ cô, cứ đi như thế ! !

Lạc Thiên Uy hít sâu một hơi, đáng chết, vết răng cắn nho nhỏ của cô trên người của anh, hơi đau nhói, hơn nữa là sáng khoái mãnh liệt.

Lúc này, thân dưới của hắn còn chôn trong thân thể của cô, đã bộc phát bành trướng, chẳng qua trước nhiều người như vậy, anh giả vờ chẳng có gì cả.

Thân thể Lạc Tích Tuyết cũng nhất thời run rẩy, theo nam tính phía dưới càng ngày càng bành trướng, cô chỉ cảm thấy ê ẩm căng căng từ phía dưới truyền đến, thiếu chút nữa không chịu nổi sẽ phải kêu lên tiếng.

“Có cảm giác rồi sao?” Lạc Thiên Uy cúi đầu, môi mỏng dính vào trán của cô, khóe miệng tràn ra đùa cợt tà ác.

“Khốn kiếp!”. Lạc Tích Tuyết hung hăng căm tức nhìn, đến mức này rồi, anh ta vẫn không quên đùa giỡn cô.

“Bộ dạng em bây giờ thế này, để cho tôi muốn em ở chỗ này thì sao?” Lạc Thiên Uy cúi đầu bên tai đỏ của cô nhẹ nhàng nói.

Sắc mặt Lạc Tích Tuyết cứng đờ, vùi chặt hơn trong ngực hắn: “Không cần, đuổi bọn họ đi van anh! ! !”

Cô thật sự không chịu nổi, hiện tại hai người trong trạng thái này, còn một nhóm người đang nhìn, cô bây giờ chỉ muốn thoát khỏi đây.

Lạc Thiên Uy hài lòng nhìn vẻ mặt hiền thục của cô, đưa tay nắm eo của cô, để cho cô gần sát mình chặt hơn, quay đầu lại với đám người vô lực kia quát: “Tất cả cút ra ngoài! ! !”

Nghe được tiếng tức giận quát tháo đằng đằng của Lạc Thiên Uy, mọi người hóa đá nghe vậy nhất thời tỉnh ngộ, trong khoảnh khác rời đi.

Nhưng trong đám người khó tránh khỏi mấy người theo dõi tình hình, tò mò núp ở trong khe cửa nhìn, còn có mấy ký giả to gan muốn trực tiếp đi lên hỏi.

“Lạc tổng, ngài nên giới thiệu một chút vị tiểu thư trong ngực ngài chứ? Cô ấy có phải bạn gái mới của ngài không?” Ký giả cả gan tiến lên, lại bị ánh mắt cảnh cáo hù sợ của Lạc Thiên Uy, lúc này cứng đờ tại chỗ.

“Ba giây đồng hồ, anh không lui ra ngoài, đừng trách vệ sĩ của tôi không nể mặt! !”

Chỉ một câu trầm thấp ra lệnh, sắc mặt ký giả hoảng hốt, bị dọa đến chạy ra ngoài, một số

người ở lại trong khe cửa muốn theo dõi riêng tư, cũng sợ rối rít rời đi.

Đợi đến khi toàn bộ người rời đi, trên ban công lại khôi phục vẻ yên tĩnh.

Lạc Thiên Uy cúi đầu, hôn một cái vào trán Lạc Tích Tuyết, nhẹ giọng nói, “Đừng sợ, tất cả bọn họ đều đã đi rồi !”.

Lạc Tích Tuyết thả lỏng một hơi, cả người quả thật muốn xụi lơ trong ngực Lạc Thiên Uy.

Cũng may, không có bị phát hiện.

Chỉ là mới trải qua một màn kia, hồn của cô đã bị dọa được hai lần rồi, tại sao có thể như vậy, những người này làm sao sẽ vừa vặn xông tới, còn có nhiều ký giả đứng xem như vậy.

Nếu như cô bại lộ thân phận vừa rồi, vậy thì lòng cũng chết luôn.

Lạc Thiên Uy lại bắt đầu ở trong thân thể cô mạnh mẽ đâm tới, cô tức giận căm phẫn quả thật muốn giết người, người đàn ông này như thế nào vậy? Như vậy mà vẫn chưa thỏa mãn dục vọng! Mới vừa gặp chuyện không may rồi, giờ còn không thả cô ra.

“Ra ngoài, đừng náo loạn!”. Lạc Tích Tuyết không kiên nhẫn quát.

Lạc Thiên Uy không quan tâm, tiếp tục làm chuyện của hắn.

“Như vậy, ngược lại em lại nhạy cảm hơn!”. Hắn càng mạnh mẽ hơn, chiếm cứ cô như vậy không buông tay.

Thân thể Lạc Tích Tuyết bị hắn nâng lên, hắn đem cô chống đỡ ở trên lan can, mãnh liệt đánh thẳng vào.

Lạc Tích Tuyết a một tiếng, một làn sóng đánh tới, thân thể của cô không tự chủ được mềm nhũn ra.

Hai tay không tự chủ ôm trọn cổ của Lạc Thiên Uy, đem lấy chính mình treo ngược ở trên người anh. Nhưng giày cao gót màu đen trên chân còn chưa có cởi xuống, theo thân thể của cô bị một trước một sau đụng nhau ở giữa không trung lay động.

Rốt cuộc, kích tình kết thúc.

Lạc Thiên Uy ở trong cô thúc giục cùng lo lắng, chỉ vội vã muốn cô 2 lần liền thôi.

Giương mắt thấy đầu tóc cô rối bời, ánh mắt ướt át, y phục càng thêm tan tành không chịu nổi. Trong mắt của hắn xẹt qua tia đau lòng, cởi áo khoác xuống đắp trên người cô.

Thân thể hắn khom xuống, bàn tay bế ngang cô, muốn đi ra ban công.

“Không cần, tôi không muốn đi ra ngoài!”. Lạc Tích Tuyết cuống quít hô tô.

“Yên tâm đi, không có chuyện gì”. Lạc Thiên Uy nhẹ giọng an ủi, đem khuôn mặt cô vùi vào trong ngực, đem áo khoác che lấy cô cực kỳ chặt chẽ, lúc này mới đá văng cửa ban công, sải bước đi ra ngoài.

Người trong đại sảnh cũng làm bộ không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ăn đồ ăn, nói chuyện phiếm.

Lạc Thiên Uy tự mình đem Lạc Tích Tuyết vào một gian phòng khách, bảo người ta tìm bộ váy tương tự cô đã mặc để cho cô thay, lại đặc biệt sai người đem Annie Na tìm đến.

Mới vừa có chuyện, mặc dù tất cả mọi người không nhắc lại, nhưng hắn luôn luôn ọi người một cái công đạo.

Lạc Tích Tuyết tuyệt đối không thể ra ánh sáng, như vậy, hắn chỉ có cách tìm người thay thế rồi.

“Quấy rầy mọi người mấy phút, cho phép tôi vì mọi người mà long trọng giới thiệu bạn gái hiện giờ của tôi ---- Annie Na”. Lạc Thiên Uy ôm Annie Na cao quý một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, lên giọng vì mọi người mà giới thiệu.

Mọi người cơ hồ vây quanh, đặc biệt là ký giả, vội vàng đung đưa trong tay máy chụp hình, cố gắng chụp ảnh.

Sân khách chuyển đổi tràng mới ---- vốn là tiệc sinh nhật của người chị Lạc Tích Tuyết, giờ thay đổi là buổi họp báo công khai tình yêu của em trai Lạc Thiên Uy.

“Lạc Tổng, xin hỏi anh cùng với An tiểu thư từ lúc nào?”. Mấy ký giả cầm văn bản phỏng vấn, hỏi cẩn thận.

“Tôi biết Uy lúc tôi tới nước Mĩ”. Annie Na mặc cỡ đỏ mặt, bộ mặt hạnh phúc nhìn Lạc Thiên Uy.

Lạc Thiên Uy vốn là công bố tình yêu một cái liền tuyên bố tan cuộc, không ngờ Annie Na lại ngược lại chủ động trả lời câu hỏi của ký giả, anh cũng nghiêm chỉnh rời đi, chỉ có thể nhắm mắt chống đỡ, bồi thêm khuôn mặt tươi cười.

“Hả? Vậy 2 người là thanh mai trúc mã sao?” Ky giả rất nhanh bắt được tin tức này.

“Ừ, đúng vậy a”. Annie Na thân mật khoác tay Lạc Thiên Uy, mặt vui vẻ cùng ký giả giới thiệu : “Tôi với Uy là bạn học đấy”.

Lạc Thiên Uy nghe xong nhíu mày, uống xong một hợp rượu đỏ bên tay, tâm tình lại càng thêm phiền muộn.

“Nếu hai vị là thanh mai trúc mã, lại vừa mới thân mật như vậy, chắc hẳn hai vị rất thích đối phương chứ?” Các ký giả đều nở nụ cười.

Annie Na không chậm trễ chút nào liền gật đầu, nhân cơ hội thêm dầu thêm mỡ, “Đương nhiên rồi, Uy của tôi là duy nhất, mà tôi cũng là người phụ nữ anh ấy thích nhất, anh ấy đã cam kết với cô là muốn chăm sóc tôi cả đời này”.

Lạc Thiên Uy nghe xong lông mày đứng dậy, cả đời? Anh lúc nào nói những lời như vậy?

Toàn bộ nữ khách quý ở đây đều đưa tới ánh mắt hâm mộ, người đàn ông cam kết người phụ nữ cả đời như vậy, chẳng phải là thể hiện muốn cùng cô kết hôn sao? Annie Na có thể gả cho Lạc Thiên Uy vừa đẹp trai vừa nhiều tiên như vậy thật tốt a, bọn họ mới yêu nhau sao?

“Nói như vậy hai vị chuẩn bị kết hôn?” Các ký giả theo lời nói của Annie Na hỏi liên tục.

“Ầm!”. Chỉ nghe thấy âm thành bình thủy tinh vỡ vụn, đó là ly rượu của Lạc Thiên Uy bị anh vặn nát, anh hận không thể tại chỗ liền quay đầu đi.

Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Annie Na vội vàng lúng túng cười giảng hòa: “Tôi với Uy cũng đã tròn 18 tuổi đâu, chuyện kết hôn, đợi trưởng thành rồi hãy nói”.

Mặt mọi người sáng tỏ, trong lòng cũng chấp nhận với thương người, cũng nhận định Annie Na chính là vợ chưa cưới của Lạc Thiên Uy.

Trong lúc nhất thời đèn flash liên tiếp, tất cả ký giả vây thành một đoàn, một vấn đề tiếp một vấn đề hỏi ra.

Trong đám người không biết có người nào đề nghị: “Nếu hai vị đang tình yêu cuồng nhiệt, có thể hôn một cái, cho chúng tôi chụp hình một cái được không?”

Tiếng vỗ tay dưới đài và tiếng hoan hô liên tiếp.

Annie Na ngoắc ngoắc ngón tay cái của Lạc Thiên Uy, ném qua một ánh mắt, ý bảo anh hôn cô.

Lạc Thiên Uy căn bản đối với cô không có hứng thú, nhưng do áp lực của mọi người, bảo vệ

Lạc Tích Tuyết không bị thương tổn, anh chỉ có thể nám eo nhỏ nhắn của Annie Na, không chút để ý hôn lên môi của cô.

Vốn chỉ tính toán là hôn nhẹ một cái liền buông ra, không ngờ Annie Na lại chủ động đưa đầu lưỡi ra ngoài, đôi tay ôm cổ anh không tha, Lạc Thiên Uy bất đắc dĩ, chỉ có thể phối hợp màn diễn này với cô.

Hai người kịch liệt hôn nóng bỏng, bị ánh đèn flash truyền thông chụp được thường xuyên.

Dĩ nhiên cũng rơi vào đôi mắt không xa của Lạc Tích Tuyết.

Nhìn em trai trước mặt mọi người ôm lấy người phụ nữ khác hôn môi, trong lòng của cô lại vô ý xẹt qua một tia chua xót, không nói ra được không thoải mái.

Đang lúc ấy thì, trong đám người có một ký giả phát hiện cô trong góc, mang theo mấy ký giả xúm lại: “Lạc đại tiểu thư, em trai của cô Lạc Thiên Uy đã tìm bạn gái trước mặt cô rồi sao? Là thành viên của nhà họ Lạc, cô có ý kiến gì với chuyện này không?”

Bình Luận (0)
Comment