Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 174

Thịnh Thế Minh là một nam thú nhân, thú hình là một con lười vô cùng hiếm thấy. Vì hồi bé ăn nhiều lá bạch đàn quá, cho nên sau này trưởng thành rồi cũng quanh năm ở trong trạng thái biếng nhác.

Tháng hai năm năm, y được bạn mình giới thiệu cho trò chơi "Vùng đất điền viên" này, cũng sinh ra hứng thú với tro chơi. Nhưng y từ lâu đã hoàn toàn tuyệt vọng với tốc độ tay của mình, cảm thấy chắc chắn không thể cướp được tiêu chuẩn đăng nhập quý quá trong tay những cư dân mạng khác.

Nhưng mà trùng hợp là, tháng ba này, ngoài việc phân phát tiêu chuẩn trên trang chủ như thông thường, game có tổ chức rút thăm may mắn ở trên Xingbo và diễn đàn game nữa. Thinh Thế Minh căn cứ vào suy nghĩ "Biết đâu mình lại là người may mắn", tham giả rút thăm cả hai bên, kết quả vận may của y đúng là tốt thật, rút trúng được một cái.

Vì thế y cài đặt tài khoản, đăng nhập vào game.

Sinh hoạt trong game đúng là nhàn nhã tốt đẹp y như y đã nghĩ, làm xong nhiệm vụ cần làm, học kỹ năng cần cần học, dọn lấy một khu đất trống, lấy nick trong game là [Người qua đường A], Thinh Thế Minh bắt đầu sinh hoạt ngủ thẳng đến khi nào tỉnh của mình.

Dưới gốc cây liễu rũ cạnh bờ sông, trong góc tối của quặng mỏ, dưới tán cây rừng khổng lồ, thậm chí là một hốc cây nào đó vô tình phát hiện ra, đều có vết tích y từng ngủ lại.

Vậy vẫn chưa hết, Tịnh Thế Minh còn bất ngờ đăng ký làm streamer của game, cuối cùng còn thành công trúng tuyển. Mà nội dung livestream của y... Chính là ngủ.

Đứng ngủ, ngồi ngủ, nằm thẳng ngủ, nằm sấp ngủ... Ngủ đủ các loại tư thế, cùng bầu không khí như thôi miên đầy khó hiểu khi y ngủ, quả thực chính là tin vui cho các bệnh nhân bị mất ngủ nghiêm trọng.

Sau khi một số người bị bệnh mất ngủ xem livestream của ý, chất lượng giấc ngủ chậm rãi chuyển biến tốt, tên tuổi "Streamer [Người qua đường A] ở thôn 55" cũng được nhiều người biết đến hơn.

Bây giờ y cũng coi như một trong những streamer phát triển khá tốt trong game.

Ngày mùng 7 tháng 3 này, thanh niên lười "A" chỉ thích ngủ lại có chứng sợ xã hội ở mức độ nhẹ, nghênh đón một thử thách lớn trong sự nghiệp streamer của mình.

Sau khi càng ngày càng có nhiều người xuất hiện ở chỗ cửa thôn, ông chú [Phù Thế] vừa rồi cam đoan sẽ đứng ra chủ trì sự kiện với [A] cũng bị đám người quen biết kéo đi chỗ khác nói chuyện.

"Lão [Phù], ông giỏi thật đấy, không ngờ hạng nhất điểm cống hiến lại bị ông giành được, sao nào, phát biểu một chút cảm tưởng lúc này của ông đi?"

"Oa! Chú [Phù], chú cày gì mà kinh thế, thực sự là càng già càng dẻo dai! Quyền đặt tên cho thôn đã trao cho chú chưa? Nhanh nói cho bọn cháu biết đi, chú định lấy tên gì cho thôn thế?"

"Ha ha! Tôi đoán chắc, lát nữa mở hộp mù, chú [Phù] nhất định có thể lấy được đồ tốt!"

"Ôi giời, những người khác sao đi chậm dữ vậy, mấy người có quen ai mà vẫn chưa login thì nhanh đi giục một tiếng đi, tôi đã không thể chờ được nữa, muốn để khán giả xem live phải ước ao ao ước rồi ~ Chú em [A] đâu, lát nữa điều chỉnh máy quay, nhớ cho chị đây một cảnh đặc tả nhá!"

[Phù Thế] cười lớn, hớn ha hớn hở cảm ơn lời chúc của bạn bè quen biết trong game cùng những thôn dân khác, chỉ nói do mình may mắn nên mới bắt kịp đám thanh niên trong thôn thôi, đối với tên thôn mình định đặt thì không nói gì, tỏ vẻ chờ lát nữa buổi livestream chính thức bắt đầu mình mới công bố sau.

[A] sắp bị đám đông xung quanh chen khóc rồi, bọn họ đều tới chỗ y nhờ lát nữa lấy cảnh đặc tả, để tư thế mở hộp mù của bọn họ trông thật trâu bò, thật bắt mắt một tí, biết đâu được trong số họ sẽ có người may mắn.

"Chú! Chú [Phù]!" [A] chạy tới túm tay [Phù Thế], "Trước không phải chú đã hứa với cháu rồi à, bảo cháu chỉ cần lắp camera thật tốt là được, chuyện chủ trì để chú lo hết. Chú nhanh đến quản mấy người này đi, nếu không chúng ta bắt đầu livestream luôn bây giờ nhé?"

Lần phát sóng này kết thúc xong, y có linh cảm, mình phải ngủ trọn một ngày một đêm mới có thể lấy lại sức mất.

Sắc mặt [Phù Thế] cứng đờ, nhận ra rất có thể mình không thể thực hiện được lời hứa hẹn lúc tước, bèn vỗ vỗ [A], nói một cách chân thành sâu sắc: "[A] này, người trẻ tuổi nên nắm lấy cơ hội để biểu hiện thật tốt, chuyện chủ trì cậu phối hợp cùng chú đi. Hôm nay chính là việc vui lớn của thôn chúng ta, cậu biểu hiện tốt một chút, coi như là vì chính mình, vì sự vinh quang của thôn ta nha!"

[A] khóc không ra nước mắt, dưới sự khuyên can đủ đường của [Phù Thế], cuối cũng vẫn phải đồng ý. Còn biết làm thế nào được nữa, bình thường chú [Phù Thế] quan tâm chăm sóc y nhiều như vậy, y kiểu gì cũng không từ chối dứt khoát được.

Buổi livestream hôm nay chính thức bắt đầu trong tình cảnh này.

[A] dùng giọng nói đều đều, nghe mà muốn buồn ngủ mang tính biểu tượng của mình, nói phần giới thiệu mở màn: "Chào các khán giả đang xem live, nơi tôi đang đứng là thôn mới số 55, sau hôm nay sẽ được đổi thành một cái tên khác. Vị này là chú [Phù Thế], ông ấy vừa giao nộp số vật phẩm nhiệm vụ cuối cùng lên cho trưởng thôn, đồng thời cũng là người chơi có số điểm cống hiến cao nhất trong thôn của bọn tôi."

"Tiếp theo, xin lời chú [Phù Thế] phát biểu."

Dùng ngữ khí chậm rì rì nói xong một câu thật dài, [A] yên lặng lùi về phía sau một bước, để lại vị trí trung tâm cho [Phù Thế].

[Phù Thế] cười ha ha bước lên, so với [A] thì ông nói nhiều hơn, rất nhanh đã khiến bầu không khí ở hiện trường sôi động hơn hẳn. Trong lúc phát biểu, ông còn công bố luôn cái tên mà mình định lấy cho thôn.

"Tên tôi định đặt cho thôn mình là "Thôn Điền Viên", cùng với tên trò chơi "Vùng đất điền viên" nghe khá hợp nhau. Điền viên, điền viên, đây cũng là hi vọng của tôi, muốn tất cả người dân trong thôn đều có thể có một cuộc sống tự do tự tại, nhàn nhã thoải mái trong game."

Nói ra ý tưởng khi đặt tên cho thôn của mình xong, [Phù Thế] liếc nhìn khu bình luận trong phòng phát sóng, cứ tưởng có thể nghe thấy tiếng hoan hô ngợi khen liên tiếp, lại không ngờ bình luận chỉ có lác đác mấy cái, trông đến là lạnh lẽo. Lại ngẩng đầu nhìn số lượng người đang xem ở góc phải màn hình, không vấn đề gì, có mấy triệu người đang xem mà, sao lại ít người lên tiếng thế nhỉ...

Còn không chờ ông nghĩ ra cái gì, thì comment trong khu bình luận bắt đầu tăng lên vù vù, dường như mọi người mới chợt có phản ứng, hoặc là vừa nãy tốc độ mạng bị lag mất mấy giây, bây giờ mới bình thường lại.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy nội dung cụ thể của những comment này, [Phù Thế] mới nhận ra mọi chuyện không đơn giản như ông đã nghĩ.

"... Ban nãy bị làm sao thế nhỉ, tự nhiên tôi thấy đầu óc mơ mơ màng màng, suýt chút nữa không nghe rõ ông chú này nói gì luôn. Thôn lấy tên là "Thôn Điền Viên" hả, ha ha ha, tên rất ngay, nghe thật êm tai!"

"Ớ? Tui còn tưởng đấy là ảo giác của tui thôi chứ, rõ ràng là vừa mới ngủ trưa dậy, thế là lúc anh trai nhỏ ban nãy nói chuyện, tui lại thấy buồn ngủ rũ hết cả mắt, may là anh trai nhỏ kia không nói nhiều, nếu không chắc tôi lại muốn trèo lên giường làm thêm giấc nữa."

"Ha ha ha! Đến rồi, thuật thôi miên bằng giọng nói của [A]! Tôi đã bảo nghe [A] nói chuyện còn buồn ngủ hơn cả lúc nhìn cậu ta ngủ mà, mấy người lại còn không tin, sao, giờ đã chịu tin tôi chưa?"

"Ầy, tin tin, không tin không được ấy chứ. Nhân đây tôi xin được PR cho streamer [A], các anh chị em đang xem live ơi, nếu mọi người bị khó ngủ, ngủ không sâu giấc, ngủ hay mê sảng, nửa đêm thức giấc, trằn trọc không ngủ tiếp được, gần sáng lại ngủ, sáng dậy thiếu ngủ, mệt mỏi, ngủ gà ngủ gật, đề nghị follow [A] ngay đi, sau này mất ngủ thì cứ tới đây, đảm bảo bạn sẽ lập tức chìm vào giấc ngủ, một phát ngủ thẳng đến bình minh!"

[Phù Thế]:...

[Phù Thế]:???!!!

Nụ cười hăng hái cứng lại trên mặt, mơ hồ có dấu hiệu sắp nứt ra. [Phù Thế] không tài nào ngờ được, "Livestream ngủ" của [A] hóa ra lại là thế này à? Rõ ràng là không làm gì, nhưng thực ra lại làm gì đó, nói chuyện, ngủ, ngay cả động tác chậm rề rề của cậu ta cũng có thể mang tới hiệu quả thôi miên cho khán giả.

Bất cẩn, quá bất cẩn rồi, tính chất đặc biệt như vậy, sao có thể xuất hiện trong một sự kiện vốn nên sôi động náo nhiệt chứ, phong cách cực kỳ không phù hợp!

Nhưng mà... Người ta là do ông đích thân mời tới để chủ trì sự kiện, [A] chịu nhận lời đồng ý cũng vì ông nằn nĩ mãi, giờ lại nói với [A] là cậu ta không thích hợp để chủ trì công việc ngày hôm nay thì chẳng phải là đã làm tổn thương trái tim đứa nhỏ rồi sao?

Lúc [Phù Thế] nhìn sang, [A] cũng trông thấy ánh mắt đó, bèn nở một cụ cười nhẹ, đầy biếng nhác.

"..." Thôi bỏ đi, đứa nhỏ nghiêm túc vậy rồi, ông cũng đâu cần lấy nước lạnh dội người ta.

Còn lại, cứ để ông đến xử lý đi.

Vì thế, phong cách tiếp đó của livestream chính là ⸺⸺

Nhà ở của trưởng thôn vụt xuất hiện trên mặt đất, ở đúng vị trí mà người chơi đã chọn.

[A]: "Mọi người nhìn xem, đây chính là nhà nhỏ kiểu nông thôn mà thôn chúng tôi đã chọn, hiện giờ từ trong đất mọc lên chính là măng non, chẳng mấy chốc, chúng nó sẽ trở thành trưởng thành, trở thành những cây trúc cao to thẳng tắp, nhà nhỏ sẽ xây phía trước rặng trúc này, lá trúc xanh non tươi tốt sẽ tỏa bóng râm cho căn nhà. Rất thích hợp để làm chỗ ngủ trưa."

[Phù Thế]: "Ha ha ha, thích hợp để ngủ, cũng thích hợp để bạn bè tụ tập, ngồi dưới mái hiện uống trà tán gẫu nha, đáng tiếc đây là nhà ở của trưởng thôn, người chơi muốn có một căn nhà như vậy thì chỉ có thể tự thân vận động thôi! Đơn giản hơn thì có thể chọn cách nâng cấp diện mạo nhà ở, mọi người từ từ thử nghiệm, biết đâu có thể nâng cấp nhà mình thành như vậy."

Trưởng thôn và trưởng thôn phu nhân cùng nhau tặng quà cho những người chơi có đóng góp vào nhiệm vụ chung.

[A]: Đây là quà tặng mà trưởng thôn và trưởng thôn phu nhân chuẩn bị cho mọi người, dùng lụa đỏ bọc bên ngoài, cầm trong tay cảm thấy rất nhẹ. Nếu mọi người có hứng thú, không muốn rời phòng phát sóng sớm như vậy, thì tiếp theo chúng tôi sẽ tổ chức hoạt động mở hộp mù giống như "Thôn Nấm", người chơi có điểm cống hiến cao nhất là chú [Phù Thế] sẽ là người mở quà cuối cùng."

[Phù Thế]: Ha ha ha ha, mọi người tuyệt đối đừng cảm thấy tôi mặt dày nhé, hôm nay rất có thể là thời khắc vinh quang nhất của tôi trong trò chơi, tôi đương nhiên phải làm thật cẩn thận rồi. Nhưng mà, nhỡ vật phẩm tôi nhận được không đúng như mong đợi của mọi người, mọi người cũng đừng tỏ ra thất vọng quá, không là tôi sẽ đau lòng lắm."

Tất cả người chơi ở "Thôn Điền Viên" mở hộp mù.

[A]: "Người chơi đầu tiên nhận được hạt giống hoa tươi, người chơi số hai nhận được mười viên thức ăn cho cá, người chơi số ba nhận được năm bình nước suối thần kỳ, người chơi số bốn... Ồ, lại là hạt giống hoa tươi."

[Phù Thế]: "Ha ha, ha ha, tôi thấy có người lấy được đồ trang trí hình gấu trúc ăn măng, đặt ở trong nhà chắc có thể nhận được hiệu ứng bổ trợ nào đó? Còn có người nhận được một tờ công thức nấu "Pancake trái cây", đây chính là đồ tốt đó, chợ đêm ở cửa thôn sắp có thêm một đại tướng rồi! Để tôi thử xem mình có thể lấy được cái gì... Oa, thế mà lại là ngựa này, lần này là ngựa đen, chỉ có bốn móng là màu trắng, mọi người mau nhìn giúp tôi xem, đâu có phải ngựa "Ô Truy" nổi tiếng trong lịch sử Trái Đất cổ không?"

"Ầy, ầy, được rồi được rồi, hoạt động mở hộp mù hôm nay đến đây là hạ màn viên mãn, cảm ơn mọi người đã xem, sau này mọi người có vào game thì hoan nghênh đến thôn số 55 của chúng tôi... À không, bây giờ là "Thôn Điền Viên" chơi nha!"

Chú [Phù Thế] nhìn vào ống kính, nhiệt tình vẫy tay chào tạm biết, chờ [A] thu dọn thiết bị livestream lại xong, tới thở phào một hơi, đưa tay lên trán quẹt một cái, quả nhiên quẹt được một ống tay áo toàn mồ hôi.

Mệt chết ông rồi, biết trước có [A] tham gia livestream sẽ thành như vậy, ông đã chẳng nhiệt tình mời thằng nhóc này như vậy. Thà tự mình bận bịu một chút còn hơn bây giờ, mệt bở hơi tai, mà hiệu quả livestream cảm giác còn cứ quái quái.

Người trong cuộc bày tỏ: Hối hận, hối hận vô cùng.

Mà khán giả trong phòng phát sóng của [A] thực ra cũng thấy có chút là lạ.

Cảm giác này lên hình dung thế nào nhỉ, cứ như bọn họ đang cùng ngồi lên một chiếc tàu lượn siêu tốc, đi một chuyến thật là dài vậy. Quá trình không có mạo hiểm, nhưng mà tinh thần thì hết lên cao, lại vèo một cái tụt dốc, tuần hoàn vô hạn, mãi đến tận khi [Phù Thế] tuyên hố hoạt động kết thúc, chuyến xe lần này mới hoàn toàn dừng bánh.

Hình dung cụ thể hơn một chút nữa thì chính là cứ mỗi lần bọn họ sắp ngủ gục đến nơi thì lại bị giọng cười hô hố khoa trương của ông chú [Phù Thế] dựng dậy, cứ như thế, bọn họ cũng sắp suy nhược thần kinh đến nơi rồi. Nhưng mà không biết buổi livestream này có ma lực gì, mà bọn họ vẫn kiên trì xem hết từ đầu đến cuối.

Người chơi mở ra quà gì thì không thấy ấn tượng lắm, nhưng bầu không khí khi [A] và ông chú [Phù Thế] một trước một sau lên tiếng thì trái lại khiến bọn họ khắc sâu vào ký ức.

Hu hu hu, đứng nói tối may mà mơ thấy ác mộng, thì trong mơ toàn là tiếng cười "Ha ha ha ha" nhé?

_____________________

Ngựa Ô Truy của Tây Sở Bá vương Hạng Vũ được miêu tả là con chiến mã lông đen tuyền, to lớn và vô cùng khỏe mạnh.

Sự tích kể lại, dưới đời Tần Thuỷ Hoàng Đế, cạnh núi Đồ Sơn có con rồng đen hoá thành ngựa ô, hàng ngày nó đến thôn Nam Phụ gầm thét phá hoại mùa màng. Ai đến gần đều bị nó cắn và đá chết. Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ một lần tìm đến núi Đồ Sơn gặp thần mã xông ra tấn công dữ dội.

Hạng Vũ liền túm bộ cương ngựa ghì xuống, ngựa không vùng vẫy nỗi. Ông phóng lên lưng và chạy nhanh như gió được 10 vòng. Ngựa mướt mô hôi, chịu tuân phục. Hạng Vũ sau đó đặt tên ngựa là Ô Truy.

Ô Truy tung hoành cùng Hạng Vũ suốt thời Hán Sở tranh hùng đến nỗi lưng ngựa màu đen hóa thành màu đỏ vì máu. Cuối đời nhà Sở suy vong, Hạng Vũ bị quân Hán truy đuổi. Khi tới Ô Giang, Hạng Vũ gửi Ô Truy qua sông còn mình ở lại bên này, tự dứt đầu mình cắm lên gươm. Ô Truy nhìn thân hình chủ tướng còn đứng sững, bỗng nó hí vang trời rồi phóng thẳng xuống dòng Trường Giang sâu thẳm nước cuồn cuộn, mất tăm dạng. Cũng có nguồn cho rằng, sau khi thất trận, Hạng Vũ đâm cổ tự sát, con ngựa quanh quẩn bên ông chảy nước mắt, bỏ ăn mà chết...
Bình Luận (0)
Comment