Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 104




Sáng hôm sau, tin tức Dung Xuyên công tử bị chém đầu đã lan khắp kinh thành.

Người dân đồn thổi mọi thứ lý do về việc này nhưng ai biết được rằng, chỉ vì viết thư khen nhầm người mà bị hoàng đế chém thì đúng là ngu ngốc.

- Tuyết rơi rồi! - Hoàng My ngồi trên giường hớn hở nhìn ra cửa sổ.

- Nương nương nên mặc thêm áo ấm để tránh bị nhiễm phong hàn! - Các nha hoàn rất lo lắng cho thân thể của hoàng hậu mà tấp nập chạy qua chạy lại.

- Nương tử của ta! Ngươi cũng dám động?! - Đoàn Huy mặt hằn tơ máu ngồi trên Long sàng nhìn Khang Dung Xuyên bị trói trước mặt.

- Chém!
Sân tuyết trắng nhuốm một màu đỏ tươi, những giọt máu không kịp nghe lời trăn trối của Dung Xuyên.

Tuyết rơi thật đẹp...nhưng cũng thật đau lòng.

...____________________...!
Mùa đông vẫn đang diễn ra với cái lạnh giá rét, Hoàng hậu một nước vẫn luôn chùm chăn nằm trong phòng không muốn ra ngoài.

Hoàng thượng cũng chẳng quan tâm mà còn khuyến khích Hậu ngủ nhiều hơn nữa.

Riết rồi hoàng cung dưới triều vua Trọng Thần lung tung hết cả lên.

Vào một buổi chiều tuyết rơi như thường ngày, Hoàng My lại ngồi chống cằm bên cửa sổ ngắm tuyết.

- Thật mệt mỏi! - Hoàng My than thở.

- Nàng có vẻ rất nhàn rỗi.


- Đoàn Huy từ ngoài đi vào.

- Không có việc làm! Nhưng chàng đến đây làm gì? - Cô liếc qua nhìn anh.

- Trẫm sắp xếp công vụ xong thì đến đây rủ nàng đi chơi! Nàng không thích à? - Đoàn Huy vuốt mái tóc dựng ra sau.

- Đi dạo quanh Kinh thành một chút! Lúc trước thiếp chưa được đi đâu vui vẻ một tí cả.

- Hoàng My đứng bật dậy, chạy đến khoác tay anh định kéo đi.

- Từ từ đã! Nôn nóng quá mà nàng quên thay y phục rồi kìa.

- Đoàn Huy búng nhẹ một cái vào trán cô.

- Thiếp đang rất lười biếng! Không cần thay y phục đâu.

- Hoàng My lắc đầu lia lịa.

- Y phục quá đắt giá sẽ khiến nàng nổi bật giữa đám đông! - Đoàn Huy cười.

- Vậy thiếp phải đi thay đồ rồi.

- Hoàng My phồng má, hậm hực bước vào phòng.

Đoàn Huy nhìn theo rồi cười nhẹ.

Các nha hoàn thì cũng thở dài kết thúc việc ăn cẩu lương.

Ở đằng xa xa gần gần, có một phi tần đứng lấp ló nhìn cảnh vừa rồi, lòng đầy oán trách và than phiền.

Một lát sau, Hoàng thượng và hoàng hậu như một đôi hôn phu, hôn thê sắp cưới với hai nhan sắc tuyệt phẩm đang đi dạo trên đường và không bị ai phát hiện.

- Lâu lâu đi dạo đúng là rất thoải mái! - Hoàng My vui vẻ vươn vai.

- Dạo này nàng cũng chỉ ăn và ngủ thôi.

Đi dạo một chút cũng tốt sức khoẻ! - Đoàn Huy cười cười xoa đầu cô.

- Oan gia vẫn là oan gia! Phận phản diện sao tránh được gặp chính?! - Hoàng My bỗng trở nên khó chịu.

Sắc mặt Đoàn Huy cũng không vui vẻ gì khi nhìn thấy người trước mặt.

Là Ngọc Tiên đang đi dạo trên đường cùng nha hoàn.

- Biểu Tỷ Y Liên! - Tiếng nói thánh thót với đôi mắt vui vẻ xuất trước mặt Hoàng My.

- A! Thì ra là biểu muội.

- Hoàng My làm ra vẻ ngạc nhiên rồi che miệng cười.

Chẳng hiểu làm sao, mấy ngày trước mẫu thân của Hoàng My và Ngọc Tiên lại kết nghĩa tỷ muội.

Thế bây giờ hai cái thứ được gọi là thù địch lại trở thành hai chị em.

- Ngày trọng đại của hai người muội không kịp đến! Biểu tỷ và biểu ca không trách muội chứ? - Ngọc Tiên nắm lấy tay Hoàng My ủy khuất.

- Sẽ không! Nhưng trước tiên, biểu muội nên buông tay nương tử của ta ra!
Đoàn Huy chẳng mấy vui vẻ mà cầm lấy cổ tay Hoàng My, vẫn biết né tay của Châu Ngọc ra.

Cô cũng chỉ cười qua chuyện, như rằng đó là lỗi của Đoàn Huy chứ không phải do cô cũng ghét cái tay của nữ chủ đâu.


- Biểu tỷ và biểu ca có muốn đi nghỉ một chút không? Thanh lầu gần đây có một vài món ăn rất tuyệt vời! - Ngọc Tiên cười cười.

- Tỷ nghĩ rằng mình cần đi dạo thêm một chút! Biểu muội nếu thích thì chỉ có thể đi một mình thôi! - Hoàng My cười nhẹ.

- Vậy thì biểu ca và biểu tỷ đi đi! Muội sẽ đi ăn cùng nha hoàn! - Châu Ngọc vẫy tay.

Hoàng My cũng vẫy tay lại, có lẽ nữ chủ này cũng không quá mạnh mẽ hoặc bạch liên hoa như cô nghĩ.

Nữ chủ này...vẫn có thể nói chuyện tỷ muội được.

Hoàng My và Đoàn Huy quay gót chân bước trên con đường vắng của buổi chiều tuyết rơi pha với giọt nước loãng chưa bị đóng băng trên mắt của các phi tần còn sót lại chốn hậu cung.

Một chút dạo chơi quanh kinh thành, Hoàng My trở về với Phượng Nghi cung quen thuộc.

Nô tì, nha hoàn, thái giám vẫn tấp nập qua lại dọn dẹp để vừa lòng cô.

Nhưng hình như có gì đó không đúng, một đoá *hoa Loa kèn nhỏ được cắm vào bình từ lúc nào.

Hoàng My nhớ ra rằng mình có thói quen ngửi hoa, nhưng sao lại là hoa Loa kèn?
*Hoa Loa kèn: Dành cho những bạn chưa biết, Hoa loa kèn, bách hợp, lily hay huệ tây, ở Đà Lạt gọi là hoa Lys, là một loài thực vật có hoa thuộc chi Lilium, họ Loa kèn.

Với kiến thức khoa học vô hạn của cô, thừa biết hoa Loa kèn có mùi hương rất độc.

Với thói quen ngửi hoa của mình, cô không nghĩ sẽ có ai không thông minh đến nỗi đưa hoa Loa kèn đến phòng cô.

Hoàng My làm như không để ý, nhẹ nhàng ngồi lên giường, bảo tất cả thái giám và cung nữ đi.

Tay với bó hoa loa kèn, cô đưa lên mũi, đồng thời nín thở và giả vờ như đang ngửi hương hoa.

Ngay lập tức, Hoàng My thấy được sự đắc ý của một người nào đó sau cánh cửa phòng.

Giả vờ thực hiện tác hại của hương hoa, Hoàng My nằm trên giường như bất động.

Rồi có một thanh niên trai tráng với gương mặt chắc tốt đẹp gì tiến tới, nét dê xồm hiện rõ trên mặt hắn ta.

Nhưng chưa đến được nửa phòng, một ám vệ từ đâu nhảy xuống trước mặt hắn.

- Hoàng hậu nương nương mà ngươi cũng dám động! - Ám vệ hét vào mặt thanh niên kia.

Sau tiếng hét thể hiện dũng khí của mình, ám vệ không ngại mà chém thanh niên đó một nhát chết ngay tại chỗ.

- Ngươi hét to quá đó! - Hoàng My ngồi trên giường ngoáy lỗ tai.

Bên đó đã giải quyết xong, đến việc bên này, vị phi tần lúc này đã dạo chơi ở cung của mình.

Bỗng một bóng người xuất hiện trước mặt cô ta, Đoàn Huy với gương mặt lạnh ngắt nhìn cô ta như nhìn xác chết.

- Hoàng thượng, người ở đây...!
- Không cần nói nữa! Ám vệ, mang cô ta đi chém đầu cho trẫm! - Đoàn Huy lập tức ngắt lời và ra lệnh.

Chưa kịp để vị phi tần đó nói gì, ám vệ đã kéo cô ta đi.

Đoàn Huy quay gót đi đến Phượng Nghi cung thăm bảo bối đã an toàn của mình.

...____________________...!
Sau vụ việc vị phi tần kia bị chém đầu, tất cả các phi còn lại đều khiếp sợ, khiến cho họ đã xin hoàng thượng cho mình thoát khỏi chức phi tần trở lại làm thường dân.

Đoàn Huy với vụ việc này thì càng hăm hở vui vẻ.


Sau buổi triều sáng, anh liền tức tốc chạy đến thăm vợ yêu.

Cảnh tượng đập vào mắt làm anh tứccccc và cực kì khó chịuuuuuu khi Ngọc Tiên và vợ đang nói chuyện với nhau bỏ quên mình.

- Nương tử!!!! - Đoàn Huy như đứa trẻ con mà sà vào lòng Hoàng My.

- Chàng trẻ con quá đó! - Hoàng My cười nhẹ, vuốt tóc chồng yêu.

- Biểu tỷ thật hạnh phúc! Chẳng giống muội đây, không có một người theo.

- Ngọc Tiên buồn rầu.

- Muội sẽ có một ý chung nhân tốt...! - Hoàng My nói mập mờ làm Ngọc Tiên có chút khó hiểu.

...____________________...!
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Chủ nhật, ngày 18 tháng 10 năm 2020
Thời gian đăng: 23 giờ 30 phút
Thời gian hoàn thành: 22 giờ 51 phút
Ad thông báo thế này, ad đã đổi trợ lý thành bạn khác vì bạn kia nghỉ việc rồi ;-;! Nhân vật Chi Linh vẫn sẽ được hoàn thiện vì nó là bạn ad.

Còn bạn trợ lý mới, ad không biết cho bạn ấy làm nhân vật gì trong truyện để tặng cho vui nữa, nên để tính sau đi.

Đến lúc lo cho vị diện sau rồi, có 3 vị diện để các bạn sắp xếp:
- Tiến Sĩ và Zombie
+ Mạt thế.

+ Đoàn Huy là Tiến Sĩ điên tạo ra Zombie, 1 trong 2 nam chủ.

+ Hoàng My là Zombie được Đoàn Huy thí nghiệm.

+ Gọi là Zombie cho ngầu, Thây Ma hoặc Xác Sống nghe hơi kém sang.:)
- Thanh xuân chúng ta
+ Thanh xuân vườn trường.

+ Đoàn Huy là học sinh ngoan, con cưng của các giáo viên, con hiệu trưởng, nam phụ.

+ Hoàng My là tiểu thư danh giá, hôn thê nam chủ, thông minh, điệu đà.

- Gamer đẳng cấp
+ Võng du
+ Đoàn Huy là một trong ba đại thần của game, bạn thân nam chủ, nam phụ.

+ Hoàng My là công chúa của game, tiểu thư xinh đẹp.

Sắp xếp giúp ad nha! Các bạn muốn thứ tự như nào thì tùy các bạn muốn!
Ad nghĩ mình sẽ chọn bình luận có nhiều tim.

Nhưng dạo này ad ít ra chương, chắc các bạn giảm tương tác rùi! huhu


Bình Luận (0)
Comment