Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 19




Anh đi theo cô ra khỏi nhà xưởng.

May mà ở đây là ở trên núi nên có gió, cỏ, cây, hoa, lá ở xa xa khiến cho không khí dễ chịu hơn.

Ầm, cánh cửa nhà xưởng ngã xuống(**Cánh cửa said: Tui đã làm chi sai rứa**???).

Thành Nam chạy vào và nhìn thấy Liên Bạch đang bị mấy tên giang hồ kia sờ mó khắp người thì càng tức giận hơn.

Trong lúc đi bàn hợp đồng thì có một thứ gì đó thôi thúc anh ta đến đây để anh giải cứu Liên Bạch.

Thành Nam như điên lao vào đánh mấy tên giang hồ ấy nhưng không ngờ là ở đằng sau lưng mình có gần 10 tên đi đến đánh anh ta làm anh ta bất tỉnh.

______________________
Ào, Thành Nam bị dội một xô nước vào mặt khiến anh ta tỉnh lại.

Anh ta tỉnh lại và thấy mình bị trói, rồi anh ta ngước lên thì thấy cảnh Liên Bạch khỏa thân đang uốn éo trên người của nhiều tên giang hồ mà miệng không ngừng đòi "nữa".

Thành Nam cứ vậy mà xem phim SEX Full HD không che được chính người mình yêu đóng(**Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao?!!????Tự hỏi rằng sẽ như thế nào**?!!????).

Sau khi Liên Bạch ngất xỉu vì không chịu được nữa thì tất cả các tên giang hồ ở đấy đến thả trói Thành Nam ra khỏi ghế nhưng vẫn trói tay anh ta lại.

Thành Nam vẫn còn ngu ngơ vì cảnh vừa rồi nên không biết phản kháng thế nào, cứ để cho mấy tên đó cởi trói rồi lại trói.


Mấy tên giang hồ đó bắt đầu lấy dụng cụ tình dục ra mà sử dụng trên người Thành Nam.

Bọn chúng được dặn là làm gì thì làm, Thành Nam liệt là được nên cứ ra sức đánh nhưng chắc chắn là phế hết xương mà vẫn giữ cho anh ta sống.

_____________________
Lúc quân cứu trợ của Thành Nam đến thì chỉ còn có một Thành Nam đã bị đánh không thấy mặt trời và một Liên Bạch đã bị hiếp không thấy mặt trăng.

Ngoài ra chẳng thấy ai nữa cả.

Thành Nam sau lần đó là thì liệt còn Liên Bạch thì bỗng dưng bị ung thư buồng trứng vì quá chật t*nh tr*ng.

Sau này hai người sử dụng số cổ phiếu mình lấy được của Mục thị mà khiến cho Thành Nam thân bại danh liệt.

____________________
Ở một nơi trong căn nhà ấm cúng, có hai con người.

- Đoàn Huy, buổi sáng tốt lành.

- Cô gái tươi cười nhìn chàng trai.

- Bảo bối, buổi sáng tốt lành.

- Anh chàng đó đặt tay dí lên trán cô gái.

Tuy mọi thứ vẫn vậy nhưng thật sự thì có một "con người" đang ở trong lâu đài của chủ hệ thống than thở.

- Mệt chết tôi rồi.

- Cô ngồi trên ghế sofa trong phòng mình day thái dương.

- Dù gì chỉ mới đi có 5 tiếng 15 phút thôi mà bảo bối.

- Anh đứng đằng sau ghế sofa mà xoa bóp vai cho cô.

- Anh làm như ngắn lắm...!!! - Cô phồng má ngửa đầu đối diện với mặt của anh.

Anh cười khẩy rồi cúi đầu hôn lên môi cô.

______________________
Một lúc sau thì anh cũng rời môi cô mà đến ngồi trên sofa, bế cô ngồi vào lòng mình.

- Bảo bối định khi nào làm nhiệm vụ tiếp theo đây.

- Anh tì cằm lên đầu cô.


- Hiện bảng thông báo hoàn thành nhiệm vụ trước đi.

- Cô bình ổn.

Cô nhìn ra cửa sổ phòng thì bỗng cửa sổ trắng xóa hiện lên phong cảnh trăng khuyết giữa lạc lõng giữa một bầu trời đêm đen.

Anh thấy vậy thì cũng chẳng nói nhiều, phất tay thì từ không trung xuất hiện một bảng thông báo.

***Hoàn thành nhiệm vụ***:
*Hoàn thành nhiệm vụ thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ Minh Hoàng My là làm cho Mục gia tán gia bại sản và cho Hồng Liên biết hương vị bị cưỡng hiếp bởi nhiều thằng đàn ông như thế nào*.

*Hoàn thành nhiệm vụ thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ Mạc Đoàn Huy là làm cho nam chính bị liệt, nữ chính thì làm gì thì làm*.

*Cấp nhiệm vụ: F*
*Nhận: 120 tích phân và 3% sao*
Cô vừa đọc xong bảng thông báo thì bảng thông báo bị kéo sang một bên, rồi xuất hiện bảng số liệu.

***Bảng số liệu***:
*Tên: Minh Hoàng My*
*Tuổi*: (**Là nỗi đau của một người phụ nữ đẹp nên**...) *Không có*
*Nghề nghiệp: Tử Thần*
*Mị lực: 10*%
*Nhan sắc: 65*%
*Dáng người: 90*%
*IQ: 80*%
*EQ: 70*%
*Thể lực*: *100*%
*Ngôn ngữ: 100*%
*Hệ Thống: Chủ hệ thống Mạc Đoàn Hu*y
*Cấp hệ thống: 100/100*
*Đạo cụ: Không có*
*Vật phẩm: Sao chép linh hồn(vĩnh viễn), Thẻ rút tiền vô hạn(vĩnh viễn*)
*Sao: 83*%
*Tích phân: 5158405*
(**Đừng hỏi tại sao có tích phân, bởi vì cô đã làm rất nhiều nhiệm vụ rồi và đây là con số tác giả nhắm mắt bấm bừa mà ra nên đừng thắc mắc**)
- Bảo bối à, em tiết kiệm hơi quá đấy.

- Anh nhìn tích phân và sao của cô mà lắc đầu ngao ngán.

- Cửa hàng chẳng có gì mua cả với lại thêm sao vào cái gì bây giờ?? - Cô suy nghĩ.

- Bảo bối ở trong đây lâu quá thì làm sao mà biết bên ngoài đã thay đổi như nào rồi chứ!! - Anh phồng má kéo tay cô đi thay đồ.

_______________________
Thay quần áo xong thì cô bị anh kéo ra khỏi lâu đài.

Cô được anh đưa cho một bộ quần áo full đen.


Cô mặc áo hở vai dài tay màu đen, váy bó sát ngang đùi có một sợi dây vòng từ trước ra sau ở bên phải cùng màu.

Chân đi bốt cao màu đen.

Mái tóc đen được xõa tự nhiên mượt mà khiến cô như một tử thần chân chính, trái ngược với vẻ ngây thơ trong sáng ở trong cô.

Chọn đồ cho cô xong thì cũng đến anh.

Anh mặc một bộ quần áo full trắng trái ngược sự full đen của cô.

Anh như một thiên sứ trắng hạ phàm, đôi mắt có chút đượm buồn khiến người ta thương cảm nhưng thật ra anh lại chẳng như thế.

Anh nắm tay cô kéo đi ở trên đường.

Mọi linh hồn xung quanh cũng ngoái nhìn vì thấy một cặp đôi đen trắng nhưng lại trắng đen thế kia.

Cô dừng lại trước một cửa hàng nhỏ bán đồ dùng.

Anh thấy thế thì cũng không kéo cô nữa mà cũng nhìn vào cửa hàng này.

Ông chủ cửa hàng là một người khá lớn tuổi, ông có vẻ đẹp phúc hậu khiến người khác yêu thích.

Ông ấy đang đứng trong quầy hàng mà giới thiệu nhiều thứ với mọi người.

Cô mở cửa của cửa hàng thì bỗng có tiếng chuông rung nhẹ rồi ngừng tạo nên thanh âm thoải mái nhẹ nhàng.

Ông chủ cửa hàng nghe thấy tiếng chuông thì ngoái đầu ra nhìn, ông thấy một đôi nam nữ đẹp như tranh đang bước vào thì ý cười cũng phúc hậu hơn.

_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Sorry các bạn vì hôm qua ta không đăng truyện.

Hôm qua không có thời gian nhiều để viết nên hôm nay mới hoàn thành.

Các bạn thông cảm nhé.




Bình Luận (0)
Comment