“Tôi tới trang viên làm khách mới phát hiện là phu nhân Della đã qua đời hai năm rồi, cả cô con gái thứ hai của ngài ấy cũng đã mất. Hôm sau là sinh nhật cô con gái thứ ba của ngài ấy.” Tề Hoan chậm rãi nói bối cảnh mà hệ thống đã cung cấp.
Đúng là bà chủ biết được chút gì đó, sau khi nghe Tề Hoan nói xong thì vẻ mặt buồn rầu “Tôi khuyên cậu nên nhanh chóng rời đi đi, không nên dính líu vào mấy chuyện này, Della và con gái của cô ấy đều bị nguyền rủa, đây chính là sự trừng phạt của thần linh đối với cô ấy.”
“Trên đời này làm gì có thần đâu.” Tề Hoan cười “Thật là có lỗi quá, tôi theo chủ nghĩa vô thần, mấy thứ như quỷ quái hay thần linh tôi đều không tin, ngài có thể nói cho tôi biết một chút về tình hình lúc đó không?”
“Kinh nghiệm trải đời của cậu vẫn còn quá ít, cần phải biết kính sợ thần linh, thần ở trên trời trông coi chúng sinh, tin tưởng kính sợ thần thì thần sẽ che chở cậu, nếu không kính ngưỡng, bất trung thần sẽ trừng phạt, Della phản bội thần cho nên thần mới lấy đi tính mạng của cô ấy.”
Tề Hoan nhíu mày nghĩ thầm, cho dù thật sự có thần thì họ đâu có rảnh rỗi tới mức ngồi quan sát tất cả chúng sinh? Trong mắt bọn họ thì con người chỉ là những hạt cát bé nhỏ mà thôi.
Còn về thế giới ở trong trò chơi giải cứu thì đa số quỷ quái đều là những người yếu đuối bị đối xử không công bằng, chúng được sinh ra từ oán khí, sau khi biến thành quỷ có oán báo oán nhân quả tuần hoàn, sẽ không có các lực lượng khác can thiệp.
Cậu lại nghe bà chủ nói tiếp “Sự việc bắt đầu từ khi Della kết hôn, Della tính cách đơn thuần lương thiện lại thích tên tiểu nhân Otto kia, bị hắn ta mê hoặc tới mức mê muội đầu óc cứ một hai phải gả cho hắn, lúc đó tôi đang theo thầy học việc nên cũng không rõ quá trình yêu đương của bọn họ, chờ tới khi tôi rút được thời gian hỏi thăm tới thì thiệp mời cưới của Otto và Della đã đưa tới tay rồi.”
“Chuyện ván đã đóng thuyền nên tôi chỉ đành chúc phúc cho bọn họ, sau khi kết hôn Della rất vui vẻ, lúc tới tìm tôi nói chuyện trên mặt luôn treo nụ cười hạnh phúc, nhưng sau khi cưới nhau hai năm thì hai người vẫn không có con, đi bệnh viện kiểm tra thì bác sĩ nói là cơ thể của cô ấy không thích hợp để mang thai, nghe xong Della rất khó chịu, lúc đó thường chạy tới chỗ của tôi kể lể, tôi rất hiểu tâm trạng của cô ấy nhưng mà cũng không thể làm gì được.”
“Sau này hai người nhận nuôi một đứa bé, đứa bé đó bị vứt bỏ ngay trước cửa nhà bọn họ, Della thấy tội nghiệp đứa bé quá nên ôm vào nhà nuôi nấng như con ruột của mình.”
“Đứa bé kia chính là tiểu thư Beth bây giờ?” Tề Hoan nói lên suy đoán của mình.
“Đúng vậy, có lẽ việc tốt này đã làm thần cảm động.” Lúc này bà chủ chắp tay trước ngực nhỏ giọng cầu nguyện ‘Cầu xin thần linh ở lại cùng chúng con’ xong mới nói tiếp “Della mang thai, bọn họ sinh được đứa con đầu tiên là Donna, ba năm sau lại sinh thêm Alice.”
“Vậy tại sao ngài lại nói phu nhân Della phản bội thần linh?” Tề Hoan nói “Theo như những lời ngài nói thì tính cách phu nhân Della lương thiện như vậy vì sao lại chết.”
“Là đứa bé bọn họ nhận nuôi kia lúc sinh ra đã mang theo sự nguyền rủa, lúc Della nhận nuôi nó có nhìn thấy tời giấy ghi ngày tháng năm sinh do mẹ nó để lại ở trong tã lót, kinh tế nhà Della ngày càng đi xuống, cha mẹ cô ấy có mời phù thuỷ về trừ tai hoạ, phù thuỷ xin chỉ thị của thần linh được thần linh chỉ bảo rằng Beth chính là căn nguyên của tai hoạ, chỉ khi vứt bỏ đứa bé kia thì mới có thể cứu vớt cả gia tộc.”
“Nhưng Della không chịu?”
“Đúng vậy, Della một mực muốn tiếp tục nuôi dưỡng đứa bé kia, kết quả sản nghiệp trong nhà tiêu tán hết, chỉ còn lại căn nhà mà cha mẹ đã đưa cho cô ấy ở lúc trước, cũng chính là trang viên Otto bây giờ, còn tên Otto kia thì lại làm ăn ngày càng tốt, sau đó thì….”
“Della chết vào hôm trước sinh nhật Beth, trong phòng toàn là vết máu, cô con gái Donna trở nên điên dại luôn miệng nói mình nhìn thấy hình ảnh một con quỷ chỉ lớn bằng một con búp bê, mọi người đều nghĩ là thần linh đã từ bỏ cô bé để quỷ quái bám lên người nó mới có thể gây ra tai hoạ như vậy, năm thứ hai trước ngày sinh nhật Beth, Donna cũng qua đời, nguyên nhân tử vong cũng giống như Della vậy.”
“Phù thuỷ nói Otto phải cưới một người được thần linh sủng ái mới có thể tiêu trừ tai hoạ, kết quả sau khi Della qua đời một tháng thì tên khốn Otto kia cưới luôn người bảo mẫu chăm sóc mấy đứa trẻ trong nhà, hắn ta vốn không hề yêu Della.”
Vẻ mặt của bà chủ hiện rõ sự mất mát, bà cúi đầu cầu nguyện một lúc mới nói với Tề Hoan “Đây là toàn bộ mọi chuyện mà tôi biết tới, Beth là một người không may mắn, tốt nhất cậu nên tránh xa cô gái này một chút.”
Tề Hoan không ngờ là bối cảnh phó bản lại phức tạp như vậy, hệ thống chỉ nói tóm tắt vài sự kiện cơ bản thôi, còn nhân vật mấu chốt của phó bản như phù thuỷ thì lại không nhắc tới tẹo nào, tất cả đều để cho người chơi tự tìm hiểu lấy.
Tề Hoan hỏi thăm địa chỉ của phù thuỷ ở chỗ bà chủ lại mua thêm ba bộ đồ được may sẵn ở cửa tiệm mới nói lời cảm ơn rồi rời đi.
May là phù thuỷ ở một thôn xóm gần với trang viên Otto, Tề Hoan vừa về tới trang viên Otto, còn chưa kịp vào đại sảnh của tầng một thì đã thầm nghĩ không tốt.
Trong đại sảnh vang lên mấy giọng nữ gào khóc đan xen vào nhau, có giọng giống với giọng nói chuyện mà bọn họ nghe được vào tối qua.
Tề Hoan nhanh chân đi vào bên trong, trong đại sảnh nữ chủ nhà Nancy ngồi trên ghế sa lon khóc tới mức thở không ra hơi, đại tiểu thư Beth cúi đầu im lặng, tam tiểu thư ngồi ở dưới sàn hu hu khóc lớn, Văn Tu và Mạnh Tiểu Xuân đang an ủi các cô, còn lão Hồ và Mạc Kỳ đang chụm đầu thương lượng cái gì đó.
Văn Tu thấy cậu tới liền chạy tới kéo cậu qua một bên “Xong rồi, anh Tề, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Xảy ra chuyện gì?” Tề Hoan nhíu mày.
Văn Tu lại chú ý tới cái túi trong tay Tề Hoan, cậu nhóc cầm lấy nhìn nhìn rồi ngạc nhiên nói “Anh Tề, lúc sáng là anh đi ra ngoài mua quần áo sao? Còn mua tận ba bộ? Sao lại màu mè quá vậy?”
Tề Hoan đem quần áo mua được giao cho người hầu đang đứng bên cạnh bảo bọn họ mang lên phòng ngủ, lúc đưa đồ cho người hầu Tề Hoan cứ có cảm giác có người nhìn cậu từ phía sau, nhưng lúc quay đầu lại nhìn thì thất tất cả mọi người đều đang chìm đắm trong tâm trạng của riêng mình, không có ai chú ý tới cậu cả.
Thấy Văn Tu vẫn còn đang nhìn mình Tề Hoan nói “Lát nữa rồi nói cho em nghe, rốt cuộc sáng nay đã xảy ra chuyện gì?”
“Otto chết rồi! Sáng hôm nay lúc người hầu bưng bữa sáng lên cho ông ta thì phát hiện ông ta chết ở trên giường, em có đi qua nhìn thì thấy chết rất là thảm, trên người bị chém rất nhiều dao, mặt cũng bị rạch nát, trên giường và trên tường đều là máu.” Văn Tu tặc lưỡi nói “Còn có một tin tức quan trọng nữa, bọn họ nói nguyên nhân cái chết của Otto là do con búp bê kia giở trò quỷ, đứa con gái thứ hai của nữ chủ nhà cũng là do nó giết.”
Tề Hoan không ngạc nhiên chút nào, cậu gật đầu “Còn có manh mối nào khác không?”---Đọc FULL tại truyenggg.com---
“Không…không có.” Văn Tu gãi gãi đầu, lại phát hiện ra có chỗ không đúng “Anh Tề, tại sao anh không ngạc nhiên chút nào vậy? Đây chính là manh mối quan trọng của nhiệm vụ đó!”
“Bây giờ không có thời gian giải thích, anh lên lầu xem xét hiện trường một chút.” Lúc Tề Hoan đi tới cầu thang thì sau lưng lại có tiếng ồn ào, cậu quay đầu nhìn thì thấy nữ chủ nhà Nancy đã khóc tới mức ngất đi.
Tề Hoan cúi đầu, cậu nhớ rõ là bà chủ tiệm may có nói với cậu, Otto vì xóa bỏ sự nguyền rủa của gia tộc nên mới cưới bảo mẫu Nancy, nhưng nhìn tình hình bây giờ thì cái việc xóa bỏ nguyền rủa này cũng không được hiệu quả.
Phòng ngủ của Otto đang đóng cửa, Tề Hoan mở cửa ra, bên trong còn có một ngườ sống khác.
Mạnh Tiểu Vũ đang nghiêm túc nghiên cứu vết máu ở trên tường, nghe thấy tiếng mở cửa mới quay đầu lại nhìn, thấy là Tề Hoan thì hắn ta nhíu mày “Hình như sáng nay tôi không nhìn thấy cậu.”
“Tôi đi ra ngoài một chuyến.” Tề Hoan thản nhiên nói, cậu đi tới bên giường, giường lớn kiểu hình tròn có màn che từ trên xuống, màn che bị kéo lại, Otto tiên sinh hôm qua còn nâng chén cộng ẩm với bọn họ mà bây giờ thi thể đã nằm trên giường lạnh ngắt, thứ làm cho người ta chú ý nhất chính là khuôn mặt của ông ta, phía trên bị chém rất nhiều nhát dao, máu thịt văng tung tóe, cũng không biết kẻ giết người có thù oán gì với Otto mà lại dùng phương thức trả thù ghê rợn như vậy.
Tề Hoan vén tấm chăn mỏng đắp phía trên thi thể lên, gân tay gân chân của Otto tiên sinh đều bị cắt đứt rồi lại bị nối lại tạo thành tư thế vặn vẹo, máu từ miệng vết thương ở tứ chi chảy ra thấm đầy giường và chăn, bây giờ máu đã khô lại tạo thành từng mảng máu đen, da của Otto tiên sinh trắng bệch, sau khi chết vẫn chưa nổi đốm thi nên không có cách nào phán đoán thời gian tử vong của ông ta.
“Otto tiên sinh chết quá thảm, cho dù bị kẻ thù trả thù thì cũng chỉ đến vậy thôi, cậu có biết trang viên Otto có truyền thuyết về con búp bê xui xẻo không?” Mạnh Tiểu Vũ đi tới bên cạnh Tề Hoan, hắn ta cũng không sợ mà nhìn thẳng vào thi thể như nhìn một bàn đồ ăn.
“Văn Tu đã nói cho tôi biết.” Tề Hoan liếc mắt nhìn hắn ta “Đã báo cảnh sát chưa?”
“Báo rồi, nhưng nơi này cách cục cảnh sát quá xa, chắc phải mất một lúc nữa mới tới.” Mạnh Tiểu Vũ hỏi “Tối hôm qua Otto tiên sinh và phu nhân Nancy chia phòng ngủ, sáng nay người hầu tới đưa cơm mới phát hiện ra ông ta đã chết, thật đáng tiếc, chết ngay trong đêm không được rõ ràng, nếu ông ta chọn tôi làm con rể có khi tôi sẽ nổi lòng từ bi cứu ông ta một chút.”
Tới bây giờ Tề Hoan chưa bao giờ gặp ai lại tự dát vàng lên mặt như vậy.
“Buổi sáng tôi vẫn còn chưa kịp ăn, bây giờ đói sắp chết, tôi xuống tầng trước, cậu cứ từ từ nghiên cứu.” Mạnh Tiểu Vũ duỗi lưng đang mỏi, họat động dãn gân một chút mới đi ra, lúc đi tới cửa hắn ta lại quay đầu hô lên một tiếng “Này, Tề Hoan, gần đây nên cẩn thận một chút, đừng có để chưa tìm được hung thủ đã đem bản thân ném vào.”
Tề Hoan nghe vậy liền nhìn chằm chằm vào hắn ta “Cậu có ý gì?”
“Chính là ý trên mặt chữ, tối hôm qua tôi thấy được vài hình ảnh rất là thú vị.” Mạnh Tiểu Vũ kéo cửa ra quay lưng đối diện với Tề Hoan trêu chọc nói “Chỉ là tôi đột nhiên nổi lòng tốt, cậu qua đây hôn tôi một cái thì tôi sẽ nói những điều tôi nhìn thấy được cho cậu nghe.”
Tề Hoan không ngờ là Mạnh Tiểu Vũ lại dám nói chuyện với cậu như vậy, cậu bị làm cho tức tới mức bật cười “Nếu cậu không ngại việc mình biến thành thi thể thì cứ nói tiếp đi.”
“Tôi chỉ đùa một chút thôi mà, hôn một cái cũng không mất miếng thịt nào.” Mạnh Tiểu Vũ nhíu mày, không ngờ là Tề Hoan sẽ phản ứng kịch liệt như vậy “Cậu cũng thuần tình quá đi, nhưng mà tôi rất thích.”
“Hy vọng sáng sớm mai còn có thể nhìn thấy cậu, dù sao thì ngoài cậu ra, ở trong đám người chơi này không còn ai có khuôn mặt khiến tôi cảm thấy cảnh đẹp ý vui như cậu.”
Tề Hoan không ngờ là Mạnh Tiểu Vũ cũng là gay, trước khi đi còn bị đùa giỡn một trận làm cậu nghẹn một bụng tức, xem ra sau này phải giữ khoảng cách với người này.
Nhưng nếu Bùi Lạc chủ động được một nửa như Mạnh Tiểu Vũ thì tốt rồi, Tề Hoan thở dài.
Trên giường Otto tiên sinh cũng không có điểm nào khả nghi, Tề Hoan đi tới mặt tường bên cạnh, trên tường hàng loạt vết máu nằm chồng chéo lên nhau nhìn rất đáng sợ, giống như quỷ quái đang phát tiết oán khí của mình, chỉ là vết máu ở đây vẫn còn rất đỏ, cái này khá là kỳ lạ, Tề Hoan nhích lại gần ngửi một cái, không có mùi máu.
“Cái này không phải máu sao?” Tề Hoan đưa tay lên sờ khiến cho sơn đỏ dính vào lòng bàn tay.
Chẳng trách Mạnh Tiểu Vũ đứng đây quan sát bức tường lâu như vậy, chắc hắn ta cũng phát hiện ra đây là thuốc màu.
Bình thường khi quỷ quái giết người sẽ tạo bầu không khí rùng rợn, việc đem máu bôi khắp tường cũng không phải là chuyện gì khó khăn, nhưng nếu trên tường không phải là máu thì chuyện này khá là phức tạp.---Đọc FULL tại truyenggg.com---
Bời vì không thể loại trừ khả năng là con người làm, nói cách khác, ngoài quỷ quái ra thì còn có người giả thần giả quỷ, hơn nửa đêm mang thuốc màu bôi loạn khắp tường cố ý tạo hiện trường giả muốn đánh lạc hướng để mọi người nghĩ là do quỷ quái làm.
Cho nên nói, tối hôm qua rốt cuộc là ai đã giết Otto tiên sinh?