Cuộc Đời Định Mệnh

Chương 17

Bộp... bộp... bộp

Đó là tiếng điện thoại cuả nó rơi xuống sàn khi lấy được kết quả thi

- Có chuyện vậy An, không phải lúc nãy em hào hứng lắm cơ mà? - Lâm hỏi nó

- Em hơi mệt... em lên phòng trước - nó choáng váng bước lên phòng

....

Cốc...cốc...cốc

- An à, xuống ăn cơm đi em - Long ngoài cử gọi nó

- ....

- Có chuyện gì vậy?

- ....

- AN... MỞ CỬA RA!!! - Long hét lên

- Có chuyện gì vậy Long? Bảo mày lên gọi em nó xuống ăn cơm mà mãi chả thấy xuống - ba nó cáu

- Chú ơi, An từ nãy không có phản ứng gì, không biết có chuyện không - Long lo lắng

- Dưới nhà có chìa khóa, mau xuống lấy lên đây - ba nó nói

- Vâng

- An... con làm sao vậy? - ba nó chạy vội tới chỗ nó khi thấy nó đang ôm đầu gối ngồi ở góc phòng

- Hu... hu... hu... ba ơi... con.. hức... con... xin lỗi... con... hức... hức... làm... làm... ba thất... vọng rồi.... - nó vừa khóc vừa nói

- Nín, ngoan, có gì kể cho ba nghe... - ba nó dịu dàng hỏi han

- .... - nó lắc đầu

- Có chuyện gì? - ba nó hỏi

- Con trượt Trần Đại Nghĩa rồi - nó lau nước mắt

- Tại sao? - ba nó hơi ngạc nhiên vì với sức nó thừa sức để đỗ trường chuyên

- Điểm anh.. điểm anh ... - nó chìa cho ba nó tờ giấy báo điểm

- Tại sao lại 0.9??? - ba nó giật mình

- Con không biết!!! Hôm đó con làm bài tốt lắm mà!

- Thôi... không sao đâu, trượt trường này thì vẫn còn trường khác mà - ba nó an ủi

- Nhưng... nhưng mà.... - nó do dự vì nó đăng kí mỗi một trường

- Không sao đâu... đừng có lắng quá- ba nó xoa đầu nó - thôi, xuống ăn cơm đi con

- Con không đói, ba xuống trước đi, con có ít việc - nó nói rồi đẩy ba nó ra khỏi phòng

- Đừng có bỏ bữa đấy nhé! - ba nó dặn dò

- Con biết rồi... biết rồi mà

....

- Ba... - nó cười tít mắt

- Có chuyện gì không con gái? - từ sau lần nó bị kiệt sức, ba nó ít đi diễn, chăm sóc cho nó nhiều hơn

- Ba nói xem, nếu con đỗ vào trường top 1 của thành phố thì ba có vui không? - nó cười thầm

- Con chả phải trượt rồi sao? - ba nó vẫn đọc tờ báo sáng

- Ba... - nó kéo ba nó ra khỏi tờ báo - ba có vui không?

- Ba không quan trọng chuyện đó đâu! - Ba xem đi này... - nó đưa cho ba nó cái phong bì

- Cái gì đây?

- Ba mở ra rồi biết ...

" Giấy tuyển sinh

Trường THPT Trần Đại Nghĩa thông báo tới em Võ Quỳnh An đã trúng tuyển vào lớp Anh 1 với số điểm thủ khoa. Trân trọng thông báo tới gia đình đưa con tới tập trung vào ngày 5/8/2016

Anh: 9.0

Toán: 8.5

Văn: 9.25

Hiệu trưởng

(Đã kí)

Trần Bảo Thanh"

- Trời ơi... - ba nó không tin vào mắt mình - Có phải là con trượt hết nên làm giả giấy tuyển sinh không vậy?

- Ba... ba nói gì vậy? Ba không tin con gái ba à? Ba coi thường con quá đấy - nó dỗi

- Con gái ba giỏi quá! - ba nó xoa đầu nó - Nhưng ba tưởng con bảo là trượt lớp Anh cơ mà?

- Tại người ta vào thiếu điểm của con 9.0 thành 0.9 - nó bực mình

- Trường gì kì vậy? Thôi, đừng bực nữa, thi xong rồi, cuối tuần ba dẫn con qua Mỹ gặp ôm bà nội nhé! Ít nhất con cũng phải gặp mặt ông bà chứ! - ba nó cười

- Vâng ạ

....

- Anh... - nó phẩy phẩy cái phong bì trước mặt Lâm

- Cái gì vậy? - Lâm đang xem phim bị làm phiền thì khá khó chịu

- Xứ... không thì nói chuyện với anh nữa... - nó bỏ đi rồi quay sang thì thầm với Long

- Thật sao, oa, An giỏi quá đi!! - Long nói rồi tặn cho nó 1 nụ hôn

- Có chuyện gì thế? - Lâm thấy thế thì bỏ tai nghe ra hóng chuyện

- Tưởng anh không quan tâm - nó hỏi

- Thôi mà, anh xin lỗi, An nhân hậu đừng chấp kẻ tiểu nhân như anh được không? - Lâm cười xòa

- Tự anh nói mình là tiểu nhân đấy nhá! Em đỗ Anh chuyên của Trần Đại Nghĩa rồi- nó nói rồi đưa cho Lâm tờ giấy tuyển sinh

- A.... An giỏi quá! - Lâm hét lên sung sướng rồi bế thốc nó lên

- Bỏ em xuống.. - nó cấu Lâm

- Đau.. đau.. đau... - Lâm thả vội nó xuống

- À mà anh, cuối tuần anh có đi Mỹ cùng em không? - nó tròn xoe mắt

- Có... - Lâm gật đầu

Thế là cả tối đó, ba nó mở một mini-party để mừng nó đỗ trường chuyên. Cả tối nó luyên huyên đủ các chuyện trên trời dưới biển. Quả là một buổi tối thật vui

...

- Anh.. kể cho em về ông bà được không? - nó kéo Lâm vào phòng mình

- ...

Lâm kể cho nó tất cả những gì anh biết về hai lão thái thái của đại gia đình.

Đêm đó thật là dài!
Bình Luận (0)
Comment