Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

Chương 51

Chap này tác viết hơn 2200 chữ nhé, thời gian không có nhiều.

Chúc mọi người vui vẻ.

_____ Pov Kai _____

Tôi hiện đang ngồi chờ cho trận đấu của mình trong phòng  chờ cùng với vài thí sinh khác.

Chờ đợi rất chán nên tôi lấy vài cái bánh macaroon vị dâu ra ăn.

Nói thật 4 ngày trước tôi bận kinh khủng, không có thời gian để ăn vặt luôn đó.

Còn các nữ sinh thì cứ vây quanh bất cứ khi nào tôi làm hành động gì.

Nhưng nó rất vui đó, được thấy các bạn nữ trong lớp mặc đồ hầu gái trông rất dễ thương, còn nam thì rất đẹp, tôi cũng muốn mặc nữa nhưng công việc trong bếp khiến tôi không còn thời gian để thử.

Nhưng đặc biệt nhất là khi thấy Nico-nii mặc đồ hầu gái, tôi lúc trước thấy Nico-nii mặc đồ con gái nhiều lần rồi(khi anh ấy bị Alice-nee bắt làm người mẫu) nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy anh mặc đồ hầu gái. Và thậm chí còn có thêm phụ kiện là tóc giả và trang điểm nữa chứ. Lúc đó tôi thấy anh ấy thật dễ thương, tim tôi đập loạn nhịp một chút rồi quay về lúc ban đầu.

Không hiểu sao luôn.

Lúc nãy xem trận đấu của nee-chan và Alice-nee, tôi khá bắt ngờ khi Alice-nee có thể hồi phục trong một khoảng thời gian ngắn như thế, chứ bình thường khi tập luyện với chúng tôi chị ấy phải câu 3 giây để thực hiện phép thuật đó.

Khi tôi ở trên khán đài quan sát trận đấu của hai chị ấy, Nico-nii có nói gì đó về việc huấn luyện, các bài huấn luyện của anh ấy nếu tập quen rồi thì sẽ không khó đâu nhưng nhìn biểu cảm của mọi người ở khán đài cứ như thấy ngày tận thế ấy. Nó đâu có khó đến vậy.

Tôi đang ăn bánh thì những người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói "Không thể nào tin được, sắp thi đấu rồi mà hắn còn ngồi ăn thư thả như thế". Nhưng ăn mới giúp tôi giữ bình tĩnh, tôi thích ăn đồ ngọt nhất và ghét những thứ đắng.

"Mời Kai ra sân thi đấu"-ai đó

Giám khảo mời tôi ra sân đấu, không biết đối thủ của tôi sẽ là ai nhỉ.

Tôi ra sân, chờ cho mắt tiếp nhận được ánh sáng tôi nhìn lên sân, người ở đó trông quen quen, ai vậy?

"Còn nhớ ta chứ á nhân thấy kém"-???

"Ngươi là ai vậy"-Kai

Nico-nii nói nếu người khác gọi tôi là á nhân hay có từ thấp kém thì tôi không được nói chuyện lịch sự với họ. 


"Không nhớ ta á? Thôi để ta nói cho tên thấp kém nhà mi ta là William, là một quý tộc thi chung phòng với mi"-William

"William à? Ta nhớ rồi, là con người mà Alice-nee nói là nên tránh xa ra kẻo bị lây bệnh điên"-Kai

Tôi nói đúng sự thật đấy, Alice-nee đã nói như vậy.

"Bệnh điên? Mi dám nói ta bị điên. Ta nhịn mi hết nổi rồi, trận đấu này ta sẽ cho mi không toàn thây"-William

"..."-Kai

Tôi nghĩ mình không nên nhiều lời với loại người này.

Giám khảo tuyên bố trận đấu bắt đầu, hắn cắn một cái gì trong miệng rồi lao vào tôi với tốc độ rất kinh khủng.

Đây là tốc độ của hắn à? Sao lúc kiểm tra đầu vào hắn lại yếu như thế.

Hắn rút kiếm chém vào tôi, tôi đỡ đòn, lực tay này không tầm thường tí nào.

Nhưng lúc bài kiểm tra đầu vào, tôi để ý thấy cơ bắp của hắn không có khả năng để thực hiện đòn tấn công với sức mạnh này.

Việc hắn mạnh lên đột xuất thế này là gần như không thể...hay là hắn dùng thuốc.

Trong giờ dạy, Nico-nii đã nói gì đó về một loại thuốc có thể giúp con người mạnh lên gấp 10 lần trong khoảng thời gian nhất định, viên thuốc đó rất tiện nhưng sau khi thuốc hết tác dụng nó sẽ ảnh hưởng đến cơ thể và tinh thần của người uống và có thể gây chết vì những cơn đau đớn kéo dài. Vì thế nên nó là con dao hai lưỡi.

Nico-nii còn dạy cho chúng tôi cách chế thuốc nữa. Lúc anh ấy dẫn chúng tôi ra đại lâm All để thực hiện nhiệm vụ, nguyên liệu khá khó tìm nhưng Nico-nii đã tìm được chúng và dạy chúng tôi cách pha chế.

Rồi sau khi mỗi người đều pha chế rồi thì chúng tôi phải giữ mỗi người một viên phòng trường hợp bất trách.

Thật là, nếu viên thuốc này nguy hiểm đến thế thì anh dạy chúng em cách chế thuốc để làm gì.

Trong lúc tôi đang độc thoại một mình thì William vẫn tấn công tôi dồn dập. Dù có hắn có mạnh lên nhưng hắn vẫn có những cử động thô và lộ quá nhiều sơ hở. 

Tôi vẫn có thể phản công hắn ta và đánh hắn với kiếm thuật và ma pháp vô niệm của mình.

Nhưng rồi hắn ta căn mặt, tức giận, có vẻ như tôi làm hắn giận rồi.


Hắn điên cuồng tấn công tôi lần nữa nhưng tôi vẫn không dính đòn, ma pháp hắn gọi ra phải đọc câu chú và chúng không mạnh bằng của tôi nên tôi vẫn có thể dùng kiếm bổ đôi nó trước con mắt kinh ngạc của rất nhiều người.

Hình như Alice-nee có nói là không nên bắt chước Nico-nii dùng kiếm bổ đôi ma pháp vì người bình thường không mấy ai làm được như vậy. Nhưng tôi lỡ học được và làm mất rồi nên thôi bỏ qua đi.

William vẫn đang rất tức giận, hắn lấy đâu ra thêm một viên tròn tròn màu đỏ, đó là thuốc mà. Hắn định uống thêm một viên nữa à. Như vậy thì hắn không cứu được nữa đâu đó, hắn sẽ chết sau khi thuốc hết tác dụng.

Tôi có nên cứu hắn không hay là cứ để mặc hắn chết như vậy...làm sao đây?

"Kai cứ mặc kệ tên đó đi, nó hết cứu được rồi. Em có thể tháo 2 cái vòng [Tăng trọng lực] và 2 cái vòng tay ra."

Nico-nii nói bằng giọng vô cảm trên ma cụ khuếch đại âm thanh. Lâu lắm rồi tôi mới được nghe lại giọng điệu lạnh lùng đến đáng sợ này. Có chuyện gì mà Nico-nii lại trở thành thế này. Hay là anh ấy có lí do riêng.

Tôi vừa suy nghĩ vừa mở 2 trong tổng 3 cái vòng [Tăng trọng lực] ra, và thêm 2 cái vòng tay nữa.

Giờ mới để ý Nico-nii bắt tôi đeo nhiều thứ quá đi, toàn là ma cụ đáng sợ mà Nico-nii làm ra không.

Tôi tháo chúng ra, để chúng trên mặt đất vì không có đủ thời gian để cất vào túi không gian.

Sau đó trận chiến của tôi và William lại một lần nữa bắt đầu. Nhưng William hình như đã hoàn toàn mất kiểm soát, mắt hắn giờ chỉ còn sự điên loạn.

Lần này tôi và hắn không ai thua ai mặc dù về kĩ năng tôi nhỉnh hơn.

Mặc khác tôi vẫn bị hạn chế bởi số vòng còn lại và một cái vòng [Tăng trọng lực].

Không biết trận đấu này sẽ kết thúc trong bao lâu đây, lúc nãy Alice-nee và nee-chan đã đấu trong khoảng 30 phút. Tôi thì không biết nữa dù sao trận solo này không giới hạn thời gian.

Đành vậy, tôi phải dùng đến ma pháp thôi.

"[Hỏa thương] [Thủy tiễn] [Hỏa tán]"-Kai

Tôi gọi ra ma pháp, hai cái đầu là để tấn công, cái cuối là để bọc quanh Kuro.

Tôi dồn hắn vào góc chết, ma pháp tấn công trực diện vào người hắn, tôi cho thêm đòn kiếm và một cú đấm toàn lực vào bụng và William nằm bệt ra đất.


"Trận đấu kết thúc...người chiến thắng là Kai"-bình luận viên

Sau khi giám khảo ra hiệu, bình luận viên tuyên bố tôi là người thắng cuộc.

Phù, vậy là xong...nhưng còn William thì sao, dù cho tôi không ưa hắn nhưng hắn cũng là con người mà, con người thì cần được sống như bao sinh vật khác.

Tôi nhìn về phía Nico-nii, Nico-nii nhắm mắt thở dài rồi đứng dậy, nhảy thẳng xuống sân đấu đã được anh ấy dùng ma pháp hệ Thổ tu sửa lại sau trận đấu của Alice-nee và nee-chan.

"Kai, em quá tốt so với một thằng con trai, nếu là El hay Alice thì họ đã để hắn chết rồi"

Nico-nii nói rồi xoa đầu tôi, anh ấy phải rướn người hơi cao còn tôi thì hạ thấp đầu mình, anh ấy giờ thấp hơn tôi tới 25cm. 

Dù sao thì tôi cũng 15 tuổi rồi, sinh nhật tôi qua rồi, còn nee-chan và Alcie-nee thì đã 16, không biết làm sao mà sinh nhật của chúng tôi chỉ cách nhau 15 ngày theo thứ tự là tôi, nee-chan và Alice-nee.

Nico-nii mở [Kho không gian] của anh ấy ra, lấy một cái gì đó tròn tròn màu xanh lá, nhét vào miệng của William đổ nước từ nguyên tố Thủy vào miệng hắn.

"Rồi, hắn không chết nữa đâu, chỉ là suốt đời này hắn không thể nào chiến đấu được nữa"

"Vâng"-Kai

Tôi vẫn thấy vui vì Nico-nii đã cứu William, dù sao thì tâm tình anh ấy vẫn không tốt lắm nhưng như vậy là tôi vui rồi.

Sau đó Nico-nii lại về phòng bình luận sau vài cú nhảy (phòng bình luận không có kính, nó giống một cái ban công nhưng rộng hơn và có mái che).

Anh ấy thì thầm gì đó với Bahamuth-nii, Airi-nee và trợ lí của Bahamuth-nii, người trợ lí này luôn luôn đi theo Bahamuth nhưng anh ấy không xuất hiện trước mặt mọi người, anh ấy dùng [Ẩn thân] để lẫn trốn và có vẻ như cấp độ [Ẩn thân] của anh ấy rất cao.

William có nhân viên cứu trợ của trường khiên vào còn tôi thì đi bộ, vào trong, nee-chan và Alice-nee đang chờ tôi ở đó.

"Kai trận đấu hay lắm"-El

"Tên William đó nên chết đi, sao em lại cứu hắn"-Alice

"Bởi vì hắn cũng là sinh vật sống giống em"-Kai

"Haizzz, em nên sống ác đi một tí thì hơn"-El

"Kai-chin quá tốt mà"-Alice

"Hahaha, đi nào, em sẽ làm bánh đãi mọi người vì sự nỗ lực của chúng ta"-Kai

"Đi"-El


"Đi liền"-Alice

Thế là chúng tôi rời khỏi đấu trường và đi thẳng đến phòng của clb nấu ăn, tôi chuẩn bị nguyên liệu làm bánh và nướng một cái bánh thật to. Tất nhiên là ba người chúng tôi chén sạch.

Thật mong chờ cho trận đấu ngày mai quá.

____ Pov main ____

Kai thật là, đã nói là để hắn chết đi không chịu lại còn muốn cứu hắn nữa.

Đòi hắn tàn rồi, không sớm thì muộn.

Viên thuốc mà hắn uống không phải dạng vừa đâu, nguyên liệu làm ra nó rất hiếm đấy, 10 đồng vàng không biết mua được một viên không nữa.

Nhưng nguyên liệu đó anh lấy đầy cả kho trong khi còn luyện tập ở Gen với sư phụ.

Theo như tôi biết thì hắn không thể nào có được hai viên thuốc đó cả vì thế có thể là có người đứng sau.

Và người đó không phải chỉ là một người mà có thể là cả tổ chức.

Nếu nhiệm vụ hay gì đó thất bại thì bắt buộc phải thanh trừng hắn để bịt miệng.

Hắn sẽ chết sớm thôi.

Tôi thông báo số thông tin tôi biết cho Bahamuth, Airi và một người nữa.

Có lẽ họ cũng nhận ra rồi nhưng tốt nhất là nên nói.

Bahamuth trở nên nghiêm túc hơn, nó điều động vài người để bố trí và vài thứ khác tôi không muốn nói vì nó quá rườm rà.

Đúng là tai họa mà, tôi chỉ muốn sống yên bình dù chỉ một chút thôi mà sao mọi việc lại thành ra thế này.

Theo Bahamuth là kẻ đứng sau có thể là tổ chức <Phantom>. Như đã biết, tổ chức này muốn thâu tóm nước Mi cho chúng.

Chúng chọn thời điểm này để tấn công là vì này mai, hoàng thất sẽ đến đây xem trận bán kết và chung kết của Challenge Battle.

Hoàng thất thì tất nhiên sẽ bao gồm vua, đại hoàng tử, tam hoàng tử, tứ hoàng tử, và công chúa.

Vua hiện tại già rồi, sắp phải nhường ngôi rồi, có lẽ đại hoàng tử và tứ hoàng tử sẽ là vua kế tiếp, nhị hoàng tử đã chết và tam hoàng tử đã rút khỏi chính trị và về làm lãnh chúa, người đó là Albert đó, cha nuôi của Alice, còn công chúa thì còn quá trẻ để tiếp vị, cô bé chỉ lớn hơn Alice 2 tuổi thôi.

Xem ra ngày mai có lẽ sẽ mệt lắm đây.

Bình Luận (0)
Comment