Cuộc Sống Đơn Giản

Chương 15

Tháng tám, rốt cuộc bạn cùng phòng còn lại cũng xuất hiện, cô ấy tên là Từ Tiếu, một cô nàng xinh đẹp thời thượng, tính tình hào phóng, mắt đẹp long lanh. Vì mang niềng nên khi cười luôn không để lộ răng, trông có chút rụt rè.

“Mình đã sớm thấy ở chung với bọn cậu rất hòa hợp mà.” Cô vừa đến đã ôm lấy Trương Tiểu Trữ, vô cùng vui vẻ.

“Ha ha, mình cố ý nói với chỉ đạo viên đấy. Cuối cùng cũng tới.”

Bạn cùng phòng vốn là một nữ sinh lớp khác, còn Từ Tiếu vốn ở phòng bên cạnh cùng bạn học. Cô cảm thấy hợp tính với Trương Tiểu Trữ và Triệu Duy nên mới thương lượng với nữ sinh kia, hai người đổi cho nhau.

Cuối cùng phòng cũng đủ sáu người, thứ tự được quyết định. Trương Tiểu Trữ là lão đại, cũng là trưởng phòng. Từ Tiếu là lão Nhị, Lữ Nhất Y là lão Tam, Trương Thiến xếp thứ tư, xếp thứ năm là Triệu Duy, nhỏ nhất chính là Minh Dương.

Lịch trình mỗi ngày đều là đi học, ăn cơm, về phòng, gõ chữ, ngủ, Trương Thiến nhanh chóng làm quen với cuộc sống đại học.

Hôm nay sau khi kết thúc môn tiếng Anh, trưởng lớp An Thì gọi mọi người lại: “Đều là bạn cùng lớp, mình cũng không nhiều lời…”

Nhìn thấy các bạn học đã yên lặng, An Thì cười một tiếng: “Nửa tháng trôi qua rồi, chắc hẳn tất cả mọi người cũng ít nhiều quen thuộc với nhau. Lần này gọi mọi người lại là muốn tổ chức liên hoan lớp, bạn bè trau dồi tình cảm, bọn mình còn học chung với nhau mấy năm, không phải sao?!”

Bí thư Đoàn bộ Kim Hải ngồi phía dưới cười nói: “Lớp trưởng, bọn mình còn đang nghĩ lúc nào cậu mới nhắc đến chuyện này, các ban khác sau quân huấn đã làm liên hoan hết rồi!”

Bạn học khác ồn ào: “Đúng vậy, lớp trưởng, mọi người đều chờ cậu nói ra đó.”

An Thì vui vẻ: “Vậy được, mình sẽ xác định thời gian, an bài chi tiết thêm, các cậu chỉ cần chờ thông báo nữa thôi.” Dứt lời liền giải tán.

Trên đường trở về phòng ngủ, nghe Từ Tiếu đàm luận chuyện liên hoan, Trương Thiến suy nghĩ, đột nhiên kỳ quái nói: “A, bây giờ mình mới phát hiện lớp mình ngoại trừ ủy viên đời sống là nữ sinh, còn lại các cán bộ khác đều là nam sinh hết. ”

Kiếp trước không quá để ý mấy chuyện này, hôm nay nghĩ lại mới cảm thấy thật kỳ quái.

“Giờ cậu mới phát hiện ra à, lúc bọn họ cạnh tranh ban cán bộ cậu biến chỗ nào rồi.” Trương Tiểu Trữ không vui, trong lớp nữ nhiều nam ít, không ngờ tất cả ban cán bộ đều là nam sinh (cô lựa chọn bỏ quên ủy viên đời sống), quá mất mặt nữ sinh.

Trương Tiểu Trữ lại nói với Lữ Nhất Y: “Nhất Y, sao lúc đó cậu không tự đề cử, thành tích của cậu tốt thế mà.” Thành tích học tập của Lữ Nhất Y rất tốt, thừa khả năng cạnh tranh vị trí lớp phó học tập, bằng không cũng không đến mức tất cả cán bộ lớp đều là nam sinh.

“Còn để mình sống không, hết Sơ trung rồi đến Cao trung, mấy năm nay mình đều làm cán bộ, lên Đại học còn bắt mình làm nữa sao?” Lữ Nhất Y oán trách nói một câu, cô mới không cần cái danh ban cán bộ đó.

Cán bộ đều là thiên sứ gãy cánh, học sinh có vấn đề gì đều tìm ban cán bộ; giáo viên, lãnh đạo có cái gì cần phổ biến đều tìm ban cán bộ; học sinh gây họa, ví dụ như cúp tiết, đi trễ, gian dối, ban cán bộ đều phải biết rõ, còn phải giúp đỡ giải quyết một tay.

Tóm lại, ban cán bộ mệt sống mệt chết đều là vì phục vụ các bạn học sinh!

“Hình như thuộc ban cán bộ sẽ có học phần, sau này tìm việc làm cũng tương đối được ưu tiên, sao cậu không tranh thủ.” Minh Dương cảm thấy kỳ quái, nghi ngờ hỏi.

“Sau này tốt nghiệp, nếu có năng lực thì sợ gì thất nghiệp. Hơn nữa nếu học phần tốt như vậy, sao lão Đại không tự đề cử?”

Hồi cao trung vì muốn làm tốt chức trách của cán bộ, cô đặt tinh lực vào đó quá nhiều, kết quả thành tích học tập cũng giảm xuống.

Lữ Nhất Y rất rõ ràng, đúng là những thứ đó có thể thêm điểm cho mình, nhưng nếu học không tốt, kỹ thuật không tinh, làm ban cán bộ mấy năm nữa cũng vô dụng, quan trọng là phải nắm giữ kiến thức cho tốt.

“Không phải mình còn có chức trách phải mang sao?!” Trương Tiểu Trữ hả hê tuyên bố trước tầm mắt nghi ngờ của mọi người: “Đương đương đương đương! Trưởng phòng cũng coi như cán bộ, cũng có thể thêm phần nha.”

“Thật là giảo hoạt!”

“Thì ra là thế.”

Đám người Trương Thiến cùng Triệu Duy nghe vậy, đồng loạt sửng sốt, sau đó nhanh chóng đuổi theo Trương Tiểu Trữ đã chạy xa, sau khi bắt được nhất định phải dạy dỗ thật tốt.

Rất nhanh đã định ra thời gian tổ chức liên hoan, buổi trưa thứ bảy, tại một khách sạn bốn sao cách trung tâm thương mại không xa.

Một nam sinh trong lớp – Lâu Diệp – hình như có chút quan hệ với ông chủ khách sạn, cố ý nhường ra một phòng riêng để bọn họ tụ hội, không cần phải xài quá nhiều tiền.

Nghe được tin, Trương Thiến sửng sốt, kiếp trước liên hoan chỉ tổ chức ở một khách sạn bình thường, không có khách sạn cao cấp 4 sao nào cả.

Cô biết Lâu Diệp, ngoại hình đẹp trai, cả ngày cúp tiết không biết đi nơi nào, thay đổi bạn gái thường xuyên, lại không hề có lời đồn thổi không tốt. Gia đình có tiền, là công tử tiêu tiền như nước.

Nhưng Trương Thiến trước kia lại không biết gia đình Lâu Diệp có tiền như thế, hơn nữa không đơn giản chỉ là có tiền.

Thậm chí bên cạnh mình có nhân vật như vậy, cô cũng chưa từng để ý đến.

Cô cũng không biết, kiếp trước Lâu Diệp chưa từng thể hiện, tại sao lần tụ hội này lại ra tay hào phóng như vậy?

********

Buổi sáng thứ bảy, Trương Tiểu Trữ chau mày cầm hai bộ váy màu lam và màu trắng.

“Các cậu nói xem, hôm nay mình nên mặc cái nào mới tốt?” Nói xong ướm thử trên người để mọi người nhìn.

Triệu Duy cầm điện thoại di động, liếc cô một cái, đặc biệt bình tĩnh nói: “Cậu mặc hay không mặc thì cái váy cũng nằm đó, không buồn không vui.”

Ha ha, Trương Thiến cười, so sánh một chút nói: “Lão đại, cậu mặc bộ màu trắng đi.”

Trương Thiến cảm thấy Trương Tiểu Trữ mặc cái màu lam rất đẹp, nhưng bộ váy lại lộ vùng xương quai xanh, váy chỉ dài qua mông một tí, lộ ra bắp đùi thon dài, kèm với dáng người đáng giận kia, thật sự kiều mỵ mười phần.

Vẫn là màu trắng tốt hơn, tối thiểu khi mặc vào có thể nhìn ra mấy phần trí thức lại không kém phần hoạt bát, cũng rất đẹp.

Từ Tiếu đang vẽ lông mi cho mình, nghe thấy lời cô bèn đưa mắt nhìn sang: “Tốt cái gì chứ, trông quá đơn thuần, lão đại mặc món màu lam mới đẹp.”

“Minh Dương, cậu nói đi.” Trương Tiểu Trữ lại hỏi.

“Mặc cái nào chả được, có phải cậu đi xem mắt đâu.” Lời này của Minh Dương không phải giả, nhưng còn chưa đưa ra đáp án cho Trương Tiểu Trữ, cũng không thể mặc hai bộ cùng một lúc.

“Cậu thì biết cái gì, đây chính là khách sạn bốn sao, người ở đó không có tiền cũng có quyền. Đến lúc đó không chú ý ăn mặc, người ta đánh giá như thế nào?”

“Ăn mặc xinh đẹp như vậy cẩn thận có người tỏ tình á.”

“Ha ha, được trai đẹp tỏ tình mới gọi là được tỏ tình, bị tên xấu trai tỏ tình, phải gọi là quấy nhiễu tình dục. Lại nói, bọn mình sắp chia tay rồi, tỏ tình có gì mà không thể tiếp nhận.”

“Không phải mấy hôm trước còn rất tốt sao?”

“Đó là mấy ngày trước, bạn mình nhìn thấy hắn ta ở cùng nữ sinh khác, ảnh cũng đăng lên mạng rồi, mấy ngày nay còn không nhận điện thoại của mình, một lời giải thích cũng không có. Bạn trai như vậy, sớm muộn gì cũng chia tay.”

Trương Tiểu Trữ dáng vẻ giận dữ, chỉ vào Lữ Nhất Y nói: “Quyết định đi, Nhất Y, mình nghe theo cậu, cậu nói bộ nào chính là bộ đó!”

Lữ Nhất Y mang giày cao gót vào, thử một chút, đi qua đi lại mấy lần, cảm thấy không tệ mới ngẩng đầu nhìn Trương Tiểu Trữ, ừ ~ cái nào cũng rất tốt, nếu phải chọn một…, Lữ Nhất Y thuận miệng nói bộ cô nhìn thấy trước tiên.

“Lam đi.”

“Ha ha, được, vậy bộ này đi.” Trương Tiểu Trữ thay đổi sắc mặt nhanh như lật sách, mới vừa rồi vẫn còn oán giận bạn trai, hiện tại vì chọn được bộ váy mà vui vẻ.

Sau khi toàn bộ mọi người thay đổi trang phục xong, Từ Tiếu lần lượt nhìn từng người, cảm thán nói một câu: “Ai, mình phát hiện vóc dáng mấy người phòng ta đều thật xinh đẹp!”

Trương Thiến sửng sốt, cô biết bạn cùng phòng mình đều có vóc người không tệ.

Trương Tiểu Trữ hấp dẫn quyến rũ; Triệu Duy nhỏ nhắn đáng yêu; Từ Tiếu hoạt bát rực rỡ; Lữ Nhất Y cao quý hào phóng; Minh Dương hiện tại mặc dù hơi mập, nhưng lại càng lộ vẻ thiên chân thuần phác, chớ nói chi sau này cô ấy giảm cân càng thêm tươi trẻ xinh xắn.

Nhưng Trương Thiến lại quên mất chính mình, lâu dài được linh thạch cải tạo, còn có hai tháng vận động thể thao, hiện tại cô chỉ nặng 50kg, thân hình thon thả, màu da trắng nõn, ngũ quan xinh đẹp, có phong thái trong trẻo như phù dung (*hoa quỳnh).

Trương Thiến không chú ý tới, không đại biểu cho người khác không chú ý, dù sao trải qua một phen ăn mặc tỉ mỉ, sáu cô gái xinh đẹp với phong cách khác xa nhau xuất hiện tại cửa khách sạn, thu hút rất nhiều ánh nhìn.

Hỏi thăm nhân viên phục vụ, bọn họ nhanh chóng tìm được phòng.

“Nha… mỹ nhân phòng 5036 tới rồi sao!”

Vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng nam sinh trong lớp ồn ào.

Trương Thiến làm bộ như không nghe thấy gì tìm chỗ ngồi xuống, lẳng lặng nhìn các bạn tranh cái với mấy nam sinh.

Nhìn thấy nét hưng phấn trên khuôn mặt Trương Tiểu Trữ, cô cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù Trương Tiểu Trữ rất cởi mở, nhưng tích cực như hôm nay thì quả là hiếm thấy.

Đợi rượu và thức ăn lên bàn, không khí dần dần đẩy lên cao, ngay cả Triệu Duy cũng nhận ra, Trương Tiểu Trữ quá hưng phấn, giống như đang phát tiết.

Thấy cô cầm một chai bia, không cần ly, từng ngụm từng ngụm hào sảng mời rượu đồng học.

“Kính lớp trưởng một ly, góp sức tổ chức lần liên hoan này…”

“Kính Lâu Diệp một ly, có thể tìm được chỗ tốt như vậy… ”

“Kính tất cả ban cán bộ, uống một chén. Ban cán bộ nhọc lòng rồi, rượu này nhất định phải uống...”

“Kính tất cả bạn cùng phòng, sau này phải sống tốt với nhau…”

“Vì học bổng, uống một chén, nhanh uống hết, đừng không nể mặt mình…”

Trương Tiểu Trữ càng uống càng nhiều, ai khuyên cũng không nghe, trông đã ngà ngà say.

Trương Thiến thấy không tốt, vội vàng cùng Lữ Nhất Y lấy cớ đi vệ sinh, cùng nhau lôi cô ấy ra ngoài.

Đi ra khỏi phòng, Trương Thiến và Lữ Nhất Y đỡ Trương Tiểu Trữ, mang cô đến toilet khách sạn, nhìn cô đứng cười trước bồn rửa mặt, hơn nữa còn cường điệu nói mình không có việc gì, các cô mau trở về đi.

Trương Thiến nhớ tới lời nói trước đó của Trương Tiểu Trữ, lúc chọn trang phục.

Có thể ảnh hưởng lớn đến cô ấy như vậy, cũng chỉ có thể là bạn trai từ trung học.

Nhưng kiếp trước, bọn họ chia tay vào năm thứ 2 đại học, khi đó tình cảm hai người đã không duy trì nổi nữa, lúc chia tay, biểu hiện của Trương Tiểu Trữ rất bình tĩnh.

Hiện tại nhiều chuyện đã thay đổi, như vậy không phải là không tốt, chuyện trên đời nếu đã xảy ra thì không thể cải biến, chỉ cần mình vui vẻ là được rồi.

Nghĩ đến việc Trương Tiểu Trữ có thể chủ động chia tay hắn ta, Trương Thiến thấy vui lây.

Trương Thiến cúi đầu suy nghĩ, đi không nhìn đường, thiếu chút nữa té ngã ở khúc quanh.

Chớp mắt cánh tay đã bị người nào đó nắm lấy. Dường như cô còn nghe thấy tiếng cười trầm thấp của người đó. Sau đó theo quán tính, người cô đụng vào một lồng ngực rắn chắc.
Bình Luận (0)
Comment