Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 106 - Chương 106: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 106: Vô Đề

Nam Nguyên cũng đi ra chứng minh: “Cha cũng đeo đồng hồ, chắc cũng có cảm giác chứ? Nhà chúng ta suy tàn có phải là bắt đầu từ khi cha đeo thứ ông ta tặng không?”


“Các người đang nói cái gì”


Nam Minh mờ mịt, dường như trong khoảnh khắc toàn bộ thế giới trở nên khác biệt với điều ông nghĩ, nhưng vẻ mặt mang chút cay đắng.


Thẩm Uyển đứng bên cạnh Nam Minh thì thay đổi sắc mặt, bà nhớ lúc Nam Minh tổ chức sinh nhật, Trịnh Diên Khánh tặng một mặt Phật, không lâu sau, Nam Minh làm ăn luôn vững vàng vì một phút sai sót tổn thất một số tiền lớn.


Hơn nữa, Thẩm Uyển mang túi xách bôi thi du lâu như vậy, sẽ không có cảm giác sao?


Có.


Rõ ràng bà yêu chồng mình, yêu con gái của mình, luôn cố gắng bảo vệ gia đình nhỏ của họ.


Nhưng đôi khi, đặc biệt là lúc nhìn thấy Trịnh Diên Khánh thì sẽ hoảng hốt, cảm thấy không còn là bản thân, mà là người phụ nữ khác, người đó yêu anh em tốt của chồng mình, Trịnh Diên Khánh.


Bà có thể luôn giữ lằn ranh giới hạn dưới sự ảnh hưởng của thi du, vẫn yêu chồng và con gái, chỉ ngẫu nhiên tinh thần hoảng hốt, tất cả đều dựa vào trực giác phụ nữ của Thẩm Uyển, khi bà phát hiện những lúc đến gần Trịnh Diên Khánh sẽ hoảng hốt thì bản năng giữ khoảng cách với ông ta.


Hơn nữa Trịnh Diên Khánh không nỡ hại Thẩm Uyển, chỉ dùng thi du nên không ngờ khí vận của bà cũng không kém chồng mình.


Lúc trước Nam Minh có thể lấy được thành tựu lớn như vậy là nhờ vận vượng phu của Thẩm Uyển mang đến ảnh hưởng. Nhiều năm qua, lúc nhà có tiền thì Thẩm Uyển luôn tích cực làm từ thiện, sau khi phá sản, bình thường thấy chó mèo cũng sẽ cho thức ăn, những công đức này tích lũy khiến bà cưỡng lại được ảnh hưởng từ thi du.


Vì chứng minh Trịnh Diên Khánh rắp tâm hại người, người đẹp bốc lửa nháy mắt với người ở phía sau. Thanh niên mặt búp bê vất vả khổ cực mang theo ba món pháp khí tà ác xuống núi liền đặt chúng nó lên chiếc bàn bên cạnh.


Lấy xâu chuỗi đeo tay ra, người đẹp bốc lửa lắc nó rồi nói:


“Đây là xâu chuỗi đeo tay mà anh em tốt của ông đưa cho con gái ông, nhìn kỹ đây.”


Người đẹp bốc lửa đặt xâu chuỗi lên bàn, lấy một lá bùa ra nói:


“Đây là một lá bùa trừ tà, cho dù không thể hoàn toàn thanh lọc nó nhưng có thể nhìn rõ thứ này là tốt hay xấu.”


Người đẹp bốc lửa nói xong dán lá bùa vào xâu chuỗi, rõ ràng không dán keo hay gì mà tờ giấy vẫn dính sát vào.


Ngay sau đó, lá bùa không lửa tự cháy.


Sau khi lá bùa cháy sạch thì không có chút tro tàn, xâu chuỗi gỗ đàn bốc khói đen, cùng với mùi hôi khó tả, hình thành một đoàn khói đen trong không trung, dường như bay hướng Nam Nguyên.


Bóc!


Người đẹp bốc lửa búng ngón tay, khói đen bị linh khí áp súc mà cô ấy búng ra đánh tan.


“Sao, vẫn chưa tin à?”


Nhìn gia đình Nam Nguyên trợn mắt há hốc mồm đổi mới tam quan, người đẹp bốc lửa lại lấy một tờ giấy ra, vẫn là bùa trừ tà, chỉ hướng hai món khác trên bàn:


“Có muốn xem trong túi xách này là gì không?”


Nam Nguyên biết trên túi là cái gì, lui về phía sau hai bước, hơi buồn nôn.


Thẩm Uyển vội dìu cô ấy, hỏi: “Nguyên Nguyên, có phải có phải trên túi này có thứ gì đặc biệt không tốt? Con hãy nói cho mẹ.”


Nghĩ đến mình từng xách thứ này lâu như vậy, Thẩm Uyển nổi hết da gà da vịt.


Biểu cảm của Nam Nguyên phức tạp phất tay: “Mẹ tốt nhất đừng biết.”


Nếu để mẹ biết thứ trên đó là gì phỏng chừng sẽ sợ tới mức vài ngày ngủ không yên.


Nhìn sắc mặt khó coi của Nam Nguyên, Thẩm Uyển đã phỏng chừng được thứ trong túi xách, sắc mặt càng thêm khó coi.


Trịnh Diên Khánh thấy ba người nhà Nam Minh bất giác cách xa mình thì thay đổi sắc mặt nói: “Này, mấy người kia, biết chút thủ đoạn đặc biệt là có thể tùy tiện ô miệt người khác sao? Đúng là tôi tặng mấy thứ này, nhưng qua tay các người rồi lấy ra, nói là tôi hại người, tôi không thừa nhận. Không chừng là các người cố hãm hại tôi!”


“Ồ?”


Nghe câu này, người đẹp bốc lửa hừ mũi, sắp mất kiên nhẫn. Người này cư nhiên còn muốn giảo biện.


Thanh niên mặt búp bê bước lên trước, nói: "Tổ trưởng, trực tiếp mang đi cho rồi. Nhìn tên này là biết không hiểu huyền học, phỏng chừng là con rối thôi, chúng ta mang về hỏi ra kẻ đứng sau màn.”


Bình Luận (0)
Comment