Nam Nguyên cảm thấy xấu hổ vì được Cố Khanh tìm người giúp gia đình mình, nhưng người nhà chỉ quyên ít tiền cúng dường chùa Tích Vân, không cho Cố Khanh chút gì cảm tạ.
Cố Khanh không để bụng, sau khi giúp gia đình họ, cô nhận lại công đức càng dày đặc hơn mấy lần trước, cô cảm thấy đủ thỏa mãn rồi.
Cố Khanh có dự cảm, chờ cô tiêu hóa hết mớ công đức này thành sức mạnh của riêng mình thì sẽ xuất hiện vui sướng bất ngờ mới.
Cố Khanh nói với Nam Nguyên:
“Chờ sau này cậu nổi tiếng, làm nhiều chuyện tốt coi như báo đáp tôi.”
Nam Nguyên học khoa Múa, vừa xinh đẹp vừa có khí vận màu đỏ, Cố Khanh đoán về sau có lẽ cô ấy sẽ thành ngôi sao, còn là ngôi sao lớn. Nếu sau này Nam Nguyên làm nhiều chuyện tốt, mang đến ảnh hưởng tốt cho xã hội thì sẽ chia một chút công đức cho Cố Khanh.
Nam Nguyên gật đầu, lại hỏi tình huống của Trịnh Diên Khánh sau khi bị mang đi.
Cố Khanh không rành về việc này, nhưng
“Hình như ông ta giết vợ là Xuân Phương, tiếp đó mới chế thành thi du, sẽ không rửa được tội giết người.”
Nếu Cố Khanh không đoán sai, năm đó đi tìm phương trượng Từ Vân cầu bùa hộ mệnh hẳn là mẹ của Xuân Phương, bà cực khổ xin bùa hộ mệnh cho con gái vì mong sẽ phù hộ con gái khỏe mạnh.
Đáng tiếc bùa hộ mệnh phù hộ thân thể con gái khỏe mạnh, nhưng không thể ngăn con sói đói bên cạnh.
Cuối cùng chẳng những xác của con gái bị hủy, lén làm thành thi du, bùa hộ mệnh cũng bị Trịnh Diên Khánh phế vật lợi dụng làm thành pháp khí hại người đưa cho Nam Nguyên.
Nam Nguyên lộ ra cười gượng: “Tôi cũng hơi đoán được."
Thật ra, bởi vì là người đầu tiên hoài nghi Trịnh Diên Khánh, sau khi Nam Nguyên biết chân tướng thì không quá khó chấp nhận, mẹ của cô ấy cũng vậy, chỉ có cha của cô ấy, bị anh em tốt nhiều năm ám hại nên tâm trạng suy sụp.
Đối với việc này, cũng chỉ có thể nói, dựa vào thời gian làm nhạt mọi thứ.
Mấy ngày sau, Cố Khanh ổn định kim quang công đức trên người, lại thành công hoàn thành bảy mươi hai động tác cơ sở, sau khi hút vào một mảng lớn linh khí thì phát hiện trong đan điền có thay đổi.
Lúc trước tập thuật luyện thể cơ sở, Cố Khanh cảm giác dòng linh khí chui vào tứ chi bách hải của mình, tẩm bổ thân thể. Nhưng những linh khí này chỉ là thu nạp từ bên ngoài, sau khi tẩm bổ thân thể thì không còn lại gì, cần hấp thu một vòng mới.
Nhưng lần này hoàn thành bảy mươi hai động tác xong, một mảng lớn linh khí giống như bị cái gì hấp dẫn cùng chui vào thân thể của Cố Khanh, khiến cô suýt cho rằng mình sẽ bị linh khí trướng nứt.
Sau khi linh khí đi vào thân thể thì rất nhẹ nhàng hội tụ ở đan điền, hình thành đoàn linh khí như sương mù.
Cố Khanh suy đoán, chắc đây là tu luyện huyền học đi vào một cảnh giới mới.
Sau đó Cố Khanh cảm giác sách ngọc trong óc khẽ động một cái, lại truyền ra một ít tư liệu vào não cô.
Cố Khanh nhìn kỹ, Quỷ Môn Thập Tam Châm.
Quỷ Môn Thập Tam Châm là quỷ phong, quỷ cung, quỷ quật, quỷ lũy, quỷ lộ, quỷ thị, quỷ đường, quỷ chẩm, quỷ tâm, quỷ chân, quỷ tin, quỷ doanh, quỷ tàng, quỷ thần trong ‘Trung Y – bài ghim kim’. Dùng linh khí ngự kim, đâm vào quỷ môn, ngoài mặt nói là dùng để chữa một số bệnh như mất ngủ, điên, tinh thần phân liệt. Trên thực tế là dùng để chữa chứng bệnh khác lạ và liên quan đến quỷ quái.
Một bên là Quỷ Môn Thập Tam Châm, bên kia là Lệ Hoan thấy Cố Khanh có thiên phú vẽ bùa nhưng không biết nhiều về chủng loại bùa chú, ném cho cô một quyển từ điển bùa chú. Cố Khanh học hành như treo cổ, căng thẳng giống hồi xưa thi cao đẳng.
Bên Lệ Hoan, sau khi Cố Khanh đồng ý gia nhập bộ môn thì bắt tay vào điều tra cuộc đời của cô.
Gia nhập bộ môn đặc biệt phải trải qua ải này, gia thế không đủ trong sạch thì không cho bạn gia nhập.
Lệ Hoan cũng nhìn thấy thân phận cô nhi của Cố Khanh, điều tra rõ Cố Khanh xác thực không có vấn đề gì thì gửi tư liệu của cô đến tổng bộ, khiến tổng bộ lưu lại thông tin của cô.
Nếu Tạ Giác có ở đây đương nhiên sẽ nhìn thấy những tài liệu này, hơn nữa sẽ phát hiện thành viên mới gia nhập chẳng những có đôi mắt hoa đào giống mình, tuổi tác cũng xấp xỉ với em gái.