Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 157 - Chương 157: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 157: Vô Đề

Một, hai lần thì không sao, thời gian lâu, chủ topic và hai người bạn cùng phòng BC không chịu nổi cách làm này, sau khi kể ra tình huống của mình, bọn họ mới biết chính mình không phải là người duy nhất bị ‘mượn’ đồ.


Trải qua thảo luận, bọn họ quyết định cho D một bài học.


Bọn họ cất hết đồ dùng sinh hoạt, khi nào sử dụng mới lấy ra. Bình thường không nói chuyện với D, cùng nhau cô lập D.


Dường như D cũng ý thức được chính mình bị cô lập, yên phận một khoảng thời gian, ít nói chuyện, tự bỏ tiền ra mua đồ dùng sinh hoạt.


Nhóm chủ topic cho rằng chiến thuật của mình được đến hiệu quả, rất vui mừng.


Bài post đến phần này thì tương tự như ‘Cùng tám về bạn cùng phòng quái lạ của tôi’, không có gì mới mẻ, trong trường học nào mà không có loại người này?


Nhưng hiển nhiên câu chuyện này chưa xong, chủ topic còn viết tiếp.


Nghe nói về sau, có một ngày vào buổi tối, chủ topic nửa đêm tỉnh lại, phát hiện D thế mà không ngủ, một người ngồi trên ghế ở dưới sàn.


Lúc ấy chủ topic cảm thấy tình huống hơi không đúng, cô ta giả vờ ngủ, nhìn qua khe hở chăn xem D đang làm cái quỷ gì.


Bốn phía đen như mực, chỉ có đèn bàn của D chiếu sáng, nương ánh đèn mờ, trên mặt bàn chải một tờ giấy trắng.


Mu bàn tay trái phải của D kẹp một cây bút vào giữa, lẩm bẩm:


“Bút Tiên ơi Bút Tiên, ta là kiếp trước của ngươi, ngươi là kiếp này của ta, nếu muốn nối duyên với ta xin hãy vẽ vòng tròn trên giấy”


Âm thanh khẽ khàng, nhưng dường như mỗi một chữ đều có thể rõ ràng chui vào lỗ tai của chủ topic.


Chủ topic tỏ vẻ lúc ấy sợ suýt ướt quần, vội cắn chặt góc chăn mới không hét lên.


Làn gió tà thổi tới, D hỏi một câu:


“Bút Tiên, là ngươi sao?"


Sau đó chủ topic nhìn thấy cây bút bị mu bàn tay kẹp từ từ di động vẽ dấu móc trên giấy.


D nở nụ cười.


Chủ topic nghe D lẩm bẩm một mình, gì mà ‘Bút Tiên hãy làm bạn với ta’, ‘các bạn cùng phòng đều khi dễ ta, ngươi có thể giúp ta chứ?’ cây bút bị kẹp giữa hai mu bàn tay chậm rãi vẽ ra một đám ký hiệu trên giấy.


Ôi mợ!


Đây là đang tìm quỷ tới trả thù giúp!


Chủ topic không dám nhìn nữa, run rẩy trùm chăn, sợ hãi chính mình bị phát hiện nên cũng không dám nhúc nhích.


Mãi đến khi ánh đèn bên ngoài tối xuống, D lên giường nằm xuống, chủ topic mới thở phào một hơi.


Chủ topic cũng không biết mình thiếp ngủ lúc nào.


Hôm sau tỉnh dậy, chủ topic kể chuyện đêm qua cho B và C.


Đối với việc này, phản ứng đầu tiên của họ là D có vấn đề về tâm lý.


Không có gì lạ, bản thân D vốn ít nói, bởi vì bọn họ cô lập mà càng ít nói chuyện với người khác hơn, ba người cảm thấy hơi áy náy.


Đương nhiên, áy náy là một nhẽ, tâm lý của D có vấn đề, bọn họ tuyệt đối không muốn ở chung phòng với người như vậy. Bọn họ suy nghĩ có nên nói chuyện này cho cố vấn học đường không.


Bắt đầu từ hôm nay, phòng ngủ của họ xuất hiện việc lạ.


Nửa đêm, ngoài ban công có tiếng gõ.


Đồ cất trong tủ bỗng dưng biến mất, lại tìm được ở nơi khác.


Khi đi vệ sinh luôn thấy dưới đất một bãi đỏ thắm, lau xong lại xuất hiện.


Không ai bị tổn thương, nhưng cảnh ảo như thế khiến chủ topic và các bạn cùng phòng hoàn toàn không thể yên ổn sinh hoạt và học tập.


Khi bọn họ nói chuyện này với cố vấn học đường thì không có bất cứ chứng cứ biểu hiện là D làm.


Họ đăng post lên trường học, chủ topic muốn nhờ giúp đỡ giải quyết chuyện này.


“Trường của chúng ta vậy mà có chuyện như vậy?”


Trần Nhất Khả cảm thán, không biết là nói về bạn cùng phòng quái lạ hay là về Bút Tiên: “Nhưng nếu ở chung không hợp thì sao không đổi phòng ngủ cho rồi, mắc gì làm ra nhiều chuyện như vậy?”


Thẩm Thần cười nói:


“Cậu nghĩ dễ đổi phòng ngủ lắm à? Bình thường cố vấn học đường nhớ kỹ ai ở phòng ngủ nào, xin đổi phòng ngủ nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì cố vấn học đường sẽ không đồng ý."


Nhưng mọi người thường lén đổi phòng, dù sao mọi người đều là sinh viên, chẳng lẽ chỗ ngủ cũng phải bị quản thúc sao?


"Viện Viện, cậu biết trong bài post nói phòng ngủ là phòng nào không?”


Bình Luận (0)
Comment