Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 159 - Chương 159: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 159: Vô Đề

Hách Viện Viện tràn đầy lòng tò mò, lá gan cũng to. Bình thường mấy người trong phòng ngủ có khi cùng xem phim ma, Cố Khanh thì do đã thấy quỷ thật, nên xem phim cứ cảm thấy chỗ nào cũng giả. Trần Nhất Khả và Thẩm Thần sợ hãi nắm chặt tay của Cố Khanh không buông, Hách Viện Viện thì nhai khoai tây chip rôm rốp, không sợ chút nào.


Lúc này nghe nói phòng 222 có chuyện, Hách Viện Viện càng thêm dào dạt hứng thú. Nếu không phải Cố Khanh nhiều lần dặn cô ấy không được trực tiếp đi phòng 222 hỏi thăm tình huống, không chừng cô ấy đã đi rồi, tiện thể có lẽ được xem bộ dạng của quỷ là như thế nào?


Sau khi Cố Khanh nhờ Hách Viện Viện hỏi thăm tin tức giùm, bên chị Lệ Hoan cũng truyền đến tình huống mới.


Trước khi Tạ Giác rời đi từng kêu chị Lệ Hoan tìm thời gian đi điều tra chuyện con gái bị bệnh của Triệu Quốc Huy. Bởi vì xem tướng mạo thì con gái là đầy biến cố nhưng không hiểm nguy, nhưng tư liệu của bệnh viện biểu hiện trong người cô bé có khối u khiến Tạ Giác bận lòng.


Lệ Hoan rút ra thời gian đi bệnh viện một chuyến, lại phát hiện trong sự kiện cướp bóc lần này dường như có thứ khác tồn tại.


Trong phòng bệnh, bởi vì thiếu tiền thiếu thuốc nên con gái của Triệu Quốc Huy ở phòng bình thường nhất, mấy bệnh nhân chung một phòng.


Vợ của Triệu Quốc Huy đã từ chỗ cảnh sát biết chuyện chồng làm, mấy ngày nay cô ta đã chảy khô nước mắt, vì sợ con gái lo lắng ảnh hưởng tình trạng bệnh nên chỉ có thể trộm khóc, trước khi trở về phòng bệnh sẽ lấy đá chườm mắt, chờ hết sưng đỏ mới về.


Lúc Lệ Hoan đến, vợ của Triệu Quốc Huy là Tiền Phân đang ngồi ở trước giường bệnh gọt táo cho con gái.


Trên giường bệnh nằm một cô bé khoảng bảy, tám tuổi, sắc mặt có chút tái nhợt, thoạt nhìn hơi gầy, nhưng tổng thể còn ổn định.


Tuy cô bé bị bệnh nhưng luôn cười, líu ríu không ngớt tựa như chim non, khiến phòng bệnh trở nên ấm áp nhiều.


Lệ Hoan đến đây với thân phận cảnh sát, giơ giấy chứng nhận cho Tiền Phân xem. Tiền Phân do dự nhìn Lệ Hoan, cô ta không rõ, chồng đã bị bắt, cảnh sát cũng tìm được tiền rồi sao giờ còn đến tìm mình?


Dù sao là chồng bị đám cảnh sát này bắt, dù hắn ta làm chuyện xấu nhưng Tiền Phân tạm thời không có biện pháp thuyết phục chính mình mỉm cười đối mặt cảnh sát, nên lẳng lặng gọt táo tiếp.


Cô bé nằm trên giường bệnh không biết gì cả, ít khi được nhìn thấy chị gái xinh đẹp như vậy, cô bé mỉm cười với Lệ Hoan, ngây thơ nói: "Chị đẹp quá, giống như tiên nữ vậy.”


Lệ Hoan bị lời nói ngây thơ của cô bé chọc cười:


“Em cũng đẹp, chờ em hết bệnh, sau khi lớn lên nhất định còn đẹp hơn chị, cũng trở thành tiên nữ.”


Cô bé cười híp mắt nhận lời khen:


“Cha của em cũng nói vậy, cha nói em là bé gái xinh nhất thế giới.”


Nói đến cha, cô bé nhớ ra đã mấy ngày rồi cha không đến thăm mình.


Cô bé nhìn qua mẹ:


“Mẹ ơi, sao cha còn chưa về thăm con? Cha đi công tác vẫn chưa về ạ?”


Cô bé nhớ là cha đã vài hôm không đến thăm mình, cái miệng vừa rồi còn cười giờ chu lên mếu máo:


“Cha ơi, có phải cha không thương con nữa?”


Cô bé biết mình bị bệnh, biết Tuệ Tuệ giường kế bên bởi vì bị bệnh mà mẹ bỏ cô bé, chỉ còn cha chăm sóc. Cô bé luôn lo lắng cha mẹ sẽ bỏ rơi mình, giờ nhớ cha khiến cảm xúc bùng nổ.


Ngực Tiền Phân thắt lại, cũng muốn khóc, nhìn khuôn mặt nhỏ gầy guộc của con gái, cô ta không biết nên trả lời thế nào, nói rằng cha của cô bé vì cứu con mà bí quá hoá liều bị cảnh sát sao? Tiền Phân không nói ra được.


Bởi vì con gái đột nhiên bị bệnh mà gia đình này đã sụp một nửa. Hiện tại chồng vào nhà tù, một nửa khác cũng lung lay sắp đổ. Tiền Phân không biết sau khi tiêu hết tiền thì sắp tới con gái sẽ đi về đâu.


“Cha của em gần đây nhận một hạng mục mới nên không đến được, phải kiếm tiền chữa bệnh cho em, phải thật lâu mới có thể về nhà. Chị làm trong công ty thuê cha của em, nên mới tới thăm em!”


Bình Luận (0)
Comment