Nhưng về sau, khi bà ta sinh con gái út thì phát hiện chồng lén quen người khác, còn có con trai riêng lớn hơn con gái cả của bà ta một tuổi!
Khương Dung là loại đàn bà nhẫn tâm, nếu là Tạ Vọng Thư có lỗi với bà ta trước, vậy bà ta không thèm để ông ta vào lòng nữa, chỉ lo mượn tên tuổi của ông ta, đẩy ông ta lên vị trí người cầm quyền nhà họ Tạ rồi tìm cách khiến con trai mình thay thế.
Trong lúc hợp tác với người kia, bọn họ đã dùng chút đồ vật lên người Tạ Vọng Thư, lúc bình thường không nhìn ra, đợi đến lúc cần là có thể trực tiếp điều khiển mạng sống của Tạ Vọng Thư.
Khương Dung nói:
“Chuyện mặt ngọc cần ông làm, bên Tạ Vọng Thư nhất định cũng sẽ phái người đi, chúng ta giành xuống tay trước.”
Nhiều năm qua, Khương Dung đã sớm không còn tình cảm vợ chồng với Tạ Vọng Thư, bà ta đặt hết hy vọng lên bọn nhỏ.
Bên kia, nhà họ Hoắc là người sớm nhất phát hiện Cố Khanh ở gần bên Tạ Giác, sau khi xác nhận trên người cô đúng là có mặt ngọc hình sách cũng bắt đầu hành động.
Khi Hoắc Mai biết trong nhà định hành động thì xung phong nhận việc, nói là muốn đi trước thăm dò Cố Khanh.
Hội mừng cuối năm của Bộ Nghiên Cứu Hiện Tượng Đặc Dị đặc biệt bao sân, đặt kết giới ở xung quanh.
Hội mừng cuối năm áp dụng hình thức hội triển lãm đấu giá.
Hai ngày đầu sẽ triển lãm một số đồ dùng huyền học quý giá từ các nơi đưa đến giao dịch trong năm nay, sẽ dùng kết giới loại nhỏ bao đồ vật, chỉ được nhìn không được sờ vào. Chờ đến ngày cuối cùng tập trung đấu giá, đương nhiên không dùng tiền mà là linh thạch, là ngọc thạch ẩn chứa linh khí.
Những thứ bình thường khác thì tùy vào mình cần cái gì, hoặc cần giao dịch cái gì thì có thể đăng ký với bộ môn, trong lúc tổ chức hội mừng bộ môn sẽ làm người trung gian hỗ trợ giao dịch giữa hai bên.
Trong lúc giao dịch, khi chưa được đồng ý bộ môn sẽ không tiết lộ thông tin thân phận của người giao dịch, làm vậy cũng là để bảo đảm riêng tư cho người giao dịch.
Nhóm Lệ Hoan đã từng đi hội mừng cuối năm, Cố Khanh thì lần đầu tiên đến, cô theo nhóm Lệ Hoan vào cửa, tò mò nhìn đông nhìn tây, quan sát các đồ vật nằm trong thứ giống tủ kính nhưng thật ra là kết giới.
Tạ Giác thấy nhóm Lệ Hoan mang Cố Khanh đến thì thở phào nhẹ nhõm, chờ mãi không thấy nhóm người làm anh ấy tưởng rằng nhà họ Hoắc điên cuồng đến mức ra tay bất chấp tất cả, may mắn sau đó cô ấy gửi tin nhắn, Tạ Giác mới biết không có việc gì.
Tạ Giác bước đến, nhìn nhóm Cố Khanh: “Thế nào? Không sao chứ?"
Lệ Hoan phất tay: “Một đám người bị bám vào nhiều âm sát khí, giải quyết gọn lẹ rồi. Chẳng qua cần tìm thời gian gặp một lần lệ quỷ trong ngôi mộ mà họ khảo sát.”
Phòng ngừa có quỷ quái phá hư ổn định của xã hội, đây là nguyên nhân Bộ Đặc Dị được thành lập.
Tạ Giác cũng gật đầu:
“Nên tìm người điều tra, xem thử có thể tra ra thông tin về chủ nhân ngôi mộ không.”
Tạ Giác phát hiện Cố Khanh tò mò nhìn bốn phía, trong lòng cảm thấy em gái siêu đáng yêu. Từ lúc anh ấy và cô nhận nhau thì cô luôn giữ dáng vẻ chín chắn điềm tĩnh, bộ dạng tò mò hiện giờ mới giống thiếu nữ vô âu lo.
Lòng Tạ Giác mềm mại, làm bộ vô tình dẫn nhóm người Lệ Hoan dạo một vòng, phát hiện Cố Khanh có hứng thú nhìn thứ gì thì anh ấy sẽ lên tiếng giới thiệu cho cô hiểu rõ.
Tạ Giác chợt nhớ dường như em gái chỉ có pháp khí mang tính phòng ngự, đa số bùa chú là tự tay cô vẽ, anh ấy tự ngẫm lại mình làm anh trai mà vô tâm quá, đến bây giờ còn chưa tặng quà cho em gái.
Em gái không có linh thạch, không thể mua đồ, chỉ có thể lấy vật đổi vật.
Nghĩ vậy, Tạ Giác nhìn các loại đồ vật trong sân càng cẩn thận hơn, muốn tìm ra món nào em gái thích để mua tặng.
Cuối cùng là Lệ Hoan ghét bỏ bộ trưởng Tạ Giác đi bên cạnh họ quá hấp dẫn ánh mắt, đuổi anh ấy đi.
Mặt Tạ Giác lạnh băng thui thủi bước đi: không được đi với em gái, khum vui!