Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 237: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 237: Vô Đề

Lúc đi học, Vương Thơ Tình học cùng năm cùng lớp với Tống Thời Vũ, ân cần đi theo cô ấy, bưng trà đưa nước, giúp làm trực nhật gì đó, trông giống như một nữ hầu.


Ban đầu vì lời của cha Tống nên Tống Thời Vũ cũng cố gắng thân thiện với Vương Thơ Tình, hơn nữa sự ân cần của Vương Thơ Tình khiến Tống Thời Vũ nhỏ tuổi rất có thiện cảm.


Nhưng về sau Tống Thời Vũ mới phát hiện Vương Thơ Tình chỉ giả vờ.


Bởi vì Vương Thơ Tình ở trong nhà bưng trà rót nước quét dọn nấu cơm bị cha Tống nhìn thấy, cho rằng mẹ Tống khắt khe với cô ta, hai vợ chồng vì vậy mà cãi lộn.


Trời thấy, nhà bọn họ không phải thiếu tiền, có thuê bảo mẫu, không cần bắt Vương Thơ Tình nhỏ tuổi làm việc nhà!


Hơn nữa trong trường học bởi vì hành động ‘nữ hầu’ của Vương Thơ Tình khiến bạn học xung quanh đều cho rằng là Tống Thời Vũ ăn hiếp cô ta, dần bài xích Tống Thời Vũ. Lúc ấy Tống Thời Vũ còn nhỏ, vì bị tẩy chay mà dần không muốn đi trường học, tính cách trở nên trầm mặc rất nhiều.


Cuối cùng là mẹ Tống phát hiện ra con gái lạ thường, dùng thủ đoạn sấm sét yêu cầu cha Tống đưa Vương Thơ Tình đến một căn nhà mà họ sở hữu, thuê bảo mẫu chăm sóc, cho hai đứa trẻ học lớp khác nhau, cuộc sống của Tống Thời Vũ mới dần dần khôi phục bình thường.


Tuy Vương Thơ Tình chỉ ở trong nhà một thời gian ngắn như thế, về sau chỉ có ngày lễ ngày Tết mới tới cửa, nhưng để lại ấn tượng cho Tống Thời Vũ là Vương Thơ Tình không phải người tốt.


Không ngờ vào đại học, ‘nghiệt duyên’ của Tống Thời Vũ và Vương Thơ Tình lại bắt đầu. Bọn họ thi đậu cùng một trường, tuy không chung khoa, Vương Thơ Tình lại bắt đầu hành động như lúc nhỏ.


Lúc ấy Tống Thời Vũ nghĩ rằng người ta muốn làm nữ hầu thì chúng ta chiều, dù sao cô ấy chỉ cần mặc kệ đối phương là được.


Không ngờ lên đại học, thủ đoạn của Vương Thơ Tình càng cao, học được tìm núi dựa giúp mình, còn học được ô miệt!


Hiện tại Vương Thơ Tình đang tham dự vào vở náo kịch trước cổng trường, đóng vai cô bé Lọ Lem.


“Tống Thời Vũ, cậu có thể ngừng khi dễ Vương Thơ Tình được không? Cô ấy bình đẳng như chúng ta, cậu không có quyền lợi đối đãi cô ấy như nha hoàn của cậu!”


Tiêu Thành Phong kéo Vương Thơ Tình chặn đường Tống Thời Vũ đang định ra cổng trưởng, vẻ mặt tràn đầy chính nghĩa.


Tiêu Thành Phong ở khoa nghệ thuật là hoàng tử dương cầm nổi tiếng, vẻ ngoài có khí chất quý tộc, được một số cô gái yêu thích.


Nghe nói trong trường học còn có người tổ chức fanclub nữa.


Đó là vì trong một buổi tiệc tối lễ hội nghệ thuật của trường, Tiêu Thành Phong và Tống Thời Vũ đàn violin hợp tấu một bài, được trường học tuyên truyền thành Kim Đồng Ngọc Nữ.


Đáng tiếc Kim Đồng Ngọc Nữ giờ đây không thành đôi, ngược lại hơi căng thẳng.


Tống Thời Vũ nghệt mặt ra.


Chuyện gì vậy?


Cô ấy? Xem Vương Thơ Tình như nha hoàn?


Trời thấy!


Thường ngày Tống Thời Vũ cố gắng hết sức tránh mặt Vương Thơ Tình, dù sao mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt mếu máo như bị ức hiếp đều sẽ không chịu nổi phương thức ở chung như vậy.


Làm nha hoàn?


Cái chuyện vặt vãnh này từ bao nhiêu năm trước rồi?


Dù là lúc còn nhỏ cô ấy cũng không sai khiến Vương Thơ Tình làm gì cho mình, đều là cô ta thấy có người nhìn liền làm ra vẻ cô bé Lọ Lem đáng thương bị ăn hiếp, khăng khăng bưng trà rót nước cầm cặp sách thay cho cô ấy.


Giờ lớn lên, khác khoa, người ta tự nguyện vượt qua một khoa chỉ để bưng trà rót nước cầm túi xách cho bạn, thử hỏi bạn sẽ làm gì?


“Cậu nói vớ vẩn gì vậy? Nói rõ ra cho tôi! Tôi bắt cô ta làm nha hoàn hồi nào? Mặt của cậu lớn thế? Tôi chưa từng liên hệ với Vương Thơ Tình, là tự cô ta tới gần, ok?” Tống Thời Vũ là một người cao ngạo, làm sao có thể mặc kệ Tiêu Thành Phong ô miệt mình.


Tiêu Thành Phong không hề cảm thụ cơn giận của Tống Thời Vũ, nói ra câu chuyện nghe từ Vương Thơ Tình dặm thêm chút sức tưởng tượng của mình:


“Tạm không nói lúc nhỏ cậu ức hiếp Thơ Tình, bây giờ Thơ Tình đã lớn, chẳng những cậu sai khiến cô ấy như nha hoàn, nhà các người còn bắt cô ấy đi làm trả lại tiền nuôi cô ấy đi học mấy năm nay, các người không cảm thấy chính mình quá đáng lắm à?!”


Bình Luận (0)
Comment