Nhưng vì em ấy bị nhận nuôi, cũng tính là một nửa người trong thôn, bị cha mẹ nuôi thành kính yêu cầu nhất định phải tham gia hoạt động này."
Mới đầu An Mẫn bị bắt tạm nghỉ học vì hoạt động này thì rất khó chịu, thậm chí chống đối.
Nhưng sau khi tới thôn này, ở một khoảng thời gian thì An Mẫn phát hiện có lẽ trong thôn có bí mật thú vị.
An Mẫn là cô gái rất biết cách lợi dụng ưu thế của mình, sau khi đi theo cha mẹ nuôi trở lại thôn này, cô ta nhanh chóng lợi dụng vẻ ngoài xinh đẹp, hình tượng con giá thành phố học lịch cao khác hẳn trong thôn hấp dẫn vài người theo đuổi. Có trai làng, cũng có người từ bên ngoài trở về.
Trong lúc nói chuyện với họ, An Mẫn phát hiện cái gọi là hoạt động cúng lễ dường như có quan hệ với kho báu thời xưa.
Nghe nói trăm năm trước thôn này không gọi là thôn Thánh Nguyệt.
Bởi vì thuở ấy người họ Lý nhiều nhất thôn nên đặt tên là thôn nhà họ Lý.
Về sau, nghe nói có một cô gái xinh đẹp, nhìn liền không giống bình thường đi vào thôn này.
Cô gái tự xưng là Nguyệt Nha.
Con gái, một người con gái đẹp, gái đẹp đi một mình vào thôn tất nhiên sẽ dẫn tới một vài người rình ngó và thèm muốn.
Nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện, cô gái tên Nguyệt Nha không đơn giản.
Lưu manh trong thôn muốn khi dễ cô ta bỗng nhiên một tối nọ rớt xuống ao sen trong thôn, lúc bị vớt lên thì sắp tắt thở, tuy cuối cùng cứu sống nhưng trở thành tên ngốc.
Bởi vì Nguyệt Nha xinh đẹp khiến đám đàn ông chú ý, các chị em đương nhiên không có thiện cảm gì với cô ta.
Mấy người phụ nữ lưỡi dài nói xấu sau lưng Nguyệt Nha, trong cùng một thời gian miệng của họ bị lở loét, qua thật lâu vẫn không lành, cuối cùng đi xin lỗi Nguyệt Nha mới dần hết.
Bởi vì những người không có ý tốt với Nguyệt Nha hầu như đều bị báo ứng, nên những người trong thôn không dám chọc vào cô ta, thậm chí cảm thấy cô ta biết phép yêu, định đốt chết cô ta.
Nhưng đám người còn chưa hành động thì dần phát hiện ra cô gái này có lẽ đúng là hóa thân của Nguyệt Thần.
Cô ta có thể trị bệnh cứu người, khác với cách chữa dùng thảo dược của thầy lang, Nguyệt Nha sử dụng nước thánh thần kỳ, uống một ly là người bị bệnh lập tức khỏe mạnh.
Cô ta còn biết làm mưa. Có một năm trong thôn gặp khô hạn, cô gái kia mặc đồ long trọng đi ra, lẩm bẩm gì đó với bầu trời, trông trang nghiêm túc mục.
Không bao lâu sau trời đổ cơn mưa nhỏ.
Có rất nhiều sự tình thần kỳ liên quan Nguyệt Nha.
Về sau thôn này dần tín ngưỡng Nguyệt Thần mà Nguyệt Nha kể, có việc lớn gì cần cả thôn thương lượng đều sẽ kêu Nguyệt Nha cùng tham dự.
Cố Khanh nghe Tiểu An thuật lại chuyện kể thần thoại mà An Mẫn nghe từ đám thôn dân, cô hơi hoài nghi cái gọi là Nguyệt Nha hóa thân của Nguyệt Thần hẳn là một nữ thuật sĩ lợi hại.
Cái gọi là nước thánh trị bệnh, rồi còn xin mưa, chỉ cần có đủ linh lực thì vài người trong Bộ Đặc Dị cũng có thể làm được.
Cố Khanh hỏi:
"Tiếp đó thế nào? Kho báu gì đó là sao?”
“Tiểu Mẫn nói một ngày nọ, có một băng cướp vào thôn. Băng cướp quá hung dữ, thôn dân không ngăn nổi, bọn họ bị bắt lấy xua đi chỗ giữa thôn. Băng cướp dường như có mục đích gì đó lục tìm trong thôn, không giết bọn họ ngay là vì ép hỏi."
Nguyệt Nha cũng bị bắt, dù có năng lực thần kỳ nhưng cô ta không thể tay không chống cự kẻ cướp được.
Nguyệt Nha nghĩ ra một cách.
Nguyệt Nha nói có biện pháp giết hết băng cướp, nhưng phương pháp này cần có người tự nguyện hy sinh mạng sống.
Người già trong thôn đều đứng ra. Lúc này mọi người đều bị bắt, đám người già đồng ý hy sinh mạng sống để cho con cháu của mình có một con đường chạy trốn.
Dựa vào đám người già này hiến tế, Nguyệt Nha lấy một chiếc gương ra, nhúng máu nó, bố trí một trận pháp âm độc.