Tiếng cười đó không ngừng quanh quẩn bên tai, mùi thơm thân thể bay tới chóp mùi, thoáng ngửi được hương thơm kia.
Hòa thượng mập cảm thấy càng chóng mặt, trong đầu chỉ có tiếng cười của Dạ Xoa nữ, miệng bất giác ngừng tụng kinh.
Chỗ của hòa thượng mập vốn là điểm yếu ớt nhất, ngừng niệm kinh khiến Dạ Xoa trong kết giới bắt lấy cơ hội đâm đinh ba về phía anh ta.
“Hỏng rồi!” Đại sư Pháp Minh cũng chú ý tới kết giới xảy ra vấn đề, vội vàng muốn ngăn cản, nhưng hiển nhiên đã không kịp.
"Ha ha ha, đợi khi phá kết giới thì chống mắt xem ta kêu các huynh đệ đến xé bọn ngươi thành mảnh nhỏ!”
Cây đinh ba đâm hướng kết giới kim quang, khoảnh khắc kết giới vỡ vụn cũng là lúc Dạ Xoa nam cực kỳ hưng phấn.
Nhưng giây sau, cổ của hắn bị một sợi xích siết chặt:
“Có chuyện gì”
Dạ Xoa nam cảm giác sức mạnh ẩn chứa trong sợi xích, dường như chỉ cần hắn nhúc nhích là sợi xích này sẽ bẻ đầu của hắn xuống ngay.
Dạ Xoa nam không dám nhúc nhích, hắn nhìn hướng binh sĩ không đầu.
Mũ giáp của binh sĩ không đầu đã bị đánh rớt lộ ra phần cổ trống rỗng, bộ giáp rách rưới, còn bị dán một lá bùa.
Cố Khanh cầm kiếm gỗ đào, cô đang canh chừng tên này, tùy thời sẽ chém một nhát kiếm.
Dạ Xoa nữ trông thấy cảnh này đang định chạy trốn thì phát hiện chính mình bị sáu hòa thượng bao vây, bọn họ lại tụng kinh.
Dạ Xoa nam nữ áp giải mấy hòa thượng đi lên tầng cao nhất, ngẫu nhiên gặp vài quỷ hồn còn chào hỏi nhau. Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn ẩn nấp lặng lẽ theo sau.
Hai người tạm thời đánh gục binh sĩ không đầu, dán bùa Ẩn Nấp ném vào phòng tạp vật.
Đây là kế hoạch của bọn họ, khi nghe anh và cô nói ở đây có Vua Quỷ lợi hại nhất thì bọn họ hỏi Dạ Xoa về Vua Quỷ.
So với Dạ Xoa nam tứ chi phát đạt đầu óc đơn giản, Dạ Xoa nữ càng hiểu cái gì gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Theo như lời khai của Dạ Xoa nữ, khi bọn họ tỉnh lại phát hiện mình đã ở trong một hang quỷ, không còn ký ức gì.
Trong hang quỷ, mới đầu bọn họ bị ngăn cách, không thấy nhau, cũng không thể tàn sát lẫn nhau. Phần lớn thời gian bọn họ chỉ có thể đối diện hang quỷ trắng xóa, một con quỷ thẫn thờ ở đây.
Ngày nọ, không biết phát sinh cái gì nhưng bọn họ có thể ra khỏi hang quỷ.
Lúc ấy bọn họ nổi lên tính dữ, hút các loại sức mạnh có thể hút được ở xung quanh, nghe nói về sau còn hình thành một truyền thuyết linh dị lưu truyền thời gian dài.
Nhưng sau khi đi ra bọn họ mới phát hiện, dù ra khỏi hang quỷ chỉ có thể rời đi phạm vi nhất định, không thể đi xa hơn.
Sau một ngày bị buộc quay về hang quỷ.
Lần đầu tiên đi ra ngoài rồi quay về hang quỷ, bọn họ phát hiện kết giới màu trắng ngăn cách giữa các bên trở nên trong suốt, bọn họ nhìn thấy đối phương, nhưng không thể chạm vào và nói chuyện.
Trong hang quỷ tổng cộng bắt nhốt một trăm con quỷ, đều là khác biệt.
Một năm rồi lại một năm nữa, bọn họ cứ hút tinh khí tăng cường sức mạnh.
Một lần nọ bọn họ quay về hang quỷ thì phát hiện kết giới ngăn cách đôi bên hoàn toàn trong suốt, có thể đi ra ngoài.
Bọn họ thử tấn công nhau.
Bọn họ có thể đánh trúng đối phương, nhưng không cách nào hoàn toàn giết chết đối phương. Mỗi khi một con quỷ bị quỷ khác giết tan biến, sau một thời gian thì trong kết giới nhốt con quỷ đó sẽ dần tụ lại quỷ kia.
Sau vài lần lặp lại tình huống như vậy, bọn họ liền biết không thể tàn sát lẫn nhau.
Nhưng cả đám đều ở trong hang quỷ này, không ai phục ai, phải xếp hạng.
Sau một trận loạn chiến thì sinh ra thủ lĩnh.
Cửu Tử Quỷ Mẫu.
Từ lần đầu tiên bọn họ có thể ra ngoài thì Cửu Tử Quỷ Mẫu không ngừng hút tinh khí của loài người, còn phái chín đứa con của mình ăn luôn nhiều quỷ hồn ở gần.
Ả thành thủ lĩnh bởi vì ả lợi hại nhất trong một trăm con quỷ này, tin tưởng nếu không phải ăn thử quỷ hồn trong hang quỷ phát hiện không tăng tiến sức mạnh thì Cửu Tử Quỷ Mẫu đã sớm bắt hết quỷ hồn ở đây ăn sạch.