Cố Khanh gấp bùa hộ mệnh thành hình tam giác nhỏ, đưa cho Trần Nhất Khả đứng bên cạnh tò mò nhìn: “Các cậu nhìn xem, có phải là cảm giác hơi khác biệt không.”
Cầm bùa hộ mệnh trong tay, Trần Nhất Khả lập tức ngẩn ngơ.
Rõ ràng nhìn bình thường, nhưng khoảnh khắc cầm lấy sẽ cảm thấy tinh thần nâng cao, cả người dường như yên tĩnh lại, rất ấm áp, rất thoải mái.
Thấy biểu cảm của Trần Nhất Khả thay đổi, Hách Viện Viện và Thẩm Thần tràn ngập hứng thú với bùa hộ mệnh trong tay cô ấy: “Sao hả, sao hả? Có cảm giác gì?”
“Cảm giác hả, mấy cậu tự mình cảm giác sẽ rõ ràng hơn.” Khi Trần Nhất Khả đưa bùa hộ mệnh cho Thẩm Thần thì hơi không lưu luyến.
Khoảnh khắc Thẩm Thần nhận lấy cũng ngẩn người, thật sự cảm thấy khác biệt. Khoảnh khắc cầm nó, Thẩm Thần cảm thấy có dòng nước ấm chạy trong người, toàn thân thoải mái, lòng yên ổn.
Hách Viện Viện ở bên cạnh sốt ruột giậm chân: “Mau đưa cho tôi thử với, cũng cho tôi cảm thụ nữa chứ!”
Trong lúc ba người giành nhau thưởng thức bùa hộ mệnh, Cố Khanh đã vẽ hai tấm bùa hộ mệnh khác, gấp xong chia cho nhóm người Trần Nhất Khả: “Ba chiếc, mỗi người lấy một cái đi, chắc sẽ có chút hiệu quả."
Bốn người đều là bạn tốt, chỉ là một tấm bùa hộ mệnh nên nhận cũng không sao, nhóm người Trần Nhất Khả cảm ơn rồi nhận lấy. Trong ngày thường các bạn cùng phòng luôn âm thầm trợ giúp chính mình, Cố Khanh đã sớm muốn báo đáp một vài thứ, vừa lúc tặng họ bùa hộ mệnh.
Lúc này ba người bạn cùng phòng của Cố Khanh còn không biết chiếc bùa hộ mệnh của cô có hiệu quả thần kỳ thế nào.
Cố Khanh cảm thụ linh khí trong người, ba lá bùa vét sạch linh khí trong thân thể của cô, đang từ từ khôi phục.
Tranh thủ lúc linh khí từ từ khôi phục, Cố Khanh tìm ra bùa chú định đưa cho Từ Hạo Hoa. Đó là một bùa chú chuyên môn đối phó với hoa đào úa, kiếp hoa đào, tên là bùa chém hoa đào, thích hợp nhất cho tình huống của Từ Hạo Hoa.
Có điều, tác dụng của bùa chém hoa đào là chém sạch hoa đào úa và kiếp hoa đào, cuối cùng chỉ còn lại hoa đào định mệnh không bị ảnh hưởng.
Ý tứ là, chỉ cần đeo bùa chém hoa đào, mà bùa chém hoa đào của Cố Khanh đủ mạnh thì phỏng chừng trong khoảng thời gian dài nam thần của khoa phong lưu đa tình của chúng ta - Từ Hạo Hoa sẽ hết đường cua gái, trừ hoa đào định mệnh của gã ra.
Không biết bạn học Từ Hạo Hoa có để bụng điểm này không.
Buổi chiều, Cố Khanh liền kêu Từ Hạo Hoa tới.
Khi Từ Hạo Hoa đến thì hơi thấp thỏm.
Không phải nói cần một ngày sao? Nhanh vậy đã kêu gã đến, không lẽ Cố Khanh cũng chịu bó tay? Trong đầu Từ Hạo Hoa suy nghĩ lung tung.
Cố Khanh hẹn Từ Hạo Hoa gặp trước cửa thư viện, nhóm người Trần Nhất Khả đã đi vào thư viện đọc sách.
Mãi đến khi Cố Khanh chờ mất kiên nhẫn mới thấy Từ Hạo Hoa lén lút đi hướng nơi này.
Lần trước là ở đây trình diễn bộ phim hai nữ giành một nam, khiến Từ Hạo Hoa có ám ảnh tâm lý với thư viện. Lần này nếu không phải Cố Khanh chỉ định gặp ở cửa thư viện thì gã còn lâu mới tới.
Từ Hạo Hoa căng thẳng hỏi: “Sao rồi Cố Khanh, cậu có biện pháp nào không?”
Cố Khanh không trả lời câu hỏi của gã, mà là nghiêm túc hỏi: "Từ Hạo Hoa, cậu có chắc là muốn giải quyết kiếp hoa đào của mình không?”
Hỏi cũng như không!
Từ Hạo Hoa kiên định gật đầu: “Đương nhiên giải quyết chứ, nếu không thì ngày tháng sau này tôi không sống yên.”
“Nhưng kiếp hoa đào đến từ mệnh cách phong lưu đa tình của cậu, nếu muốn trừ bỏ nó thì khoảng thời gian sau này trừ hoa đào định mệnh đã định sẵn là vợ chồng với cậu, các duyên hoa đào khác đều sẽ bị bài trừ."
Cố Khanh rất có đạo đức nghề nghiệp, báo cho biết tác dụng bùa chém hoa đào của mình trước, miễn cho cuối cùng có hiệu quả nhưng Từ Hạo Hoa bất mãn.
“Cái này”
Từ Hạo Hoa do dự, con người của gã rất thích tán gái, nếu về sau một khoảng thời gian không có hoa đào thì chán chết, nhưng không phá kiếp hoa đào thì không được.
Từ Hạo Hoa đành phải cắn răng đồng ý: "Được rồi, dù gì còn một hoa đào định mệnh."
Từ Hạo Hoa thầm đoán trong đám con gái mà mình đang có thiện cảm thì người nào là hoa đào định mệnh của mình.
Cố Khanh móc bùa chém hoa đào đã gấp sẵn ra khỏi túi, đưa cho Từ Hạo Hoa.