Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 60: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 60: Vô Đề

Trần Nhất Khả biết, nếu mình lấy tiền ra ở trước mặt Thẩm Thần, phỏng chừng trường hợp sẽ rất lúng túng.


Nhưng hiện tại cũng lúng túng rồi.


Cố Khanh vừa nhìn thấy tiền liền thay đổi sắc mặt nói:


“Tôi tặng bùa hộ mệnh cho cậu, giờ cậu cho tôi tiền thì về sau quan hệ của chúng ta sẽ như thế nào?!”


Lúc ấy Cố Khanh tặng bùa hộ mệnh cho Trần Nhất Khả làm quà, hơn nữa cô ấy thấy được Cố Khanh mua tài liệu, biết giá tiền. Hiện tại Trần Nhất Khả đưa nhiều tiền như vậy, dù cô ấy mua tấm bùa hộ mệnh kia thì ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Cố Khanh tuyệt đối sẽ không nhận tiền.


Huống hồ lúc trước Cố Khanh gặp khó khăn, bọn họ đã giúp cô nhiều việc, sao cô có thể nhận tiền của bạn bè!


“Nhưng mẹ của tôi nói là với bùa hộ mệnh của cậu thì cảm ơn bằng mười nghìn tệ là chúng tôi chiếm lợi rồi.”


Trần Nhất Khả cũng cảm thấy trực tiếp đưa tiền không tốt, nhưng mẹ bắt buộc cô ấy cầm lấy.


Suy nghĩ một hồi, Trần Nhất Khả lại nói:


“Thôi thì thế này, bùa hộ mệnh tặng cho tôi xem như quà, còn mười nghìn tệ này coi như là tiền đặt cọc cậu vẽ bùa giúp mẹ tôi, dư thì trả thiếu thì bù vào được không?”


Trần Nhất Khả cảm thấy đợi hôm nào cô ấy mua ít quà cảm ơn Cố Khanh, như thế còn được hơn là mười nghìn tệ của mẹ mình.


Cuối cùng Cố Khanh vẫn nhận mười nghìn tệ, coi như tiền đặt cọc thì không sao, dù gì cô chưa có đủ tiền mua lá bùa để vẽ, vừa lúc có số tiền này để dùng. Cùng lắm thì chờ hỏi rõ giá sẽ tặng thêm mấy tấm cho nhóm người Trần Nhất Khả.


Trần Nhất Khả còn tỏ vẻ mẹ của cô ấy có nhiều tiền, Cố Khanh cứ to gan báo giá cao vào, hoàn toàn không ngại hố mẹ của mình.


Hôm sau, Cố Khanh mang theo Trần Nhất Khả, Thẩm Thần, Hách Viện Viện cùng nhau đi phố Phong Thủy.


Trần Nhất Khả kể chuyện Cố Khanh chọn vào một cửa hàng cũ nát mua lá bùa, bút bùa, khiến Thẩm Thần và Hách Viện Viện tò mò Cố Khanh làm cách nào phân biệt ra pháp khí trong cửa hàng kia tốt.


Nói thật, trừ Cố Khanh là đến mua đồ, tiện thể thử bán bùa chú ra, ba người khác đều là đến góp vui.


Lần này bọn họ không nán lại lâu trong phố Đồ Cổ, ba người đến nơi liền thẳng tiến phố Phong Thủy.


Phố Phong Thủy vẫn vắng vẻ.


Thụy Phúc Trai vẫn cao cấp sang trọng.


Thẩm Thần, Hách Viện Viện chuyển tầm mắt qua cửa hàng xập xệ phía đối diện Thụy Phúc Trai, khóe môi co giật, bề ngoài như vậy thảo nào khi Trần Nhất Khả nói đến thì càu nhàu hai câu.


Trong cửa hàng xập xệ không có biển hiệu này chủ tiệm vẫn nằm sấp trên quầy, bộ dạng buồn chán.


Vành tai nhích nhẹ, dường như nghe được tiếng bước chân vào cửa, chủ tiệm trung niên để râu kẽm, hơi mập không thèm giương mắt, hỏi: “Muốn mua cái gì?”


Cố Khanh nói: “Mua lá bùa.”


Nghe âm thanh này dường như hơi quen tai, chủ tiệm để râu rốt cuộc ngước đầu lên, lập tức nhận ra Cố Khanh là vị khách mới đến gần đây.


Thời này hiếm thấy người trẻ tuổi có linh lực.


Chủ tiệm không hề vui vẻ nghênh đón khi thấy khách quen, ngược lại đứng lên, lùi hai bước nói: “Cô là tự cô muốn mua hàng rẻ, chỗ tôi không cho trả hàng!”


Cố Khanh ngẩn ra, tiếp đó hơi híp mắt.


Lời nói của chủ tiệm để râu này hơi bị thú vị.


“Ông chủ, ông nói xem xác suất thành công của hàng rẻ là bao nhiêu?!” Cố Khanh cố ý kéo dài âm thanh, khiến người cảm giác mùi nguy hiểm.


Chủ tiệm cười nịnh: “Cái cái đó, cô cũng nói là hàng rẻ, lúc trước cô chỉ mua mười tấm lá bùa, với xác suất thành công một phần trăm thì bị hỏng hết cũng là bình thường! Nếu cô không vừa lòng thì có thể xem lá bùa cấp bậc cao nhất trong tiệm, một tờ giá năm trăm, xác suất thành công có 10% đấy!”


Không hiểu sao linh khí trên người cô gái này tăng thêm nhiều so với lần trước gặp, tiến bộ nhanh vậy khiến ông không dám qua loa ứng đối.


Chủ tiệm để râu chỉ lo ngọt nhạt với Cố Khanh, mong cô đừng truy cứu vụ hàng rẻ, tiện thể đề cử pháp khí cao cấp trong cửa hàng.


Ông không phát hiện khi nói xác suất thành công một phần trăm thì ba cô gái không có chút linh khí nhìn liền biết là người bình thường đứng ở phía sau đều hút ngụm khí, che miệng mình lại.


Bình Luận (0)
Comment