Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 621: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 621: Vô Đề

Dưới loại tâm lý này, các cô gái đều ngoan ngoãn đi theo nhóm Lệ Hoan, Cố Khanh lặng lẽ làm ghi chép, biết gì đều nói ra hết.


Lúc tới lượt Dao Dao, Cố Khanh đã tìm Nhậm Đông Minh hỏi qua tình huống, cũng thuật lại cho Lệ Hoan biết.


Dao Dao một mình vào phòng trang điểm, dường như vẫn còn một chút do dự. Sau khi ngồi xuống ghế, cô ta vẻ mặt mờ mịt mà luống cuống.


“Cô có biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài không?" Lệ Hoan nhìn Dao Dao hỏi.


Dao Dao nhẹ nhàng gật đầu: “Vừa rồi lúc chúng tôi biểu diễn, bọn họ tựa hồ có người cãi nhau, còn bắt đầu đánh nhau.”


"Vậy cô biết tại sao sẽ phát sinh loại chuyện này không? Hoặc cô có từng nhìn thấy bất cứ điều gì bất thường?” Lệ Hoan tiếp tục hỏi.


Tuy Dao Dao không hiểu vì sao hỏi cô ta mấy chuyện này, nhưng vẫn thành thật lắc đầu: “Tôi không biết.”


Sắc mặt của cô ta có chút trắng bệch.


Dao Dao trong lòng có chút suy đoán không tốt.


Cô ta cảm thấy gần đây những người xung quanh mình dường như đều có sự thay đổi kỳ lạ.


Ví dụ như bạn trai của cô ta, tuy rằng có đủ loại tật xấu, đặc biệt là hơi háo sắc, nhưng Dao Dao vẫn cảm thấy anh ta thuộc loại người tuy hám gái nhưng không có gan ghẹo gái.


Không ngờ tính cách của anh ta bỗng trở nên bạo lực hung dữ, chẳng những gian díu với chị em tốt của cô ta, còn dám bắt buộc cô ta.


Còn có Trương Lệ.


Hai người là bạn lớn lên từ nhỏ, Dao Dao biết Trương Lệ thích chiêu ong dẫn bướm, còn rất hưởng thụ khoái cảm được bạn trai người khác theo đuổi.


Nhưng Trương Lệ chưa từng che giấu mặt này với Dao Dao, thậm chí từng nói tuyệt đối sẽ không quyến rũ bạn trai của cô ta.


Lời nói vẫn còn bên tai, Trương Lệ đột nhiên giống như biến thành một người khác, bạn trai của người nào cũng phải thử quyến rũ một chút, giống như đây là bản năng vậy.


Còn có vừa rồi, Dao Dao nhìn thấy lúc cô ta đang hát có mấy người bỗng nhiên cãi nhau


Dao Dao không dám nói ra loại cảm giác này của mình, cô ta sợ bị người ta coi là bệnh tâm thần, càng sợ suy đoán nếu là thật sự thì mình sẽ bị người ta coi là xui rủi.


Trong khi Dao Dao rối rắm có nên nói hay không thì Cố Khanh, Lệ Hoan đã quan sát cô ta từ trên xuống dưới. Rất kỳ lạ, Dao Dao là người bình thường, trên người căn bản không có thứ gây ra hỗn loạn quy mô lớn này.


Một cô gái xinh đẹp bình thường như vậy, thật sự sẽ là người tạo ra hỗn loạn này?!


Cố Khanh không tin, lại quan sát Dao Dao từ tóc tới chân, vẫn không phát hiện ra điều gì.


"Dao Dao, trong tư liệu nói gần đây bạn trai của cô chia tay với cô, hôm nay còn cãi nhau trong phòng trang điểm đúng không?” Lệ Hoan bất ngờ hỏi.


“A đúng vậy.”


Dao Dao cười gượng gạo:


“Nhưng chuyện này dường như không liên quan đến thứ các người muốn hỏi thì phải?”


Dao Dao cũng không thích trả lời câu hỏi như vậy, cô ta cảm thấy sự riêng tư của mình bị xâm phạm.


Lệ Hoan lại giống như hoàn toàn không cảm giác được Dao Dao bài xích, tiếp tục hỏi: “Vậy nguyên nhân hai người chia tay là gì? Nghe bạn bè của cô nói dường như là vì anh ta gian díu với bạn thân nhất của cô?”


Sắc mặt Dao Dao càng thêm khó coi, nụ cười cũng không còn:


“Cô cảnh sát, tôi không muốn trả lời câu hỏi này, cô làm ơn hỏi chuyện gì hữu dụng đi. Nếu không có chuyện gì khác muốn hỏi thì tôi xin phép đi.”


Lệ Hoan không để ý đến lời nói của cô ta: “Trên hành lang có một camera, trước đó tôi đã trích xuất camera giám sát, dường như nhìn thấy hình ảnh cô và bạn trai, à, còn có ông Nhâm Đông Minh nữa:


Lệ Hoan không hề nói bọn họ và Nhâm Đông Minh quen biết nhau.


Dao Dao dường như đã nhẫn nại đến điểm giới hạn:


“Đủ rồi, tôi đã kêu cô đừng nói nữa!”


Dao Dao rống to.


Khoảnh khắc cô ta phát ra âm thanh, Cố Khanh cùng Lệ Hoan đều kinh ngạc đứng lên, một tầng khí màu đen giống như sóng nước từng lớp khuếch tán ra.


Bình Luận (0)
Comment