Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 68: Vô Đề

Nhưng Trịnh Thiết Trụ bởi vì nhiều năm đả kích tổ chức lừa bán trẻ em, cứu nhiều gia đình khiến quanh thân hắn có một vầng sáng công đức, mới có thể bảo chứng hắn theo cảnh sát mà không bị sát khí tổn thương. Con trai của Trịnh Thiết Trụ làm cảnh sát, cũng phá nhiều vụ án, cứu nhiều người, cho nên cũng được công đức vòng quanh.


Với người hoặc quỷ có công đức thâm hậu, Cố Khanh biết giúp được gì thì cố gắng giúp, đây cũng là cách tích lũy công đức cho cô.


Cố Khanh nói: “Tôi hứa với bác, nhưng tôi cần chuẩn bị vài thứ đã.”


Muốn cho một cảnh sát tin tưởng thân thế mà bản thân cũng không biết, đây không phải chuyện dễ.


Trịnh Thiết Trụ rất vui vẻ, vốn duy trì thân hình hoàn chỉnh cũng thay đổi, lộ ra lỗ máu không ngừng đổ máu sau gáy. Giáo sư Mễ không chịu nổi bộ dạng máu chảy đầm đìa đó, kêu Trịnh Thiết Trụ cố gắng bình tĩnh lại.


“Cái đó” Trịnh Thiết Trụ ngượng ngùng nhìn về hướng Cố Khanh, trông như còn có việc nhờ vả.


Cố Khanh hỏi: "Còn có chuyện gì?"


Trịnh Thiết Trụ cúi đầu tỏ vẻ ăn năn: “Lúc trước ta đi theo con trai trở lại, thấy nó cưới vợ sinh con, ta có cháu nội, vui quá nên lỡ phát tán chút âm khí làm cháu trai bị bệnh. Cô gái, nhờ cô xem cháu trai giúp ta, đừng để bé bị ảnh hưởng."


Bộ dạng như ông nội khờ có cháu trai.


Đã đồng ý chuyện kia rồi, việc nhỏ này chẳng qua là tiện thể, Cố Khanh đương nhiên cũng đồng ý luôn. Nếu chỉ là chút âm khí thì cô rót ít linh khí hoặc cho một tấm bùa hộ mệnh chắc sẽ giải quyết được.


Cố Khanh tìm Hướng Vi trước, người cung cấp nước mắt trâu trong sự kiện quỷ hồn Vương Thanh Thanh.


Đúng dịp Hướng Vi cũng có việc muốn hỏi Cố Khanh.


Cố Khanh đến phòng ngủ của Hướng Vi, vừa lúc bên trong chỉ có một mình cô ta.


Cố Khanh hỏi Hướng Vi: “Lần trước cậu kiếm được nước mắt trâu còn hàng không?”


Tiếp đó, Cố Khanh trợn mắt há hốc mồm trơ mắt nhìn Hướng Vi từ trong túi lấy ra ba chai, lại mở tủ, bên trong tràn đầy một loạt hai thủy tinh.


“Đó, muốn bao nhiêu cứ lấy thoải mái.” Hướng Vi ra vẻ nhà giàu mới nổi ném tiền qua cửa sổ.


“Cậu chuẩn bị nhiều nước mắt trâu như vậy làm gì? Không sử dụng tùy tiện chứ? Dùng thứ này nhiều không tốt cho sức khỏe.”


Cố Khanh nhìn mà câm nín, rất hoang mang khi Hướng Vi chuẩn bị nhiều nước mắt trâu như thế.


Nước mắt trâu có thể sử dụng đều là tỏa ánh sáng trắng mông lung, nhưng mớ chai của Hướng Vi có một phần đã hoàn toàn mất đi hiệu lực, có một phần chỉ tỏa ánh sáng le lói, ba chai mới lấy ra thì có ánh sáng mạnh nhất.


Hướng Vi phất tay: “Về sau cũng chỉ dùng một lần, năm phút đi dạo một lần trường học là hết thấy rồi, về sau không sử dụng nó nữa.”


Cố Khanh gật đầu: “Vậy là tốt rồi, người bình thường thấy quỷ quái nhiều quá cũng không phải chuyện tốt, còn dễ dàng dẫn quỷ nhập vào người, cho nên cậu tốt nhất hãy cẩn thận.”


Cố Khanh lại chỉ chai thủy tinh trong tủ: “Trong này đa số đã quá thời hạn, mất hiệu lực rồi.”


“Quá hiệu lực?” Gái xinh lạnh lùng cao ngạo Hướng Vi thoáng chốc cất cao giọng: “Sao mà quá thời hạn được? Thứ này mà cũng có hạn sử dụng hả?”


Từ lần trước gặp quỷ thì Hướng Vi bắt đầu tin mấy thứ huyền học, cố ý tìm được con trâu lúc trước thu thập được nước mắt trâu hữu dụng, tiếp đó mỗi ngày hứng một chai nước mắt trâu, bây giờ Cố Khanh nói cho cô ta bên trong đa số đã hết hạn sử dụng?


Cố Khanh bĩu môi, nói: “Có gì lạ đâu, hiện tại thứ gì mà không có hạn sử dụng. Nước mắt trâu này vốn phải dùng lúc mới mẻ, dù dự trữ thì cùng lắm được bảy ngày, quá thời hạn cũng bình thường.”


Cố Khanh nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Hướng Vi, hỏi: “Nhưng cậu còn chưa nói cho tôi biết thu thập nhiều nước mắt trâu như vậy làm gì?”


Hướng Vi ấp úng: “Thì tại vì nghĩ thứ này có lẽ hữu dụng, muốn tặng một ít cho cậu, rồi nhờ cậu giúp cho chút chuyện nhỏ.”


Cố Khanh bày ra tư thế nghiêng tai lắng nghe, chờ Hướng Vi nói có chuyện gì muốn nhờ cô giúp.


Bình Luận (0)
Comment