Cố Khanh bình tĩnh cắn sạch thịt trong càng cua, nói: "Hiện tại không xác định, xem tiếp rồi tính.”
Nhưng theo Cố Khanh thấy thì ba cô gái này chẳng phải là người tốt gì. Cô gái tóc đen dài nhìn ngây thơ nhưng trên thực tế người đầy hoa đào, hẳn là cùng lúc có vài mối quan hệ tình cảm. Tóc đuôi ngựa khi nói thì miệng phả ra khói đen, có thể thấy là tạo khẩu nghiệp. Thú vị nhất là người tóc ngắn mắng người ta cướp bạn trai, trên người cô ta có một đóa hoa đào dính liền với một đóa hoa của cô gái mang theo một đống hoa đào.
Cố Khanh ăn hải sản nhìn ba cô gái kỳ quái hiếm có tụ tập một chỗ, thích thú xem.
Quả nhiên, bàn kia chưa chấm dứt drama, ăn một nửa đã kêu lên: "Nhân viên phục vụ, lại đây một chút!”
Một nhân viên phục vụ trông hơi thanh tú tiến lên, không ngờ ba cô gái không thích được trai đẹp phục vụ, phất tay nói:
“Không cần anh, đi kêu người kia đến!”
Ngón tay chỉ hướng một nhân viên phục vụ nữ ở xa.
Nhân viên phục vụ nam do dự một chút, đi hướng nhân viên phục vụ nữ, hai người dường như nói mấy câu, cô gái kia đi hướng bên này.
Khi nhân viên phục vụ nữ xoay người đi qua, bàn bốn người Cố Khanh rốt cuộc thấy rõ cả người của đối phương, ôi, gái đẹp!
Có một từ gọi là lậu thất minh quyên, Cố Khanh cảm thấy dùng trên người cô gái này rất thích hợp.
(
) Nghĩa là con gái nhà nghèo thường trí tuệ, xinh đẹp hơn hẳn.
Rõ ràng chỉ là mặc đồng phục quán ăn bình thường, cột tóc đuôi ngựa, trên mặt không phấn son, nhưng cô gái này tỏa sáng hơn tất cả người ở đây, bao gồm người có trang điểm và không trang điểm. Đôi mắt như nước hồ thu khiến người nhìn cảm thấy lòng thoải mái.
“Cô gái này chắc chắn không học ở trường chúng ta!” Hách Viện Viện ở bên cạnh bỗng dưng nói một câu.
Hách Viện Viện dám lấy danh hiệu mật thám trường học của mình ra bảo đảm, nếu trong trường học có cô gái xinh đẹp như vậy thì không có lý nào cô ấy không biết.
Chờ cô gái kia lại gần, ba người ở bàn bên cạnh bắt đầu gây sự.
Tóc đuôi ngựa nói: “Này Nam Nguyên, cậu xếp hạng nhất của khoa, có học bổng mà, sao còn làm thêm ở đây?”
Cô gái tóc ngắn nói tiếp: “Đúng rồi, cậu cười một cái là có nhiều con trai sẵn lòng nuôi, cần gì vất vả làm ở đây? Đi sớm về trễ ảnh hưởng mọi người nghỉ ngơi."
Người cuối cùng mái tóc suôn dài mắt rưng rưng nói: “Nam Nguyên, cậu có nhiều người theo đuổi như vậy, có thể có thể đừng dụ dỗ Chu Châu của tôi không? Chỉ cần cậu đồng ý, tôi sẽ không không so đo những gì cậu từng làm.”
Đối với lời của mấy người này, gái xinh Nam Nguyên làm ngơ như không nghe thấy, hỏi thẳng: “Xin hỏi quý khách có cần gì không? Nếu không có thì làm ơn đừng ảnh hưởng khách khác ăn cơm. Dù sao mọi người tới nơi này ăn cơm, mà không phải đến xem phim.”
Một câu làm ba cô gái nghẹn họng, tiếp đó phát hiện quả nhiên mọi người đều đang nhìn bọn họ. Nam Nguyên lộ vẻ dửng dưng thích nhìn thì tùy, ngược lại ba người tới gây sự cảm thấy mặt nóng ran vì những ánh mắt kia, không nói gì thêm.
Đám người Cố Khanh ở bên cạnh nghe một đống đối thoại nội dung phong phú xem như đã hiểu, người lúc trước bị ba người nói xấu là lậu thất minh quyên ở trước mắt, Nam Nguyên.
“Chắc chắn là bọn họ cố tình bôi đen! Tôi không tin cô gái xinh đẹp như vậy sẽ là người như bọn họ nói!”
Mở miệng đầu tiên là Trần Nhất Khả, làm một con cún mê cái đẹp, cô ấy luôn đứng về phía người đẹp.
Hách Viện Viện cùng Thẩm Thần cũng nhẹ gật đầu, cô gái này trông không giống như loại người bị ba người kia nói, hơn nữa mắt của đan điền trong suốt nhìn thấy đáy, xem liền biết là cô gái tốt.
Cố Khanh không nói chuyện, cũng đồng ý với các bạn cùng phòng.
Cố Khanh nhìn thấy nhiều hơn ba người bạn, trừ ba cô gái kia mỗi người đều có vấn đề, cô còn phát hiện Nam Nguyên là người có khí vận rất mạnh, nhưng khí vận màu đỏ đại biểu may mắn trên người cô ấy bị dòng khí màu xám ngăn chặn, Cố Khanh tạm thời còn không biết là nguyên nhân gì.