Cuộc Sống Mới Của Nhân Vật Nữ Phụ

Chương 4

7.

Hôm sau, Thẩm Chi Nhiên gọi tôi dậy từ sớm.

Tôi cũng muốn biết đứa nhỏ trong bụng có khỏe không, nên ra ngoài cùng hắn.

Lúc tới bệnh viện, Thẩm Chi Nhiên bận rộn đi làm thủ tục cho tôi, sau khi kiểm tra xong, bác gĩ gọi chúng tôi vào phòng.

“Ôn Vũ đúng không? Cô không mang thai.” Bác sĩ nhìn báo cáo kiểm tra của tôi.

Thẩm Chi Nhiên cứ như bị sét đánh, tôi lại như trút bỏ được gánh nặng.

Tôi không nghĩ mình có thể sinh con mà giấu được Thẩm Chi Nhiên, đứa nhỏ sẽ trở thành ràng buộc giữa hai chúng tôi, như giờ cũng là kết quả tốt.

“Bác sĩ, đây là kết quả tôi kiểm tra bằng que thử thai, có phải do cơ thể tôi có vấn đề gì không?” Tôi lo lắng hỏi.

“Có lẽ do lúc cô dùng que thử có uống thuốc khiến HCG tăng cao, hoặc do thao tác không đúng, hoặc do que thử thai có vấn đề. Đây có hiện tượng giả có thể khiến que thử xuất hiện hai vạch, kết quả bệnh viện chúng tôi kiểm tra rất đúng.” Bác sĩ thấy gương mặt khó tin của Thẩm Chi Nhiên, còn nói thêm, “Không sao, hai người còn trẻ, sau này sẽ có đứa bé thôi.”

Không có đâu, tôi nói thầm trong lòng.

Lúc ra khỏi bệnh viện, tôi đứng đối diện Thẩm Chi Nhiên nói.

“Nếu đứa nhỏ chỉ là hiểu nhầm thì hai ta chia tay thôi. Tôi sẽ chuyển ra ngoài sớm.”

Hắn nắm chặt tay tôi, “Anh sẽ đuổi Trần Y Y, em đừng đi.”

“Không cần, cái gì cần nói tôi đã nói hết vào tối qua rồi. Một lần thất tín vạn lần khó tin, anh là người làm ăn, chắc phải hiểu đạo lý này hơn tôi.”

“Anh và Trần Y Y không xảy ra chuyện gì với nhau cả.” Hắn vội nói.

Tôi không nói gì nữa, xoay người rời đi.

Về tới nhà, tôi dọn dẹp những món đồ đã đăng bán trên trang second-hand, book ship chuyển đồ đi.

Còn những món đồ còn lại, tôi bỏ luôn vậy.

Tôi dọn dẹp hành lý xong thì nhận được cuộc gọi của môi giới, hẹn đi xem nhà.

Tốc độ xem phòng rất nhanh, để tiện chuyển nhà, tôi thuê một căn hai phòng ngủ một phòng khách bếp, chỉ cần dọn dẹp sắm sửa một chút là có thể vào ở được.

Tối đấy.

Thẩm Chi Nhiên uống nhiều, trợ lý lái xe đưa hắn về nhà.

Lúc trợ lý định giao hắn cho tôi, tôi từ chối rồi chỉ sofa: “Cậu đỡ sếp cậu vào đó đi.”

Trợ lý để hắn lên sofa rồi rời di.

Tôi dán sát lại nhìn hắn, cả người toàn mùi rượu.

Tôi ghét bỏ bịt mũi lại, ai ngờ hắn mở mắt.

“Em biết không? Trần Y Y có bạn trai.”

8.

Biết, tôi còn biết bạn trai cô ta tên là Chương Triết Hãn đấy.

“Liên quan gì tôi?” Tôi liếc nhìn hắn một cái, “Từ nay về sau, anh ở cùng ai chẳng liên quan gì đến tôi nữa cả.”

“Em chia tay với anh vì cô ấy còn gì? Bây giờ cô ấy đã có người yêu rồi, em còn gây cái gì nữa?”

Hắn cau mày nhìn tôi khó hiểu.

“Tôi chỉ không thích anh thôi.”

Bây giờ tôi cảm thấy mình không thể ở trong cái nhà này thêm một giây nào nữa!

Tôi xoay người đi về phòng, lấy vali, lúc đi ra, Thẩm Chi Nhiên đã ngủ trên sofa.

Đến phòng tôi vừa thuê, bên trong chỉ có ít nội thất cơ bản, không thể ở ngay.

Tôi trải một cái khăn trên sofa, nằm nghỉ.

Sự xuất hiện của tôi bây giờ đã không có ảnh hưởng gì với cốt truyện nữa cả, tôi đã rời khỏi Thẩm Chi Nhiên rồi, tôi ở thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Rất muốn về nhà, tôi nghĩ trong lòng.

Nhưng phải làm sao mới có thể trở lại thế giới của tôi chứ?

Tôi ngủ nên xuyên đến, có phải chỉ cần ngủ một giấc là về được không?

Tôi vội nhắm mắt lại.

….

Sau khi tỉnh dậy, hay lắm, nhìn căn phòng thuê chỉ có bốn bức tường, tôi biết mình còn ở trong sách chưa trở lại.

Dù mới tỉnh lại nhưng não tôi khá tỉnh táo.

Trong đầu có suy nghĩ, có lẽ sau khi các nhân vật trong truyện đi theo cốt truyện, hoàn thành cốt truyện thì tôi sẽ trở về được.

Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu nhưng khiến tôi nghĩ mãi, dù không phải thật nhưng tôi phải thử một lần.

Mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn của Thẩm Chi Nhiên:

“Ở đâu?”

Thấy tôi không đáp lại, hắn nhắn tiếp:

“Anh đã báo với nhân sự rồi, Trần Y Y làm hết tháng sẽ nghỉ việc, em đừng giận nữa, trở về đi.”

Hắn còn tưởng tôi đang giận dỗi cơ đấy, còn đuổi Trần Y Y ư?

Không được, không được, nếu Trần Y Y bị đuổi thì sao lấy cắp thông tin quan trọng của phản diện cho nam chính được?

Không trộm tài liệu thì cốt truyện sẽ bị lệch đi, sao tôi có thể về được chứ?

Tôi cầm di động nghĩ một lát, gửi tin rả lời:

“Anh không cần đuổi Trần Y Y đâu.”

“Tại sao?”

“Cho dù anh có đuổi cô ấy hay không, chúng ta đều phải chia tay, đây là chuyện không thay đổi được.”

Thẩm Chi Nhiên ở bên kia đọc tin nhắn này, cau mày.

Lúc này, cửa phòng bị gõ, là Trần Y Y.

“Giám đốc Thẩm, đây là tài liệu anh cần.”

Cô ta đưa một bản tài liệu qua, lại nhìn Thẩm Chi Nhiên cau mày, lo lắng hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì không vui à?”

“Không có gì, bạn gái đang giận tôi.”

“Có cần tôi giúp đỡ không? Anh hẹn bạn gái anh ra ngoài đi tắm suối với chúng tôi đi, tôi sẽ tạo cơ hội để anh làm lành, thế nào?”

Thẩm Chi Nhiên nghĩ nghĩ, thấy không có biện pháp khác tốt hơn nên đồng ý.

Hắn nhìn wechat của Ôn Vũ, nhắn hỏi thử:

“Cuối tuần Trần Y Y và bạn trai mời chúng ta đi tắm suối, em đi thì anh không đuổi cô ấy nữa.”
Bình Luận (0)
Comment