Khói bụi dần tan đi, TaoPaiPai đang cười điên cuồng đột nhiên dừng lại, lão phát hiện tình huống có chút khác thường. Thân ảnh Tien mỗi lúc 1 hiện rõ hơn sau làn khói. Tien không có 1 chút sức mẻ gì sau khi trúng phải sóng năng lượng mạnh mẽ đầy uy lực đó. Ngay cả quần áo mặc trên người Tien vẫn nguyên vẹn như ban đầu.
TaoPaiPai kinh sợ lấp bấp nói có chút không rõ ràng: “Không... không có khả năng....”
Tien không chần chờ gì thêm nữa, cũng không suy nghĩ quá nhiều. Tien lập biến mất và lao đến thật nhanh. Cậu ra 1 cú đấm thật mạnh vào bụng TaoPaiPai. Cú đấm này rất mạnh làm cho TaoPaiPai bị chạm mạch, dẫn đến lão bị ngắt nguồn không còn khả năng hoạt động.
Tien tiến đến và vác TaoPaiPai lên vai. Rồi đi vòng ra sau mặt kính đưa đến trước người sư phụ Tsuru và nói: “Sư thúc không sao đâu. Ngài đưa ông ta về sữa chửa 1 chút là có thể tỉnh dậy ngay.”
Nói xong Tien cũng không muốn đối diện với sư phụ nữa mà quay người bước thẳng vào trong phòng chờ. Tâm tình của cậu lúc này khá tệ, cần 1 chút không gian yên tĩnh mới có thể khôi phục lại được.
Lão cò Tsuru tức giận chửi mắng vài câu mới vác lấy TaoPaiPai bay đi.
Đến đây sự kiện bất ngờ cũng kết thúc. Không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Tenkaichi Budokai vẫn tiếp tục được tiến hành. Trọng tài vẫn đứng bên ngoài thở ra 1 hơi nhẹ nhõm, cầm lấy microphone và nói:
“TRẬN TỨ KẾT ĐẦU TIÊN ĐÃ KẾT THÚC, VÀ NGƯỜI THẮNG LÀ ĐẤU SĨ TIEN SHINHAN... TUY CHẤP ĐỐI THỦ SỬ DỤNG VŨ KHÍ NHƯNG CẬU VẪN ĐỄ DÀNG GIẢI QUYẾT VÀ TIẾN ĐẾN VÒNG BÁN KẾT.”
“CŨNG KHÔNG ĐỂ QUÝ KHÁN GIẢ CHỜ LÂU THÊM NỮA. CHO MỜI ĐẤU SĨ KRILIN VÀ ĐẤU SĨ PICCOLO BƯỚC RA VÕ ĐÀI ĐỂ CHUẨN BỊ THI ĐẤU.”
Krilin cảm giác được, mình bây giờ không phải thật sự là đối thủ của Piccolo này. Nhưng điều đó cũng không thể làm Krilin chùng bước. Cậu vẫn rất tự tin bước từng bước vững chắc ra khỏi phòng chờ và bước lên võ đài.
Piccolo thì mãi đứng trên nóc của để quan sát. Nghe thấy trọng tài gọi đến tên mình và Krilin cũng đã lên võ đài. Piccolo mới nhảy bật xuống ngay và đáp ngay đối diện với Krilin.
Piccolo tự tin lên tiếng: “Này sư cọ, ngươi cố gắng đánh hết toàn lực đấy. Đừng có mà lưu lại gì, nếu không ngươi sẽ hối hận đấy.”
Krilin gật đầu cười đáp: “Haha... 3 năm trước tôi cũng muốn đánh với King Piccolo 1 trận để học hỏi chút kinh nghiệm. Goku cũng nói King Piccolo có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú. Không biết bây giờ cậu còn được như thế không?”
“Rồi ngươi sẽ thấy ngay thôi. Có thể học được bao nhiêu thì xem chính ngươi rồi.” Piccolo vẫn bình tĩnh đứng đấy đối đáp.
Trọng tài: “TRẬN TỨ KẾT THỨ 2... BẮT ĐẦU!!!”
“Keeng....” Tiếng chuông đồng lại vang lên, và cả 2 liền biến mất sau tiéng chuông đó.
Ngay khi tín hiệu vừa bắt đầu, Piccolo đã lao nhanh vào trước. Nhưng lại không phải ra đòn tấn công.
Krilin vẫn chưa biết Piccolo định đánh thế nào, cậu thấy Piccolo phóng đến. Nên cũng không chịu bị động mà lao vào ngay, định cùng Piccolo đối công.
Krilin vung tay ra 1 đấm, vì nghĩ Piccolo cũng thế. Nhưng Piccolo lại né sang 1 bên rồi chạy tiếp về phía sau Krilin 1 khoảng.
Kế đến Piccolo giậm 1 chân thật chắc xuống sàn đấu, cả người Piccolo ngã về sau, cánh tay thì co lại vuông góc, và góc thì hướng về lưng Krilin.
“Binh.....”
Piccolo sử dụng khả năng co giãn cơ thể để kéo dài chân mình, và kéo theo thân thể của Piccolo tiếp cận Krilin và góc tay đánh thẳng vào lưng cậu. Lực lượng đòn này khá mạnh làm Krilin bay thẳng ra mặt xa võ đài.
Krilin có chút không ngờ được với kiểu đánh này của Piccolo. Cậu lãnh 1 cái trỏ đau điếng người, và lực lượng của nó cũng quá lớn. Phải bay đi 1 lúc Krilin mới có thể khống chế lại được và bay ngược lại sàn đấu. Chút nữa là rơi đài ngay.
Piccolo vẫn tiếp tục lao nhanh đến kết thúc luôn trận thi đấu này. Nhưng Krilin đã cảnh giác nên Piccolo tiếp tục tấn công không có kết quả. Krilin có thể né tránh thế công của Piccolo khá dễ dàng sau đó lại ra đòn compo liên hồi lên Piccolo.
“Binh.... Binh.... Binh....”
“Bùm.... Bùm.... Bùm....”
Krilin ra 1 đòn chân đá thẳng vào bụng Piccolo khi vừa né đòn dứt điểm của Piccolo, sau đó lại di chuyển thật nhanh đón đầu đường bay của Piccolo mà bồi thêm 1 đòn chân khác, liên tiếp qua lại như thế 4 5 lần và cuối cùng là những quả cầu năng lượng bắn ra từ 2 tay của Krilin kết thúc compo của mình.
Piccolo lo dứt điểm nên không chút phòng bị nào, cậu dễ dàng để Krilin đánh phản lại. Và trúng trọn compo này của Krilin. Mỗi 1 đòn đều có sức công phá hơn 10000 lực chiến. Cùng với những quả cầu năng lượng sức công phá cũng y thế.
Piccolo bị động chịu đòn nhưng vẫn vận Ki tăng cường lực phòng ngự lên tối đa. Thế nên thương tổn của cậu không có quá nặng. Dù vậy cũng có chút khó chịu và có ảnh hưởng 1 chút đến khả năng hoạt động của Piccolo lúc này. Số lượng đòn trong compo này đúng thật là quá nhiều, đòn nào cũng đầy uy lực. Lực phòng ngự của Piccolo lên đến hơn 20000 vẫn cảm thấy có chút không tiêu nổi.
Kết thúc xong đòn Compo, Krilin cũng không tiếp tục tấn công mà đứng dưới sàn nghỉ lấy 1 hơi. Năng lượng cậu sử dụng để chơi compo đó là khá nhiều, nên khi kết thúc chính Krilin cũng cảm thấy có chút mệt mỏi. Krilin chỉ có thể đứng thở đều như thế chứ không thể lại tiếp tục tấn công nữa.
Nhờ thế Piccolo có chút thời gian tiêu trừ bớt cảm giác khó chịu của đòn compo. Qua 1 lúc thì cũng đã khỏi hẳn. Khăn quấn trên đầu và cả áo choàng của Piccolo cũng rách rưới tả tơi sau đòn compo của Krilin. Cũng có 1 chút dấu vết vẫn còn lưu lại trên người Piccolo.
Piccolo đáp xuống đối diện gửi lời khen tặng: “Khá đấy Krilin. Phản công rất đẹp đấy.”
Krilin cũng cười hề hề đáp: “Cám ơn lời khen, tôi biết cậu vẫn chưa sử toàn lực để chiến. Tôi vẫn không nghĩ là nhiêu đó có thể hạ được cậu. Nhưng nếu cậu cứ thế thì tôi sẽ thắng đấy.”
Piccolo gật đầu cười nói tiếp: “Xin lỗi, ta chỉ có dùng Goku kia làm mục tiêu, nên có chút xem thường ngươi. Nhưng nhiêu đó đã đủ rồi. Bây giờ trận đấu sẽ bắt đầu lại, ta sẽ nghiêm túc đấu với ngươi hơn. Chuẩn bị đi...”
Krilin không ngờ được Piccolo lại chịu nói câu “xin lỗi” như thế. Cậu mỉm cười không nói gì tiếp mà khom thấp người xuống thủ thế để chuẩn bị cho đợt tấn công mới của Piccolo.
Kami Kami đứng bên góc nhìn và cũng nghe được câu xin lỗi đó của Piccolo. Ông mỉm cười tan hết mọi nghi ngờ gì về Piccolo. Piccolo đã hoàn toàn thay đổi, nếu không sẽ không xin lỗi như thế. Kami Kami đã yên lòng về Piccolo, không tiếp tục ở lại xem thi đấu nữa. Nơi này không còn việc gì nữa rồi. Kami Kami lặng lẽ âm thầm mà rời khỏi Tenkaichi Budokai mà trở về điện Mami.
Piccolo không nghe thấy Krilin trả lời, nhưng có nhìn thấy Krilin đã thủ thế. Krilin đã rất sẵn sàng rồi. Piccolo cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa mà gật đầu rồi lại lần nữa biến mất.
Krilin nghĩ rằng Piccolo vẫn như lần trước nên tập trung chú ý cử động của Piccolo để làm phòng thủ kịp thời.
Nhưng lần này Piccolo lại không phải làm như thế. Piccolo lao vào tấn công trực diện, cậu muốn so tài quyền cước với Krilin 1 lúc.
Krilin cũng đã chuẩn bị sẵn trước mọi tình huống có thể xảy ra. Ngay khi Piccolo đến gần và ra đòn, thì cậu cũng hiểu được Piccolo muốn đọ sức, sẽ là 1 màn đối công. Vì thế cậu nhanh tay đón đở đòn tấn công đầu tiên của Piccolo. Tiếp theo Krilin liền ra đòn trả lại ngay.
Piccolo và Krilin bắt đầu những màn đối công sôi nổi. Tốc độ ra đòn và lực lượng từng lúc từng lúc nhanh và mạnh hơn. Cũng không phải cân bằng lắm. Krilin chưa hiểu rõ lối đánh của Piccolo nên ăn nhiều thiệt thòi hơn.
Piccolo lâu lâu lại phóng to nấm đấm lên gấp đôi hoặc phóng to bàn chân lên thật to ngay những lúc chắc chắn sẽ đánh trúng. Những lúc đấy Krilin đều không kịp phòng bị ăn trọn quả đấm to đùng hoặc bàn chân khổng lồ của Piccolo. Lực lượng thì mỗi lúc một nặng thêm. Krilin có tăng cường phòng ngự cũng không chịu nổi như thế.
Nhưng Krilin vẫn kiên cường chịu đựng không ngã xuống mà tiếp tục cùng Piccolo đối công. Krilin cũng có giáng trả cho Piccolo nhiều đòn khá đau. Tuy vậy cậu cũng dần dần không chịu đựng được nữa.
Do Piccolo chịu đòn ít hơn và thương tổn cũng ít hơn rất nhiều so với Krilin. Nên Piccolo thể lực vẫn cứ sung mãn như thế, năng lượng vẫn còn rất tràn trề. Krilin thì bởi những chấn thương đó làm cậu xuống sức rất nhanh.
Piccolo cũng nhận ra điều này nên cứ liên tiếp không ngừng không nghỉ mà tấn công như thế. Piccolo không để cho Krilin có 1 chút khoảng trống nào để thở. Nhờ ưu thế về thể lực mà Piccolo từng bước từng bước ép mệt Krilin mới thôi.
Krilin chỉ có thể chịu đựng và tiếp tục đối công với Piccolo. Krilin đã nhận ra tình thế bây giờ rất bất lợi cho mình. Krilin cũng nhận thấy được Piccolo đang muốn ép chết cậu. Nhưng lại không thể làm gì hơn là tiếp tục cùng Piccolo chơi như thế.
“Binh....”
Piccolo cũng cảm thấy đã đến lúc dứt điểm nên đã tung 1 đòn chân mạnh nhất thẳng bụng Krilin, đá văng Krilin dính trên mặt kính rồi rơi xuống sàn đấu.
Krilin cũng có thể thấy được đòn đánh này nhưng lại không còn đủ năng lượng để tăng tốc độ, có thể né tránh được đòn dứt điểm của Piccolo. Chỉ có thể dùng hết sức để tăng lực phòng ngự để giảm bớt sức sát thương của đòn này. Krilin ăn trực tiếp đòn chân đó, cũng là lúc cậu cạn kiệt sức lực. Mặc cho lực lượng của nó đẩy cậu ra khỏi sàn đấu. Nhưng Krilin lại mỉm cười rất thỏa mãn với trận thi đấu này.
Trọng tài: “ĐẤU SĨ KRILIN ĐÃ RƠI KHỎI SÀN ĐẤU. NHƯ VẬY NGƯỜI THẮNG TRẬN TỨ KẾT THỨ 2 LÀ ĐẤU SĨ PICCOLO. NHƯNG CHÚNG TA CŨNG NÊN CHO 1 TRÀNG PHÁO TAY AN ỦI CẬU KRILIN. CẬU ĐÃ CỐNG HIẾN CHO CHÚNG TA 1 TRẬN ĐẤU THẬT TUYỆT VỜI.”
Khán giả có thể theo dõi diễn biến của trận đấu qua màn ảnh ở trên lồng kính. Tuy camera siêu nhanh này quay được 10000 hình ảnh/1 giây. Nhưng trên màn hình lại không thể chiếu hết được 10000 hình ảnh đó được, chỉ chiếu lên 1 vài hình ảnh tóm gọn nhưng họ có thể thấy rõ trận đấu diễn ra rất kịch tính, rất ác liệt.
Khán giả không chút nào keo kiệt mà vỗ tay tán thưởng cả 2 đấu sĩ vừa chiến đấu bên dưới.
Krilin cũng đã lấy lại 1 chút hơi sau khi nằm nghỉ 1 lúc. Cậu đứng dậy và leo lên sàn đấu mỉm cười: “Cám ơn cậu Piccolo, trận đấu rất tuyệt.”
Piccolo gật đầu không trả lời Krilin mà lại bay lên nóc đứng đấy tiếp túc quan sát các trận đấu tiếp theo.
Thấy thế Krilin cũng không nói gì. Cậu lắc đầu rồi bước xuống võ đài đi vào trong phòng chờ. Krilin không có gì tiếc nuối ở giải lần này. Piccolo đúng thật là rất mạnh, lối đánh cũng quá đa dạng, cậu không thể nắm bắt được tiết tấu của Piccolo. Nhưng qua trận đấu vừa rồi, Krilin cũng có 1 chút thu hoạch nhỏ, như vậy là cậu đã thỏa mãn lắm rồi. Trở về tập luyện thêm và chờ 1 ngày tái chiến cùng Piccolo.
Trọng tài: “VÀ SAU ĐÂY SẼ LÀ TRẬN ĐẤU GIỮA ĐẤU SĨ SON GOKU VÀ NỮ ĐẤU SĨ XIN ĐƯỢC ẨN DANH. CHO MỚI 2 ĐẤU SĨ BƯỚC LÊN VÕ ĐÀI ĐỂ CHUẨN BỊ.”
Nghe thấy trọng tài gọi tên. Cả 2 sóng vai mà ra ngoài rồi cùng bước lên võ đài và rẻ sang 2 bên. Cô gái vẫn cau có khó chịu, cô rất tức giận khi nhìn đến vẻ mặt ngờ vực của Goku.
Khi lên đến võ đài và đứng sang hướng đối diện cô gái, Goku nhìn thấy co gái này đang rất tức giận nhìn cậu, nhưng Goku vẫn ngơ ngác không hiểu gì cả, cậu lên tiếng hỏi: “Tại sao cô lại tức giận với tôi. Tôi nhớ có làm gì cô đâu? Cô có nhằm tôi với ai không?”
Cô gái nghe được càng sôi máu hơn, cô tức đến đỏ cả mặt. cô cứ đứng đấy quát lớn: “Nhằm gì được mà nhằm. Anh chính là Goku không phải sao?”
Trọng tài thấy cả 2 vẫn cứ đứng đấy nói chuyện gì đó mà anh cũng không hiểu. Nhưng khán giả lại đang hối thúc, nên anh mới lên tiếng: “CẢ 2 ĐẤU SĨ ĐÃ SẴN SÀNG CHƯA? TRẬN TỨ KẾT THỨ 3.... BẮT ĐẨU!!!”
Tiếng chuông đồng vang lên cô liền xông vào giơ chân lên đá Goku. Sau lại liên tiếp vung 2 tay lên Goku rất nhanh và như muốn đánh nát mặt của Goku.
Goku đang muốn làm rõ thân phận của cô gái này nên không có làm bất cứ phản công nào. Goku vừa tránh vừa hỏi: “Này, này. Chúng ta có gặp nhau sao? Lúc nào thế!?”
Cô gái ấy nghe thế thì càng tấn công điên cuồng hơn. Cô vừa đánh vừa trả lời: “Lúc nào sao? Vậy mà anh dám quên mất chúng ta từng gặp và quen biết nhau cơ đấy.... hỏi sao tôi không tức giận chứ.”
“Anh không hề hiểu được cảm giác của 1 cô gái mòn mỏi đợi chờ. Anh không nhớ đã từng hứa gì với tôi sao? Anh từng hứa lớn lên sẽ quay về lấy tôi làm vợ đấy.”
Goku càng lúc càng khó hiểu. Cậu cũng không nhớ đã từng hứa như vậy với ai. Cũng không hiểu danh tự “Vợ” là cái gì. Goku quay về bên phía phòng chờ để hỏi lớn: “Krilin, vợ là cái gì thế?”
Ayako nghe được đến đây liền chào thua Goku và cũng đã xác định được suy đoán của mình là chính xác. Cô gái này đúng là Chi Chi ở núi Fry-Pan mà Bulma đã kể. Ayako nhìn xem Bulma sẽ giải quyết thế nào. Nhưng vừa nhìn lên cửa sổ thì chẳng thấy Bulma đâu cả. Chỉ còn lại Launch, Yamcha, Puerh, Oolong cùng lão rùa Muten thôi. Ayako cảm ứng được liền biết ngay Bulma đang đi xuống phòng chờ. Ayako hồi hợp mà chờ mong xem kịch hay này.