Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y

Chương 33

“Tiểu thư, bên ngoài có người muốn gặp ngài.”

Chung Ly Tình Nhi lau mồ hôi trên trán, buông cuốc xuống, có người tìm ư? Đừng nói lại một nhân vật phong vân nào khác nha.

“Mời vào đây đi.”

Nhìn Thư Dục khom người rời đi, Chung Ly Tình Nhi thong thả bước về đại sảnh, vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng lẽ nàng có thể chất gây thị phi sao? Mới an ổn chưa được mấy ngày, đã có người tìm đến.

Híp mắt nhìn cửa viện, người tới không chỉ có một, bước chân cũng nhẹ nhàng, hẳn có võ công rất cao, hy vọng không phải đến gây phiền toái.

Ánh mắt mở lớn ra, Kê Nghi? Hình Không? Địch Hi? Mạc Ngữ? Nhìn nhóm nam nữ xa lạ bước vào, còn có…… “Hiên Viên tộc trưởng?”

Hiên Viên Bách cười khẽ, hình tượng tao nhã của một nam nhân trung niên được ông thể hiện rất khá, “Tình Nhi tiểu thư đúng là có ánh mắt tốt, ta chính là Hiên Viên Bách.”

Không phải nàng có ánh mắt tốt, mà những người đi bên cạnh ông cực kỳ quen mắt kìa, đây không phải là Bách gia gia mà bọn họ hay nhắc sao? Chẳng lẽ bị sét đánh xong cải lão hoàn đồng?

“Thư Dục, ngươi lui xuống đi, bọn họ là bằng hữu của ta.”

“Dạ.” Tuy trong lòng có nghi hoặc, nhưng Thư Dục vẫn chấp hành mệnh lệnh.

“Thanh Liễu, Chỉ Hủy, Tinh Quang tiên sinh, các ngươi đều về phòng đi.”

“Dạ.” Tinh Quang Ẩn hơi hơi khom người đáp, ông cũng cảm thấy đương nhiên, dù sao, ông mới theo Tình Nhi tiểu thư mới có mấy ngày, hiển nhiên tín nhiệm còn chưa cao.

Hiên Viên Bách cười thản nhiên, nhìn Chung Ly Tình Nhi an bài.

Đi đến chỗ đất trồng rau, Chung Ly Tình Nhi mới hỏi: “Hiên Viên tộc trưởng khi nào thì khôi phục?” Nghĩ đến đoạn thời gian này nàng không có lên núi, cho dù lên núi, cũng không có muốn đến chỗ đó.

“Đã vài ngày rồi, vốn nghĩ Tình Nhi tiểu thư sẽ đến, kết quả đợi hoài không thấy nên hôm nay tìm đến cửa.”

Chung Ly Tình Nhi nhíu mày, “Vậy sao không quang minh chính đại đi vào? Các người từ sau núi đi vào đây không phải rất nhanh sao.”

Hiên Viên Bách thu lại ý cười, nghiêm túc nói: “Bọn ta quả thật có rất nhiều cách đến gặp Tình Nhi tiểu thư, nhưng là, ta nghĩ làm theo cách của người bình thường, để người kia vào thông báo, quang minh chính đại bái kiến tiểu thư, biểu đạt lời cảm tạ của ta, Tình Nhi tiểu thư, là ân nhân của Yêu tộc, nhân loại có câu nói, ‘có ân tất báo’,Yêu tộc lại không thể vong ân, bằng không, sẽ rất bất lợi với tu hành.

Ha ha, đây chỉ là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân chính là, tuy rằng Yêu tộc có đôi khi cũng sẽ vụng trộm lẫn vào nhân gian sống chung với nhân loại, như vậy rất nguy hiểm, một khi bị phát hiện, phải trả một cái giá đắt mới thoát thân được, dù sao, không phải yêu tinh nào cũng hạ thủ ngoan độc với người thân cận của mình.

Rất nhiều yêu tinh ham mê cuộc sống của nhân loại, trước kia tuy đều bị ta áp chế, nhưng thành viên Yêu tộc dần ít đi, ta không nghĩ thêm một người nữa, hiện tại Tình Nhi tiểu thư xuất hiện, lấy bản lĩnh của Tình Nhi tiểu thư cùng thân phận của người ở nhân gian, chính là ô dù tốt nhất cho bọn ta, hy vọng Tình Nhi tiểu thư đồng ý cho bọn ta theo cạnh ngài, lúc quan trọng nhất, bọn ta có thể bảo vệ Tình Nhi tiểu thư.”

Chỉ sợ, cái này mới là điều chính yếu, Yêu tộc đến đây để báo ân, tuy thân phận của nàng rất cao, nhưng lại là một công chúa không quyền không thế, lưu lạc dân gian, phụ huynh [cha và anh] có thể sủng ái được bao lâu? Phụ hoàng sẽ già sẽ chết, hoàng huynh không nhất định sẽ đoạt vị được, đều tùy thời mất đi, chân chính có thể bảo vệ nàng, cũng chỉ có chính nàng mà thôi.

Có nhóm yêu đi theo bảo vệ đây là chuyện tốt, hiện trong thế tục có mấy người là đối thủ của chúng yêu? Cho dù thực sự có một ít cũng không thể đụng đến được, chỉ cần nàng không để chúng yêu hại mạng người, thì cũng không có lý do gây xung đột được, nàng cũng còn có Tiểu Ngọc – con bài cuối cùng chưa lật mà.

“Hiên Viên tộc trưởng, đây đúng là lời đề nghị dụ hoặc nhất, không ai có thể từ chối được, ta cũng chỉ là phàm nhân, tự nhiên sẽ đồng ý quyết định của ngài, có điều, Hiên Viên tộc trưởng, ta biết đây là quyết định của ngài, nhưng chúng yêu có đồng ý không?”

“Ha ha, điều này Tình Nhi tiểu thư có thể yên tâm, mọi người đều rất mong chờ được sống cùng nhân loại! Yêu dù sao cũng là động thực vật tu thành hình, luôn mong có cuộc sống như nhân loại.”

Chung Ly Tình Nhi gật đầu, “Yêu hẳn là đều có quy củ, nếu không phải nguy cấp tuyệt đối không được dùng phép thuật.”

Hiên Viên Bách mỉm cười gật đầu, “Đó là đương nhiên, đây là quy cũ bất thành văn, về sau Tình Nhi tiểu thư có được quyền lợi ra lệnh cho chúng yêu, kể cả ta.”

Đúng là lễ vật lớn mà, có được sự giúp đỡ này, cũng có thể cho phụ huynh rơi đài, nhưng nàng sẽ không làm vậy, cuộc sống ở nơi này dị giới làm nàng thấy thoải mái hơn.

Nhìn về bốn người đứng sau Hiên Viên Bách, Kê Nghi vẫn cười ôn hòa, Hình Không vẫn làm mặt than như trước, chỉ là trong mắt có chút độ ấm, Địch Hi vẫn như cũ, ngông cuồng vô cùng, khiến người ta muốn đánh, chỉ là khi nhìn phía Chung Ly Tình Nhi trong mắt có ý cười, Mạc Ngữ cười nhạt, yêu mị vô cùng.

Như vậy…… “Vị này là?”

Ánh mắt của mọi người dồn lên người nữ nhân xa lạ, diện mạo bình thường, không chú ý là sẽ quên đi sự tồn tại của người này.

Nữ nhân đó mỉm cười, hơi khom mình hành lễ, “Vô Diễm bái kiến Tình Nhi tiểu thư.”

“Vô Diễm?” Giọng nói quen thuộc vang lên, Chung Ly Tình Nhi mở to mắt, giật mình, đúng rồi, nàng quên mất yêu quái cũng có thể tuỳ thời biến hoá.

“Ha ha, Vô Diễm cố ý thay đổi hình dạng để làm nha hoàn bên cạnh tiểu thư, Tình Nhi tiểu thư, tiểu thư thấy thế nào?” Đây cũng là ý của mọi người, để một nữ yêu đi theo bên cạnh hầu hạ Tình Nhi tiểu thư, như vậy mới có thể bảo vệ vạn vô vạn nhất.

Chung Ly Tình Nhi suy nghĩ hồi lâu, gật đầu, “người hiểu biết theo bên cạnh, quả là thoải mái không ít, Vô Diễm, cô đừng xem mình là thuộc hạ của ta, cứ xem ta là bằng hữu hoặc tỷ muội là được, đối với mấy loại lễ tiết này ta không quen lắm.”

Ánh mắt Vô Diễm sáng lên: “Dạ.”

Khoé miệng Chung Ly Tình Nhi co rút, Vô Diễm…… Nhập vai nha hoàn giỏi thật.

“Như vậy, Hiên Viên tộc trưởng, các người tính ở đây hay là ở sau núi?”

Hiên Viên Bách nhìn vùng đất trống trải xung quanh, “Đương nhiên là ở nơi này, ta cũng thực chờ mong cuộc sống sống cùng nhân loại.”

Địch Hi giơ tay lên, “Cái này dễ lắm, buổi tối chúng ta thi triển phép thuật xây nhà đi.”

Hình Không mắt lạnh nhìn hắn, “Vậy ngươi giải thích thế nào với đám hộ vệ đó về sự tồn tại của mấy căn nhà?”

Địch Hi sờ sờ cái mũi, hắn quên mất là nhân loại không có pháp thuật, ách, đương nhiên, Tình Nhi tiểu thư cũng không phải là người thường.

Hiên Viên Bách cũng không trách cứ, cười khẽ hai tiếng, “Tình Nhi tiểu thư, bọn ta trở về thu dọn một chút, phiền tiểu thư tìm người xây nhà cho bọn ta, ta cùng bọn Kê Nghi, 5 người ở nơi này, để thoả mãn kỳ vọng của chúng nó, còn mấy yêu loại khác cũng nên tu luyện cho tốt.”

Đúng là phải xây thêm mới được, “Ta biết rồi, gia cụ cũng sẽ cho người làm thêm, nhưng việc xây nhà không có nhanh như vậy đâu, các người không cần rất sốt ruột.”

“Được rồi, vậy bọn thuộc hạ về núi trước.” Hiên Viên Bách hơi hơi khom mình hành lễ, đây là tự động đem mình là thuộc hạ.

(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ ^^)

Nhìn một hàng dài 6 người rời đi, Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu nhìn trời, ông trời ạ, yêu quái mà cũng đến đây sống thử cuộc sống của con người, nàng còn có thể lắc đầu từ chối sao? Hoặc là, có thể học trong TV, cải trang vi tuần?

Tinh Quang Ẩn đến đây, tiếp đó là chúng yêu, biến háo như vậy, không biết là tốt hay xấu đây?

Quên đi, binh đến tướng chặn, nước đến đất che, hiện tại, vẫn nên nhanh chóng cho xây nhà ở đã.

“Thanh Liễu.”

Thanh Liễu luôn ở trong phòng đứng chờ, vội chạy nhanh ra, “Có tiểu tỳ.”

“Kêu Thư Dục tới gặp ta.”

“Dạ.”

Rất nhanh, Thư Dục đi theo Thanh Liễu bước vào, ngăn động tác muốn hành lễ của hắn lại, “Thư Dục, những người vừa rồi rời đi sẽ ở lại đây, ngươi đến trấn trên một chuyến, tìm Dư Tam đến gặp ta.”

“Vâng, thuộc hạ đi ngay.”

“Thanh Liễu, ngươi dẫn theo vài người đến thành Lương Châu, mua…… Ân, mười một bộ gia cụ, không cần tiết kiệm tiền, nhìn xem trong nhà còn cần cái gì, cũng mua luôn đi.” Chung Ly Tình Nhi không nghĩ sẽ quan tâm một vài chuyện nhỏ này, nên đem ngân sách giao hết cho Thanh Liễu, trong hai thị nữ, Chỉ Hủy hoạt bát hơn, Thanh Liễu càng trầm ổn, thích hợp làm việc này.

Trong cung cho tiền, coi nàng như bây giờ tiêu dùng, đại khái phải dùng mấy đời mới hết nổi.

“Dạ, tiểu tỳ đi ngay.”

Phất phất tay, hai người trước sau rời đi, lại nhìn Tinh Quang Ẩn đang an toạ, “Tinh Quang tiên sinh, nghi hoặc gì sao.”

Tinh Quang Ẩn mỉm cười lắc đầu, “Lấy bản lĩnh của Tình Nhi tiểu thư đương nhiên sẽ hấp dẫn vài loại người, Tinh Quang hông cảm thấy có cái gì kỳ quái.”

Chung Ly Tình Nhi cười khổ, “Ta cũng không muốn có bản lĩnh như vậy, thế giới này không duyên không cớ sao được chỗ tốt chứ, cho dù mọi người đều là hảo tâm, đến cuối cùng nhất định sẽ xảy ra phong ba mà thôi, ta nghĩ mong muốn có cuộc sống an lành hẳn là không thể rồi.”

“Nếu Tình Nhi tiểu thư muốn, mọi người sẽ bảo vệ cuộc sống này của tiểu thư.”

“Chỉ mong như vậy, Tinh Quang tiên sinh, những người này cũng không là người bình thường, bọn họ rất trọng lời hứa, sẽ không gây bất lợi cho ta, ông đừng vì ta mà tổn hại đến sinh mệnh của mình, còn có,” Chung Ly Tình Nhi lấy một lọ thuốc trong tay áo ra, “Đây là ta căn cứ vào tình huống của ông mà luyện dược, không biết có hiệu quả hay không, nhưng mà không tệ đâu, ông dùng thử một thời gian xem sao.”

Tinh Quang Ẩn đứng dậy tiếp nhận, hơi hơi khom người, “Cám ơn Tình Nhi tiểu thư vì Tinh Quang mà lo lắng.”

“Đây là do ta hứng thú, không tính là lo lắng, cũng không phải là ta cố ý thu mua nhân tâm đâu, ông đừng nói thế.”

Tinh Quang Ẩn chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng, này Tình Nhi tiểu thư rõ ràng không phải người thường, có thể biết ẩn ý của ông, cứ thế mà nói trắng ra vậy sao?

Chung Ly Tình Nhi cười, có thể không lục đục với nhau, ngươi muốn biết ta thế nào, quanh co lòng vòng thử ta sao, ta chân chính bày thực lực ra trước mặt đó, xem xem ai dám bày mưu, có sự bảo vệ của chúng yêu, ta có thể thẳng lưng bước đi không lo rồi.
Bình Luận (0)
Comment