Chung Ly Tình Nhi nhìn bồn nước đặt cách đó không xa,“Ngụy Trữ, có phải bây giờ các ngươi đều uống nước lã không?”
“Đúng vậy, trời giờ rất nóng, uống nước lã mới mát người, mà những người kia cũng không chịu nhóm lửa.”
Nàng biết cái này là sai sót lớn nhất của mình, tuy rằng không thể nói nàng sai hoàn toàn, nhưng cũng đều do nàng suy nghĩ không chu toàn.
“Ngụy Trữ, ta nói thật cho ngươi biết, đứa nhỏ nhà ngươi bệnh không dễ trị, hơn nữa, dễ dàng lây truyền cho người khác, nếu ngươi không nghĩ muốn giống người ở hai nơi kia không ra ngoài được, thì tin tưởng ta, ta sẽ chữa khỏi cho hài tử của ngươi.”
Chung Ly Tình Nhi không dám nói đây là bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng, cũng sợ hắn không cẩn thận lộ ra, lúc đó mọi người hoảng loạn, tình trạng cũng khó giải quyết
Ngụy Trữ sợ tới mức liên tục gật đầu,“Ta không nói, ta không nói, tiểu thư, ngài nhất định phải cứu con ta, tuy rằng…… Tuy rằng nó không phải đứa nhỏ thân sinh của ta, nhưng là…… Nhưng đã đi theo ta một năm, ta rất thích nó, tiểu thư…… Ta quỳ xuống cầu xin ngài, xin hãy cứu nó, ta cái gì cũng không có, mất nó ta cũng không còn thiết sống nữa.”
Kê Nghi vội đỡ hắn, không cho hắn quỳ xuống nữa,, Chung Ly Tình Nhi bèn trấn an: “Ngươi đừng có gấp hãy làm theo lời ta nói, ta nhất định sẽ cứu sống con ngươi.”
Ngụy Trữ liên tục gật đầu, bất tri bất giác nước mắt chảy xuống, vội lau đi rồi mới nói: “Ta phải làm thế nào.”
“Ngụy Trữ, ngươi đi chuẩn bị nước lạnh, Kê Nghi, ngươi giúp đỡ nhóm lửa, phải nấu nhiều nước ấm, Hiên Viên, ngươi giúp ta đảo dược.”
Liên tiếp mệnh lệnh, ba người không chút do dự chấp hành, Chung Ly Tình Nhi một lần nữa cẩn thận bắt mạch, rất giống dịch chuột, may mà chưa tới giai đoạn cấp tính, mà chỉ đang bị nhẹ, nếu không nàng không tài nào cứu nổi.
Mà đối với căn bệnh truyền nhiễm này, nàng không biết nên truyền linh khí thế nào, cả người như được tẩm virus cả vậy, kh6ng có chỗ nào đi vào được, cũng chỉ có thể dùng cách chữa truyền thống.
Rất nhanh, nước đã nấu xong, Ngụy Trữ không biết ở đâu tìm ra một cái bồn tắm,“Hiên Viên, đem dược bỏ vào bồn tắm, Kê Nghi, tiếp tục nấu nước, đừng ngừng.”
“Dạ.”
Tất cả đều chuẩn bị tốt, Chung Ly Tình Nhi ôm lấy đứa nhỏ nhỏ gầy, cởi quần áo cũ nát trên người nó ra, có thể thấy vết bẩn trên người, đem nó bỏ vào bồn tắm, nước tắm xanh biếc bao lấy người, bồn tắm vẫn có chút nhỏ, nếu lớn hơn thì tốt rồi, nàng dùng tay nâng lấy gáy đứa nhỏ,sau đó ấn huyệt di chuyển đi xuống không bỏ qua bất kì vị trí nào.
Sờ trán, thấy đứa nhỏ đã ra mồ hôi rồi,“Kê Nghi, nước sôi chưa?”
Kê Nghi đành vận thêm linh lực vào nồi nước, chẳng mấy chốc nước đã sôi, “Tiểu thư, sôi rồi.”
“Đem đến đây, cẩn thận đổ một chút nước, từ từ thôi, đừng đổ nhiều quá, nhiệt độ cao đứa nhỏ chịu không nổi đâu.”
“Dạ.”
“Ngụy Trữ, ngươi mau đi dọn dẹp giường lại hết, tìm một bộ y phục sạch sẽ đến đây.”
Ngụy Trữ đang bận rộn tay ngừng lại, mặt lộ vẻ quẫn bách,“Tiểu thư, nhà bọn ta chỉ có một cái chăn, không có cái khác để đổi.”
Chung Ly Tình Nhi quét mắt quanh phòng, đúng vậy, nhà ở như vậy, ở đâu dư ra cái chăn,“Hiên Viên, ông bảo Mạc Ngữ đi mua chăn mới đi.”
Hiên Viên nhìn phòng ở một cái,“Dạ.”
Sinh mệnh nhân loại thật nhỏ bé, nhưng mà bọn họ lại là loài có địa vị quan trọng trong thiên địa, ông không hiểu vì sao.
“Này…… Điều này sao có thể, tiểu nhân…… Sau này sao trả nổi.”
Giọng Ngụy Trữ bất giác mang theo chút hèn mọn, đôi mắt nhìn vị tiểu thư trước mặt, rõ ràng nàng không kiêu ngạo gì, nhưng hắn lại rất kính sợ nàng, cái loại khí thế này làm người ta không dám phản bác.
Đằng sau khăn che mặt Chung Ly Tình Nhi nở nụ cười, ý cười cao đến trong ánh mắt,“Đối với các ngươi mà nói thì nó rất nhiều, nhưng với ta thì đây chỉ là nhấc tay chi lao, ngươi đừng cảm thấy là mình gây phiền phức cho ta là được.”
Lời này thường do những kẻ cao cao tại thượng nói, nhưng là ở trước mắt vị tiểu thư này nói giống như là đương nhiên vậy, hắn cũng không cảm thấy không được tự nhiên, cũng không cảm thấy bị người khinh thị, giống như, vốn nên như vậy.
Ngụy Trữ không có nói cái gì nữa, hắn không phải là người nông cạm, chỉ hy vọng trời cao phù hộ cho vị tiểu thư này nhiều may mắn.
Kê Nghi cẩn thận khống chế độ ấm dược thủy, lát sau Hiên Viên và Mạc Ngữ ôm chăn quay lại, Chung Ly Tình Nhi cũng không hỏi bọn họ làm sao mà nhanh vậy, chỉ phân phó “Đem đồ trên giường dọn lại rồi đem ra chỗ nào xa đốt sạch, Mạc Ngữ, ngươi mau dọn giường cho tốt, tốc độ phải nhanh một chút, tiểu hài tử này ngâm sắp xong rồi.”
“Vâng.”
Tốc độ của Mạc Ngữ nhanh hơn, chăn này là nàng lấy từ trong không gian của mình ra, kỳ thật, là chuẩn bị cho tiểu thư, còn bọn họ là yêu nên đâu cần để ý nhiều như vậy làm chi, nhưng không tự giác muốn chuẩn bị tất cả những gì tốt nhất cho Tình Nhi tiểu thư, muốn Tình Nhi tiểu thư cảm thấy thoải mái hơn.
Lau khô người tiểu hài tử xong rồi giúp nó mặc y phục, nhét vào chăn, rồi bắt mạch lại, thấy đã ổn, không có chuyển biến xấu gì, nên nàng khai một phương thuốc, lại nhìn dược trong không gian, tính đi tính lại vẫn thiếu hai vị, liền nhíu mày, chỉ có thể mong là ở chỗ Vô Diễm còn thôi,“Hiên Viên, gọi Vô Diễm đến đây nhanh.”
Hiên Viên cười nói,“Nàng đang trên đường đi, rất nhanh sẽ đến.”
Vừa dứt lời, Vô Diễm liền vén rèm đi vào,“Tiểu thư, nhà đã thuê xong.”
“Trước đừng nói chuyện này, Vô Diễm, chỗ cô còn Xích thược với Nguyên Tham không?”
Vô Diễm liếc vào không gian của mình,“Còn, nhưng Xích Thược không nhiều lắm, ở Lan Châu đã dùng không ít.”
Nghĩ đến công dụng của Xích Thược, Chung Ly Tình Nhi gật đầu,“Thuốc này rất bình thường, đến hiệu thuốc trong thành mua một ít đi, nhưng có lẽ chỗ đó cũng không nhiều, nếu căn bệnh này đúng như suy đoán của ta, thì cần rất nhiều dược thảo này, bằng không, ngày mai chúng ta lên núi một chuyến, có thể sẽ còn dược thảo này.”
Nhớ ngày đó, huynh muội các nàng bí mật chạy trốn ngang qua đây, thật không ngờ phong thuỷ phiên chuyển a, nàng hiện tại không chỉ quang minh chính đại xuất hiện ở trong thành, cho dù có người vây bắt cũng không thể động đến nàng được.
Dựa theo phương thuốc đã khai, Chung Ly Tình Nhi biết trong nhà Ngụy Trữ túng quẫn, không hỏi hắn có muốn mua thuốc hay không, mà trực tiếp lấy ấm thuốc ra, bỏ dược liệu và nước vào, đặt lên bếp than mà nấu, sau đó để Vô Diễm canh, Chung Ly Tình Nhi đlấy giấy bút ra, đem chuyện xảy ra ở đem Thanh Châu cùng suy đoán của nàng viết ra thư,giao cho Hiên Viên,“Đưa cho Địch Hi , kêu hắn lấy tốc độ nhanh nhất đưa cho phụ thân ta.”
“Được.”
Bận rộn một hồi, Chung Ly Tình Nhi mới phát hiện mình mệt đến nổi ngực dán vào lưng,“Ai còn đồ ăn không, ta đói bụng.”
Mạc Ngữ dứng hầu một bên chạy nhanh vào, lấy hoa quả trong không gian ra đưa cho nàng,“Tiểu thư, trước ăn đỡ cái này, tối ta làm đồ ăn cho ngài.”
Chung Ly Tình Nhi cười,“Mạc Ngữ biết nấu cơm sao? Ta đây thật đúng là may mắn.”
Mạc Ngữ cười, hoa văn kì dị trên gương mặt thanh tú đã bị che giấu, nên thoạt nhìn Mạc Ngữ cũng không thu hút,“Bình thường b5n ta rất rãnh rỗi, nên tìm chuyện để làm, tiểu thư, nhanh ăn đi.”
“Ân, các ngươi cũng ăn đi, Ngụy Trữ, mau ngồi xuống ăn, không cần khách khí.”
Ngụy Trữ nuốt nuốt nước miếng, đã lâu chưa thấy đồ ăn, bụng hắn cũng không chịu thua kém, kêu lên, nhưng muốn hắn ngồi cùng bàn với tiểu thư, hắn không dám.
“Không cần,không cần, ta không đói bụng, tiểu thư đừng quan tâm đến ta.”
Thật sự không đói bụng sao? Tai nàng rất thính đó, bèn phân một nửa đồ ăn đưa cho hắn,“Ngươi nếu cảm thấy không được tự nhiên th2i vừa đi vừa ăn, hài tử của ngươi còn chưa khỏe, ngươi cũng không thể ngã xuống.”
Ngụy Trữ vươn tay run run tiếp nhận,“Cám ơn tiểu thư.”
Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, vén một góc khăn che mặt lên ăn, bình thường ăn cũng không thấy gì đặc biệt, nhưng giờ ăn lại thấy rất ngon, quả nhiên, con người khi đói, ăn cái gì cũng thấy ngon, đương nhiên, nàng cũng không để ý chuyện Ngụy Trữ vụng trộm giữ lại đồ ăn,nam nhân này, giữ lại đồ ăn cũng vì đứa nhỏ của hắn, không phải thân sinh mà làm như vậy cũng quá tốt đi.
Thuốc đã nấu xong, Vô Diễm nâng đứa nhỏ có chút mơ hồ dậy, Chung Ly Tình Nhi thổi nguội từng muỗng đút cho nó, thuốc đắng dã tật, tiểu hài tử cau mày, nghĩ không muốn uống, mà cố tránh thoát cái muỗng thuốc, nhưng làm thế nào cũng không tránh được.
Đặt chén không xuống, để đứa nhỏ nằm lại, Chung Ly Tình Nhi thấy cũng đã trễ,“Ngụy Trữ, chúng ta phải đi, trong khoảng thời gian này sẽ ở trong thành, một lát ta để Vô Diễm lưu lại địa chỉ cho ngươi, nếu có việc gấp phải tìm ta, thuốc này còn phải nấu thêm ba lượt, một ngày một lần, ngày mai ta sẽ quay lại, nếu tình huống không có chuyển biến xấu, uống thêm mấy lần nữa sẽ tốtn.”
Ngụy Trữ xoa xoa tay, trên mặt là tràn đầy cảm kích,“Cám ơn tiểu thư, cám ơn tiểu thư, tiểu thư đại ân đại đức tiểu nhân cả đời đều sẽ nhớ không quên.”
Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, này xem như đại ân đại đức sao? Đối với người mất đi mọi thứ có lẽ là vậy, nhưng là đối nàng mà nói, d0a6y là cơ hội nâng cao tay nghề, nàng cảm thấy dùng từ song phương cùng có lợi sẽ đúng hơn.
“Trước khi đứa nhỏ con chưa có khỏe, đừng để nó đi chơi, cũng để nó tiếp xúc với người khác, ngươi cũng phải tận lực ít tiếp xúc người khác,dược này ngươi cũng có thể uống, tuy rằng bây giờ ngươi chưa có biểu hiện bệnh gì, nhưng cũng có thể là trongt hời gian ủ bệnh.”
“Vâng, tiểu nhân đã biết.”
Kê Nghi vén rèm lên, Chung Ly Tình Nhi đi ra khỏi nhà gỗ, nhìn ánh mặt trời chiếu đến, thời tiết kiểu này rất tốt để bệnh dịch bùng phát!
Mà cũng không biết người ở đâu mà tụ lại đây hết“Vô Diễm, dẫn đường, chúng ta đi đến nhà cô đã thuê.”
“Dạ, tiểu thư sẽ thích, nơi đó một rừng trúc.”
Vô Diễm cười, nhà đó nàng rất vừa lòng nha
Chung Ly Tình Nhi cúi đầu nhìn một thân chật vật của mình lúc nàng lên núi hái thuốc cũng không có bẩn như vậy đâu,“Ta đây thật có vài phần chờ mong, Vô Diễm, ngày mai theo ta lên núi hái thuốc, chủ yếu là hái Xích Thược, những dược thảo khác còn đủ.”
“Vâng, Vô Diễm đã biết, kỳ thật một mình ta đi cũng được àm, ta cũng biết dược thảo này.”
Chung Ly Tình Nhi lắc đầu,“Ta đi, thuận tiện xem có dược liệu nơi này có khác gì chỗ chúng ta không”
“Sao mà giống được, dược liệu chỗ chúng at dùng tốt hơn, dù sao cũng trồng ở trong linh mạch mà.”
Trong giọng nói của Vô Diễm mang chút tự hào, nếu mà không tốt thì bọn họ sao lại chọn nơi đó làm chỗ ở.
Thì ra là thế? Vậy cũng khó trách, Chung Ly Tình Nhi trong lòng hiểu rõ.