Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 167 - Chương 167 - Khúc Nhạc Hạnh Phúc Ngắn Ngủi

Chương 167 - Khúc nhạc hạnh phúc ngắn ngủi
Chương 167 - Khúc nhạc hạnh phúc ngắn ngủi

Sau khi cô đi khỏi, Chu Lãng mới nói chuyện với bạn bè, người đó vô cùng nghi ngờ:

“Đại sư họ Sở? Hình như tôi có từng nghe danh một người, nhưng mà nghe nói thầy bói này xem bói một lần ít nhất khoảng một triệu, có lẽ bây giờ là hai triệu, nhưng người làm phép thuật loại này, ít nhất phải mấy triệu, đây anh mất có hai trăm ngàn, có lẽ không phải là vị đại sư đó.”

Chu Lãng sững sờ: “Người mà anh nói là nữ giới?”

“Là nữ, nghe nói còn rất trẻ, tôi chưa gặp bao giờ, dù sao tôi cũng không có tiền để thanh toán cho cô ta, là nghe người khác kể lại, sau khi được cô ta cứu giúp giá trị của công ty tăng lên 15%.”

Chu Lãng nghe vậy đã im lặng rất lâu với Lý Tưởng.

Người phụ nữ trẻ tuổi? Không biết vì sao Chu Lãng lại có cảm giác hai người đó là một, hắn còn tưởng hai trăm ngàn của hắn đã rất giá trị, ai ngờ mấy triệu người ta còn không để tâm tới, theo lời của người bạn đó, có rất nhiều người xếp hàng chờ cô xem bói, nhưng hầu như cô đều từ chối, chỉ xem cho những người có nhân phẩm tốt mà thôi.

Chu Lãng nhìn vào bùa bình an, nếu như đây là sự thật, riêng chiếc bùa bình an này đã đáng giá tiền triệu, mà hắn lại còn nhờ người ta bắt ma, giữ lại mạng cho vợ con hắn, bắt được bảo mẫu đáng ghét… phức tạp như vậy mà chủ gửi có hai trăm ngàn?

Thảo nào, người ta không hề có cảm giác gì với số tiền này.

Hắn cảm thấy bản thân mình thực sự đã làm trò cười.

-----

Vụ án này đã tốn rất nhiều thời gian, ở dưới đã đã có một người ủy quyền lên, người được ủy quyền này rất đặc biệt, đã bảy mươi tuổi, bà muốn tìm em gái đã thất lạc nhiều năm do chiến tranh, sức khỏe của bà không tốt, do các bạn bè tốt của bà đưa tới, khi bà nói ra yêu cầu xong, mọi người đều ra sức giúp đỡ.

Chỉ có vẻ mặt của Sở Từ vẫn còn hoài nghi.

“Đại sư, cô phải cố gắng giúp tôi!”

Chẳng hiểu vì sao, mặt nạ của Sở Từ rất ngầu, bởi vậy khiến bà lão không biết sao cô lại mang mặt nạ, nên hỏi cô một cách vô thức.

Sở Từ cười: “Đại nương, bà muốn tìm em gái sinh đôi đã thất lạc nhiều năm của bà sao?”

“Đúng, tôi có ba anh trai, đều đã ở đây, nhưng em gái tôi là em gái duy nhất, đã bị loạn lạc trong chiến tranh, lúc đó chúng tôi còn nhỏ tuổi nên không nhớ rõ lắm, mẹ tôi trước khi mất đã căn dặn tôi rằng phải tìm bằng được em gái, đến tận bây giờ sức khỏe của tôi không còn tốt nữa, nên muốn hoàn thành tâm nguyện này.”

Sở Từ hỏi đầy nghi ngờ: “Cho nên, người bên cạnh bà không phải là em gái bà sao?”

“Không phải, bà ấy là chị em tốt của tôi, chúng tôi là bạn thân.” Tâm trạng của bà rất trẻ trung, mở miệng ra là nói bạn thân.

Sở Từ càng cười: “Vậy là tôi đã hiểu lầm, chỉ vì gương mặt của hai người khá giống nhau, nhìn giống như có quan hệ máu mủ, nếu tôi đoán không lầm thì hai người là chị em, hay là hai người đến bệnh viện kiểm tra huyết thống xem sao?”

Bà lão sững sờ, nói một cách kinh ngạc: “Đại sự, có lẽ cô đã nhìn ngần, chúng tôi quen nhau lúc đi làm.”

“Vậy bà hỏi bà ấy xem bà ấy có phải con đẻ của gia đình ấy không?”

Bà lão nhìn người chị em thân thiết, người chị em đấy giật mình, vô thức lắc đầu:

“Mấy năm nay không phải tôi vẫn đã nói rồi sao? Tôi không phải là con đẻ nhưng họ đối xử với tôi rất tốt.”

Hai người này nhìn chằm chằm chằm vào nhau, chẳng trách lần đầu tiên gặp mặt đã thấy vô cùng thân thiết, năm mươi năm qua, hai người vẫn luôn thân thiết như người trong gia đình, chị em trong một nhà, người nhà cũng thích bà ấy, chẳng lẽ họ có quan hệ máu mủ thật sao?

Tìm em gái song sinh mấy chục năm lại chính là bạn thân của mình? Việc này trùng hợp vậy sao? Phim truyền hình cũng không dám quay như vậy.

Nhưng, những năm tháng qua đi, bà ấy không hề vắng mặt, mà ở bên nhau với một thân phận khác, vừa nghĩ vậy lại cảm thấy đó là một điều may mắn!

Hai người nghĩ tới khả năng này, đều vô cùng kích động, lúc này nắm chặt tay nhau, run rẩy cuối xuống, tổ sản xuất chương trình đưa đi xét nghiệm quan hệ huyết thống.

-----

Khúc nhạc viên mãn dù ngắn cũng khiến người ta cảm thấy vui vẻ, tổ sản xuất chương trình cũng cảm thấy khá hơn nhiều.

Nhưng bầu không khí của quý khách ở bên dưới lại giảm xuống đáng kể.

Tả Thiên nói: “Sau đây mời ba vị khách mời đến với chương trình kỳ này.”

Rất nhanh sau đó, một đôi vợ chồng già và một cô gái khoảng hai mươi tuổi bước tới, gương mặt bà lão vô cùng u sầu, vành mắt đỏ hoe, cô con gái cũng vô cùng ngỡ ngàng, trên môi nở nụ cười vô cùng khó hiểu.

Sở Từ nhìn tới gương mặt của người đàn ông, lông mày khẽ nhíu lại, gương mặt người con gái không có vấn đều gì, nhưng da dẻ rất khó coi, người khác nhìn không ra nhưng Sở Từ nhìn ta được xung quanh ông ta biến thành màu đen, đó là màu tím đen, bình thường chỉ có người trúng độc mới có thể có màu tím đen.

“Xin chào mọi người.”

Hai ông bà lão vô cùng lịch sự, chào hỏi mọi người.

Mọi người cũng chào hỏi lại, Quản Nhan Tình vui vẻ cười nói: “Ông à, lần này ông tới vì con gái ông sao?”

“Vâng!” Ông lão vô cùng lo lắng thở dài: “Gần đây con gái tôi nói đau người.”

------------

Nhóm dịch: Dịch Gia

Truyện được đăng tải độc quyền trên Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment