Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 174 - Chương 174 - Sinh Nhật Của Lục Cảnh Hành

Chương 174 - Sinh nhật của Lục Cảnh Hành
Chương 174 - Sinh nhật của Lục Cảnh Hành

Không phải cô tự kiêu, chỉ là nhan sắc của cô, toàn quốc thì không dám nói, nhưng trong giới giải trí thì không mấy ai có thể áp đảo được nhan sắc của cô.

Nhan sắc của cô quá tuyệt vời, cho nên cô mới tùy ý, mới không chú ý, mới không có áp lực, muốn mặc cái gì sẽ mặc cái đó, đó là bởi vì cô biết, bản thân mình cho dù mặc cái gì đều ưa nhìn cả.

Chính là tự tin như vậy.

Cô vốn đã cao, chân lại dài, cộng thêm việc rèn luyện tu luyện quanh năm, khiến cho da dẻ Sở Từ trắng nõn mềm mại, lại lộ ra vẻ khỏe khoắn, thần sắc tốt như vậy là niềm mong ước của rất nhiều người, hôm nay Sở Từ trang điểm nhạt, ngũ quan vốn dĩ xinh đẹp đột nhiên trở nên sinh động hơn, vẻ mặt xinh đẹp cực hạn như vậy rất có tính xâm chiếm, trong nháy mắt đã khiến cho những nữ nhân khác không tự tin, cũng bao gồm cả Vưu Mộng Ni.

Lục Cảnh Hành ôm eo Sở Từ, trầm giọng nói: "Ừm, đây là nữ nhân của tôi."

Vưu Mộng Ni xấu hổ một lúc, bất mãn một lúc, chỉ cảm thấy trong không gian đang vang lên âm thanh đùng đùng, lời này của Lục Cảnh Hành thực sự như tát thẳng vào mặt cô ta.

Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải chuyện như vậy, nam nhân bình thường đều không thể chịu nổi chiêu trò của cô ta, chỉ có Lục Cảnh Hành, mềm cũng không được mà cứng cũng chẳng xong, còn khiến cho cô ta mất mặt trước bao nhiêu người.

Sở Từ liếc nhìn cô ta một chút, nở nụ cười nhạt.

Mặc dù cô không mặc hàng hiệu, nhưng vô cùng khí chất, thần khí lại càng lớn mạnh, Vưu Mộng Ni chẳng biết vì sao dưới cái nhìn chăm chú của cô căn bản không dám mở miệng nói cái gì, chỉ hàm hồ nói: "Hai người rất xứng đôi."

Sở Từ khóe miệng hơi cong lên: "Cảm ơn cô."

Cô đến rồi, Lục Cảnh Hành bỗng nhiên không tập nữa, anh báo một tiếng với huấn luyện viên rồi ôn nhu hỏi: "Sao em lại tới đây?"

"Hôm nay là sinh nhật anh, anh quên rồi sao?"

Lục Cảnh Hành còn chưa nói, Vưu Mộng Ni đã wow lên một tiếng rồi nói:

"Thầy Lục, hôm nay là sinh nhật anh hả? Sao anh không nói sớm để chúng tôi mua bánh sinh nhật cho anh?"

Lục Cảnh Hành vẻ mặt thờ ơ, đôi mắt sâu hơi thu lại, không thể nhìn ra anh đang suy nghĩ điều gì, Sở Từ cười nói: "Vưu tiểu thư, không phiền mọi người nữa, tôi đón sinh nhật cùng anh ấy là được rồi."

"Như vậy sao được? Tổ chức sinh nhật là chuyện lớn mà!"

Sở Từ nở nụ cười hờ hững, nắm tay Lục Cảnh Hành đi mất.

Vào trong xe, Lục Cảnh Hành ôm lấy cô, ngửi thấy mùi hương cây cỏ trên người Sở Từ phảng lại, bỗng cảm thấy cả thân thể đều thoải mái.

Anh hôn lên mặt Sở Từ một cái, khóe môi nhếch lên cưng chiều nói: "Không đi học sao?"

"Đi học đâu quan trọng bằng anh?" Sở Từ nhíu mày, cố ý trêu anh.

Lục Cảnh Hành khẽ cười: "Bắt đầu bỏ thuốc mê cho anh rồi hả ?"

"Vậy em hỏi anh, anh ngất hay không ngất?"

"Ngất, ngất rồi!" Lục Cảnh Hành tê liệt trên bả vai Sở Từ một cách cam chịu số phận, ngửi mùi hương cơ thể cô, tâm tình không thể khống chế được: "Sở Từ, mùi hương trên cơ thể em thật dễ chịu."

Râu của anh đâm vào người Sở Từ khiến cho cô hơi ngứa, Sở Từ bật cười: "Đừng giỡn nữa! Em sợ ngứa."

Tài xế bị đuổi đi, tay của Lục Cảnh Hành chống trên chỗ ngồi phía sau xe, bất động Sở Từ trong cánh tay của mình, tay kia lập tức luồn vào trong quần áo của cô, giọng khàn dần: "Thật sự muốn ăn em rồi đó..."

Sở Từ cả người mềm yếu như nước, một chút sức lực cũng không thể nào dùng được.

"Cẩn thận bị người ta nhìn thấy đó."

"Yên tâm, cái xe này bên ngoài không nhìn thấy đâu."

Xe bảo mẫu của Lục Cảnh Hành tính riêng tư rất tốt, trong xe còn treo mành, lại còn là màu đen, nên người từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.

Hai người làm chuyện lén lút trong bóng tối như thế, nơm nớp lo sợ, Sở Từ tê liệt trong vòng tay anh, nhận lấy nụ hôn tàn bạo của anh, trong cổ họng đều là mùi vị của anh, cô bất giác rên lên một tiếng, âm thanh này khiến Lục Cảnh Hành càng thêm kích động, hai người vừa ôm vừa ma sát vào nhau rất lâu.

Nơi đó của cô cảm giác rất mềm mại, nắm ở trong tay vô cùng dễ chịu, hình dáng cũng đẹp vô cùng.

Lục Cảnh Hành khẽ nói: "Rất mềm..."

Sở Từ ho lên một tiếng: "Cảm ơn anh đã khen! Thật xúc động quá đi!"

"..." Hai người cùng khẽ cười, lại trao nhau thêm một nụ hôn sâu nữa mới tách ra.

Nam nữ trong tình yêu cuồng nhiệt hận không thể dính vào nhau trong mọi lúc, Lục Cảnh Hành cũng muốn ôm cô mãi không buông tay như vậy, nhưng tình cảnh không cho phép, dù sao cũng là trong xe, nếu thật sự có paparazzi quay được thì cũng không tốt đối với Sở Từ, dù sao cô vẫn còn là một học sinh cấp ba.

Nghĩ xong, anh buông tay ra một cách không nỡ, chỉ cảm thấy trong tay đều là mùi hương cơ thể cô.

Bỗng nhiên, có người gõ cửa, tài xế thấp giọng nói: "Thầy Lục, người của đoàn phim gọi anh qua đó."

Lục Cảnh Hành cùng Sở Từ đi ra ngoài, người của đoàn phim đến tìm hai người họ, đến lúc hai người họ đi vào, chỉ thấy Vưu Mộng Ni ôm một chiếc bánh ga tô to bự qua, người của đoàn phim đều vây quanh cô ta.

"Thầy Lục, sinh nhật vui vẻ!"

Lục Cảnh Hành cười không nhiệt tình lắm, anh kéo Sở Từ tiến lên phía trước rồi nói: "Cảm ơn mọi người!"

Trợ lý của Vưu Mộng Ni liên tục chụp ảnh, cho đến khi bữa tiệc kết thúc, Sở Từ lấy điện thoại di động ra thì thấy Vưu Mộng Ni đã đăng lên Weibo rồi.

Hôm nay cô ta đăng tổng cộng hai bài trên Weibo, bài thứ nhất là bức ảnh selfie của cô ta, nhưng cảnh nền là Lục Cảnh Hành đang tập động tác plank, bài thứ hai chính là tổ chức sinh nhật cho Lục Cảnh Hành, khuôn mặt của Lục Cảnh Hành dưới sự chiếu rọi của ánh nến có một sự dịu dàng khác với bình thường.

Weibo của Vưu Mộng Ni luôn không có bài chia sẻ gì, ngày thường lượt chia sẻ nhiều nhất là hơn một ngàn, thế nhưng hai bài Weibo này, số lượt chia sẻ đều quá năm mươi ngàn rồi.

- Hai người ở cùng một chỗ? Chúc mừng!

- Đây là âm thầm công khai tình cảm? Hai người thật xứng đôi! Chúc mừng bạn!

- Mộng Ni nhà ta đẹp quá, ra dáng thiếu nữ quá, Lục Cảnh Hành thật đẹp trai, vóc dáng siêu đẹp!

- Lục Cảnh Hành, sinh nhật vui vẻ, không phải chứ? Bạn và Lục nhà tôi là quan hệ gì vậy? Lục của tôi và nửa kia không phải là thiếu nữ bí mật trong truyền thuyết sao?

Tất cả mọi người đều chúc mừng mối quan hệ của hai người họ, còn hỏi bọn họ là lúc nào về bên nhau, còn Vưu Mộng Ni thì không trả lời lại, chỉ chia sẻ, vẻ mặt vui cười một cách mập mờ.

Vậy thì quá tức cười rồi!

Chuyện của hai người họ rất nhanh đã lên top 1 hotsearch.

Tin tức trên hotsearch như vậy quả nhiên rất hút mắt, dù sao hai người này trước nay chưa từng gặp phải tai tiếng, nhanh như vậy đã ở bên nhau rồi?

Bên đó, Tô Đài cũng nhìn thấy, cô cười nhạt một tiếng rồi nói bằng giọng giễu cợt:

"Vưu Mộng Ni lại chạy đi đóng vai hề rồi? Chỉ tiếc cô ta không biết người mình đắc tội chính là ai! Đại sư Sở là người mà cô ta có thể đắc tội sao?"

Cùng lúc đó, Nhan Thuật nhìn thấy hotsearch cũng giễu cợt một tiếng:

"Ngồi đợi Vưu Mộng Ni bị mất mặt vậy."

Còn cố tình tag @Sở Sở vẽ truyện tranh, @Xong lại nghĩ đến, Sở Từ bây giờ làm khách mời bí mật trên chương trình ti vi, việc này mặc dù có thể lừa người khác, nhưng không thể lừa được cô, dù sao cũng ở trong friend list, đại sư họ Sở lại lợi hại như vậy, người có thể khiến cho Lục Cảnh Hành ra mặt giữ khung giờ phát sóng, còn có thể là ai?

Nghĩ xong, Nhan Thuật lại ấn xóa phím, đổi thành Sở đại sư.

Thấy tag @Sởđại sư, Tô Đài cũng nghĩ đến chuyện Sở Từ lên chương trình, cố ý chia sẻ Weibo của Vưu Mộng Ni rồi hỏi:

"Sở đại sư, cô thấy thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment