Lục Cảnh Hành hừ một tiếng, nói: "Chu đạo diễn, sao phản xạ của anh lại chậm như vậy?"
"Hả?"
"Anh không biết Sở Từ là bạn gái của tôi sao?"
Sắc mặt Chu Hướng Lỗi rõ ràng khiếp sợ, không trách anh ta được, anh ta rất ít quan tâm tới bát sự trong nước.
"Được rồi." Uống thuốc xong, Lục Cảnh Hành lại bình thản nói: "Sở Sở chính là Sở Từ, các tác phẩm truyện tranh anh nói đều là của Sở Từ, tôi cũng định mua bản quyền tìm đội ngũ để phát triển, cho nên Chu đạo diễn có muốn hợp tác với tôi không?"
Chu Hướng Lỗi kinh ngạc há hốc miệng, lộ ra biểu cảm cực kỳ ngu ngốc. Anh ta thầm mắng trong lòng, chuyện này quả thật đã khiến anh ta bị kinh động. Sở Sở chính là Sở Từ ư? Vì vậy đại sư tướng số Sở Từ còn kiêm chức vẽ truyện tranh, đồng thời tùy tiện vẽ ra một bộ là có thể chào giá bản quyền 10 triệu đồng?
Chẳng trách lượng tiêu thụ truyện tranh của Sở Sở tốt như vậy. Một người mới vào nghề mà đã có 5 triệu người hâm mộ rồi. Người hâm mộ của cô còn rất điên cuồng, mỗi ngày vì cô mà gọi điện thoại tới hỏi han truyền thong khắp nơi. Vốn dĩ Chu Hướng Lỗi cho rằng Sở Sở dùng tiền kinh doanh, mãi cho đến khi biết đối phương là Sở Từ, vậy là lý giải hợp lý rồi, giống như đại sư Sở Từ, tùy tiện làm pháp là có thể cứu cả một công ty, cô khiến cho truyện tranh của mình tiêu thụ lên đến 200 vạn khẳng định cũng không khó. Nếu như bản thân ông làm đạo diễn cho bộ phim chuyển thể này thì khẳng định sẽ rất hot.
Càng đừng nói đến Lục Cảnh Hành cũng muốn hợp tác.
Ngay cả Sở Từ cũng kinh ngạc hỏi lại: "Anh muốn mua bản quyền của em sao?"
"Đúng vậy. Gần đây em thi tốt nghiệp, không đến phòng làm việc, chắc là nhân viên không có nói với em, anh dự định mua "Thiên tài nữ thần toán" của em với giá 10 triệu, cũng cam đoan trong 3 năm sẽ mở rộng, nếu không em có thể thu hồi bản quyền." Nói xong, Lục Cảnh Hành cầm cái ly in hình đầu chó do Lục Bích Trì làm, khóe môi khẽ nhếch: "Thế nào? Lục phu nhân tương lai, có hứng thú hợp tác với anh một lần không? Để cho chúng ta cùng nhau phát triển tác phẩm của em. Cũng khiến nó trở nên tốt nhất."
Sở Từ úp mặt vào vai anh, cười thẹn thùng: "Nể mặt đồng tiền, em đồng ý."
Chu Hướng Lỗi ở bên cạnh, mắt liên tục trợn trắng, người trẻ tuổi bây giờ thật khó lường, thủ đoạn cũng nhiều quá đi.
-
Qủa nhiên, chờ lúc Sở Từ đi vào phòng làm việc, Giang Tâm Ái - quản lý học động weibo liền gọi cho cô: "Boss, gần đây không liên lạc được cho cô, phòng làm việc của Lục Cảnh Hành muốn mua bàn quyền của cô đó."
"Bán."
"Hả?" Vẻ mặt cô nhân viên mông lung quay vòng. "Tiền..."
"Bán."
Tất cả nhân viên đều lộ vẻ mặt mờ mịt, không biết giá cả, không biết điều kiện cụ thể đã nói bán? Chẳng lẽ Sở Sở trâu bò tới mức này sao? Không cần hỏi cái gì củng có thể tính ra?
Giang Tâm Ái rất kích động: "Boss thật là giỏi! Lục Cảnh Hành mua 10 triệu đấy. Những điều kiện khác cũng rất tốt, không hổ là đại minh tinh nha. Tôi cảm thấy weibo cá chép rất linh, mấy ngày nay chúng tôi vẫn tự mình chuyển phát một ít, muốn phù hộ cô bán bản quyền, không ngờ cô thực sự bán được rồi."
Sở Từ cười cười nhìn mọi người, tuy phòng làm việc không nhiều người lắm nhưng bầu không khí lại vô cùng tốt, nhân viên còn trẻ tuổi lại hợp tính nhau, thế nên mọi người làm việc chung rất thoải mái.
"Gần đây mọi người đều làm việc cực khổ rồi, đợi đàm phán xong phí bản quyền, mỗi người sẽ được phát mười ngàn tệ tiền thưởng nhé."
"Yeah."
Tất cả mọi người đều kích động nhảy dựng lên, tuy mười ngàn tệ không phải đặc biệt nhiều, nhưng đây không phải ngày lễ ngày tết, thật ra bọn họ cũng không góp nhiều sức lực vì việc bản quyền này, mà phòng làm việc Lục Cảnh Hành đã ra giá mười triệu, có thể có tiền đơn giản như vậy đều là nhờ boss hào phóng.
-
Báo với bên tài vụ mỗi người được thường mười ngàn tiền thưởng xong, Sở Từ cúi đầu vẽ truyện tranh tiếp.
Mới vẽ được hai trang thì cô nhận được tin nhắn của Hàn Lôi: "Sở Sở Đại Đại, có ở đây không?"
"Có."
Hàn Lôi gửi một khuôn mặt cười qua, lại nói: "Phía nhà xuất bản chúng tôi định làm một buổi họp fan ký tên cho độc giả, cô cảm thấy thế nào?"
Sở Từ trầm ngâm: "Tạm thời bây giờ tôi không muốn xuất hiện trước công chúng."
Hàn Lôi nỗ lực khuyên nhủ: "Sở Sở Đại Đại, chúng tôi muốn giúp cô quảng bá, như vậy có lợi cho việc tiêu thụ sách hơn, vẫn nói là cô không muốn lộ diện trước mặt công chúng sao?"
"Có thể nói như vậy, còn nữa, cô không cần lo về lượng tiêu thụ sách."
"Hả? Tại sao?"
Sở Từ giải thích: "Tôi định bán bản quyền cho phòng làm việc của Lục Cảnh Hành mở rộng làm phim, đến lúc đó có phim điện ảnh kéo theo nhất định sẽ không đủ sách để bán, yên tâm đi."
"..." Hàn Lôi ngồi trước máy vi tính phía đầu bên kia nhảy dựng lên, cô đi vài vòng rồi gõ chữ thật nhanh: "Thật sao? Đã bàn xong rồi à? Cô định bán bao nhiêu tiền?"
"Phí bản quyền 10 triệu." Sở Từ phản ứng rất bình thản, giống như căn bản không để 10 triệu này vào mắt.
Hàn Lôi lại ngây ngẩn cả người, vốn dĩ cô ấy cho rằng tiền nhuận bút bên mình đã quá cao, luôn cảm thấy đối với một học sinh, tiền nhuận bút có thể cầm 1 - 2 triệu đã là tương đối hấp dẫn. Sở Từ hẳn là phải quý trọng cố gắng tuyên truyền mới đúng, ai mà biết người ta chỉ bán bản quyền đã 10 triệu, thảo nào không để tiền nhuận bút bên mình vào trong mắt.
"Đại Đại, cả hai quyển vẫn là..."
"Một quyển." Sở Sở bình thản nói: “Nhưng mà cô yên tâm đi, tuy là tôi sẽ không tham gia ra lễ ra mắt, nhưng sáu tháng cuối năm tôi dự định phát hành truyện tranh mới.”
“Quỷ hô bắt quỷ” không dài lắm, sáu tháng cuối năm có thể hoàn thành, còn “Thiên tài nữ thần toán” có thể vẫn tiếp tục, nhưng cô cũng không thể chỉ vẽ mỗi cuốn này được.
Ý của Sở Từ là sẽ còn giao truyện tranh mới để cô làm đúng không? Hàn Lôi biết lấy tên tuổi của Sở Từ bây giờ sẽ có một đống nhà xuất bản lớn tranh cướp, lợi hại ngang với bọn họ, nhưng Sở Từ bằng lòng chủ động nói cho cô ấy biết, xem như là có nghĩa có tình rồi.
Hàn Lôi hiểu cuốn truyện tranh thứ ba sắp hoàn thành, vì đây là tác phẩm đắc ý nhất của cô.
Nhiệt huyết sôi trào, Hàn Lôi nói: “Đặt tên xong rồi sao? Chủ đề đâu? Vẫn là đoán mệnh, quỷ cố sự sao?”
“Không phải, giờ đây tôi muốn vẽ một truyện tranh yêu thương ấm áp, họa phong ung dung, hoàn toàn khác so với cách vẽ trước kia của tôi.”
Hàn Lôi lại sôi trào, phong thủy và quỷ cố sự là phong cách sở trường của Sở Từ, lập tức thay đổi phong cách, mọi người sẽ thích sao? Cô có thể vẽ xong sao?
Cô ấy hoài nghi, trầm ngâm một lát rồi e dè hỏi dò: “Đại Đại, cô bắt đầu kế hoạch làm chưa? Có thể gửi cho tôi coi một chút được không?”
Sở Từ không giấu giếm: “Đã vẽ được một quyển rồi, cô muốn thì tôi gửi qua cho cô xem một chút.”
Sở Từ nhanh chóng chụp hình truyện tranh rồi gửi qua cho Hàn Lôi, bên kia Hàn Lôi nhìn tiêu đề “Bạn trai minh tinh của tôi”, lúc này toàn thân chấn động, thật đúng là thay đổi phong cách, từ tên có thể nhìn ra.
Hàn Lôi mở file ra, click chuột vào trang đầu tiên, chỉ thấy trang thứ nhất lấy bối cảnh ở bệnh viện, Hàn Lôi không có cảm giác gì, mà khi nam minh tinh lên sân khấu, Hàn Lôi bị hình tượng đẹp trai của đối phương lôi cuốn đến ngây ngẩn cả người.
“Tôi duyệt. Thật là soái ca, thật là đẹp trai. Quá quá quá đẹp trai luôn.”
Mọi người trong nhà xuất bản vốn đang hờ hững, đột nhiên nghe chủ biên hét lên như vậy bèn tò mò bu lại, bởi vì bình thường bọn họ chỉ thấy chủ biên mê gái đẹp, sao giờ lại có hứng thú với mỹ nam rồi. “Chủ biên, là ai vậy? Đẹp trai như nào?”
“Mau nhìn nam nhân vật chính này đi.”
“Hả?” Kiểu nam chính truyện tranh gì có thể khiến chủ biên khoa trương đến vậy?
Hai phút sau.
“Tôi cũng duyệt. Thật là đẹp trai, đẹp trai chảy máu mũi luôn. Ai đây?”
“Nam chính này thật là soái ca. Đây là tác phẩm nào? Truyện tranh thiếu nữ sao? Hạ Hạ hay là Chúc Chúc?”
“Thật sự rất đẹp trai. Truyện tranh thiếu nữ như vậy chắc chắn sẽ khiến độc giả động tâm cho xem.”