Sau đó, Sở Từ sinh hoạt lại bình thường, buổi tối thứ tư, nàng vẽ truyện xong, lại nhắn cho Hàn Lôi vài câu.
Hàn Lôi hình như rất bận, rất ít trả lời.
"Bà bận sao?"
"Sở Sở à, tôi đang gọi video call cho con gái, nó gặp phải một chút chuyện, tôi nói chuyện với nó, không tiện trả lời cô."
"Không sao." Sở Từ nghi ngờ nói: "Gặp phải chuyện gì sao?"
Gần đây, Sở Từ mới biết Hàn Lôi đã hơn bốn mươi tuổi, bà sinh con tương đối sớm, con gái cũng đã lên đại học nhưng lại ở nước ngoài, Sở Từ tuy rằng chưa từng gặp trực tiếp Hàn Lôi, nhưng weibo cũng xem qua mấy tấm ảnh Hàn Lôi chụp khi đi du lịch, trạng thái của Hàn Lôi là thật sự rất tốt, da dẻ săn chắc, vóc người cân đối, trang phục trẻ trung, nói rằng mới ba mươi tuổi đều có người tin, ai ngờ con gái bà đã lên đại học.
Bên kia, Hàn Lôi đang cùng con gái video call thảo luận chuyện này, bà cau mày nói:
"Tiểu Tiểu, con vẫn muốn tiếp tục du học sao? Mẹ nghe nói ở nước ngoài rất loạn, thường xem tin tức có thấy người Hoa bị giết, nói thật mẹ rất lo lắng cho sự an toàn của con."
Hàn Tiểu Tiểu ở trên video vừa cười nói:
"Mẹ à, không cần lo lắng, nước ngoài phần lớn thời gian đều là rất an toàn, lại nói con chỉ còn có hai năm nữa là tốt nghiệp, sao có thể từ bỏ? Mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng bảo vệ mình!"
Kỳ thực, mẹ rất đau lòng vì cô, cô làm sao không hiểu nỗi đau lòng này của mẹ chứ? Hàn Lôi khi còn trẻ sinh ra cô, người đàn ông được gọi là cha cô không thừa nhận cô, cũng không muốn chịu trách nhiệm, Hàn Lôi một mình nuôi lớn cô, những năm đó, mẹ cô thật sự trải qua rất không dễ dàng, còn cho cô xuất ngoại du học, sao cô có thể lãng phí tiền như vậy, từ bỏ như vậy chứ?
Hàn Lôi biết con gái nghĩ gì, lo lắng không ngớt, chẳng biết vì sao, bà luôn có loại dự cảm xấu, cảm thấy trong lòng rầu rĩ, giống như sắp có gì đó xảy ra.
Chính lúc này, Sở Sở lại nhắn tin qua Wechat, Hàn Lôi bỗng nhiên nói:
"Đúng rồi! Tôi nhớ Sở Sở biết đoán mệnh, hay con để cô ấy xem giúp một chút thì sao?"
Hàn Tiểu Tiểu bật cười: "Mẹ ơi, thời đại nào rồi mà mẹ còn tin cái này chứ?"
"Sao lại không tin? Con chưa từng xem “Huyền học đại chiến” sao? Con xem Sở đại sư kia, rất xuất thần nha!"
"Mẹ ơi, mấy cái đó đều là người trẻ tuổi xem, mẹ cũng xem loại chương trình đó sao?"
"Mẹ của con đúng là còn rất trẻ tuổi nha!"
Hai mẹ con nói chuyện xong, cuối cùng Hàn Lôi cũng kể cho Sở Sở nghe chuyện.
Hóa ra, Hàn Tiểu Tiểu du học nước ngoài, lúc đầu ở ký túc xá, sau đó đi ra ngoài thuê phòng trọ, ai ngờ gần đây, cô ấy thường nhận được những bức tranh không biết từ đâu, lúc đầu thì cô ấy cũng không để ý, cách mấy ngày lại nhận được những bức tương tự, hơn nữa còn thường có người đến gõ cửa nhà cô, ra mở cửa thì lại chẳng thấy ai, ban ngày thì còn đỡ, nhưng ban đêm thì với một nữ sinh sống một mình, nếu nửa đêm gặp phải có người gõ cửa, thường nghĩ đến những chuyện ma vô cùng khủng khiếp!
"Tranh sao?" Sở Từ nhắn tin: "Vẽ cái gì vậy?"
"Cũng không có gì nhiều, vẽ mặt trời, mặt nạ, thập tự giá, như là do trẻ con vẽ nghệch ngoạc, ta gửi cô xem một chút nha!"
Hàn Lôi chụp tranh gửi qua, Sở Từ vừa mở ra nhìn, sửng sốt một chút, lại mở cái khác ra, xem qua từng cái, lông mày càng nhíu lại.
"Những bức tranh này gửi đến khi nào?"
"Tầm một tuần trước, con tôi đã nói, có người gõ cửa, ra ngoài xem thì không thấy ai, chỉ để lại một bức tranh."
Sở Từ nhìn chằm chằm bức tranh, mấy cái này nhìn rất quen mắt, ngàn năm trước, cô cùng Đại pháp sư tranh cãi cũng là vì Đại pháp sư thành lập một giáo phái, nếu theo chính đạo thì coi như vẫn được đi, thế nhưng lại một mực theo tà giáo, giáo chúng theo ma giáo như thế, mỗi ngày, Đại pháp sư cầu nguyện ba lần, còn thường đem một vài người chống đối đến treo cổ rồi hỏa thiêu! Vì Đại pháp sư pháp lực cao cường, nếu như ông ta muốn dùng huyền học làm chuyện xấu, dù là cô cũng nhất định cản không được, Sở Từ cảm thấy không đúng, đem chuyện này nói cho người ở phía trên, việc này, khiến cho cô và Đại pháp sư, trước mặt mọi, người xảy ra tranh chấp, không bao lâu sau, hai người liền hẹn đấu pháp, vì lần đấu pháp kia, mà Sở Từ cùng cây trâm bị giam cầm ngàn năm.
Giáo phái của Đại pháp sư cũng có những hình vẽ tương tự, xiềng xích, mặt trời, bộ xương, đài hành hình, xem ra vô cùng âm u.
Có người nói, bất cứ ai nhận được loại này tranh vẽ này, đều là đã bị gửi thư báo tử đến.
Chẳng mấy chốc sẽ bị giáo chúng bắt sống hiến tế! Bọn họ gọi đây là vinh quang cho người bị hại!
Mà Hàn Tiểu Tiểu gặp phải những bức tranh này, tuy rằng không giống với tranh của Đại pháp sư, nhưng Sở Từ đối với tà giáo mà nói, trời sinh khứu giác nhạy bén, cảm thấy không đúng.
Cô gọi cho Hàn Lôi, Hàn Lôi chợt thấy kỳ quái, hai người vẫn đang nói chuyện trên internet, sao bỗng nhiên lại gọi điện thoại.
"Tôi nghe này, Sở Sở."
Sở Từ nói: "Hàn chủ biên, nói con gái của bà mau chóng rời khỏi chỗ đang ở, hoặc là liền về nước đi."
"Cái gì?" Hàn Lôi sửng sốt một chút, vội la lên: "Sở Sở, vậy là ý gì? Có phải có gì không ổn với bức tranh không?"
Sở Từ đáp một tiếng: "Tôi nghi ngờ, đây là một loại tà giáo! Tranh này là một loại ám chỉ, ngươi xem, bức tranh đầu tiên là cái đài hành hình, nhưng đến bức cuối cùng, trên đài hành hình có thêm cô gái, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?"
Hàn Lôi trầm mặc chốc lát, sau khi định hình, bà hoảng sợ.
"Chuyện này. . . Sao có thể! Chẳng lẽ cô muốn nói, người gửi những bức tranh thuộc tà giáo muốn đem con gái của tôi trói lại rồi thiêu chết sao? Không! Không thể! Loại người này sao có thể tồn tại chứ?"
"Không có gì là không thể, cõi đời này luôn có những thứ mà chính phủ không quản lý được, lại nói tà giáo sở dĩ gọi tà giáo, bởi vì những kẻ ngu ngốc này thường làm gì đó chống lại con người, đồng thời không quan tâm đến sống và chết, chỉ cần đạt đến mục đích hiến tế thì sẽ đem người sống hiến tế, rất nhiều tà giáo có đặc điểm này!"
Hàn Lôi hoảng hồn, nhất thời cũng không biết sao mới tốt.
Sở Từ biết đại khái bà chỉ ở một mình với con gái, sợ bà quá lo lắng, lại nói: "Như vậy đi! Tôi giúp bà tính toán một quẻ, nói không chừng là do tôi suy nghĩ nhiều, cho tôi ngày sinh tháng đẻ của con gái bà đi!"
Hàn Lôi vội vã đáp lại, Sở Từ có được sinh nhật Hàn Tiểu Tiểu, bấm tay tính toán một phen, trong điện thoại không có bất kỳ thanh âm gì, khoảng 2 phút sau, Sở Từ bỗng nhiên nói chuyện:
"Tôi không đoán sai, con gái bà từ nhỏ đến lớn vận may cũng không tệ, đặc biệt là thành tích học tập tốt vô cùng, khi còn trẻ liền rời xa quê hương đi học, chỉ là trong số mệnh của cô ấy có một đại kiếp, nếu như không ai giúp cô ấy hóa giải, cô nhất định không sống hơn 22 tuổi, không còn hài cốt, chết nơi đất khách! Mà sau khi chết, linh hồn của cô ấy không thể trở về được quê hương, vô cùng thê thảm!"
Sở Từ cũng không nghĩ tới, chính mình lại vô tình thay đổi số mạng của Hàn Tiểu Tiểu, đó không phải là chuyện nhỏ.
Hàn Lôi nghe vậy, kinh hồn bạt vía, chỉ vì, năm nay, Hàn Tiểu Tiểu 22 tuổi!
"Hàn chủ biên, bà hãy khiến cô ấy rời khỏi chỗ ở hiện tại! Lập tức!"
Hàn Lôi khóc lóc đồng ý, sự tính toán của Sở Từ, dọa cho bà phát sợ, bà là mẹ đơn thân, một mình nuôi con gái lớn lên, hai người nương tựa vào nhau mà sống, bà luôn luôn hiếu thắng, không hy vọng con gái bị so sánh kém hơn người khác, cho con gái ra nước ngoài, bà nghĩ là đã làm chuyện tốt nhất cho con gái, bà tưởng rằng như vậy có thể làm cho con gái có cuộc sống tốt hơn, cũng không biết là hại con, nếu như con gái thật sự chết ở nước ngoài, bà không còn thiết sống nữa?
Bà vội vàng gọi cho Hàn Tiểu Tiểu, Hàn Tiểu Tiểu cũng bị dọa cho phát sợ, không kịp thu dọn hành lý, lập tức rời đi chạy ra đường lớn, nơi có nhiều người.
Hàn Tiểu Tiểu biết ông chủ quán cà phê đối diện, ông vẫn hay trợ giúp cô, cô không có nơi nào để đi, chỉ ở được tầng trên cùng của tiệm cà phê, nơi này có thể nhìn thấy phòng của cô, đêm hôm ấy, Hàn Tiểu Tiểu không dám ngủ chút nào, liên tục nhìn chằm chằm đối diện xem, lúc bắt đầu tất cả bình thường, ai ngờ nửa đêm, bỗng nhiên có đến mười mấy nam nhân mang mặt nạ, bọn đàn ông này đều ăn mặc áo choàng dài đen, mang mặt nạ quỷ quái, xem ra cực kỳ khủng bố, đám người kia cạy cửa vào nhà cô, trực tiếp tiến vào phòng ngủ, Hàn Tiểu Tiểu nhìn thấy đèn phòng ngủ mở ra, lại tắt rất nhanh, rồi sau đó, đám người cầm cây đuốc đi ra, xếp thành hàng ở phía trước, trông cực kỳ đáng sợ!
Hàn Tiểu Tiểu bỗng nhiên hiểu rõ, những gì Sở Từ nói đều là thật sự!
Đám người kia vốn định dùng cô để làm hiến tế! Gửi hình là báo trước, nói cách khác, nếu như cô không rời khỏi đó đúng lúc, đám người kia thật sự sẽ bắt cô, thiêu sống! Hàn Tiểu Tiểu bị chính suy nghĩ của mình doạ khóc, cô che miệng động cũng không dám động, bỗng nhiên, có người đi vào.
Ông chủ tiệm cà phê nghe cô nói, ôm cô, liên tục an ủi.
Hàn Tiểu Tiểu bị dọa cho phát sợ, sợ sau này còn có thể bị theo dõi, liền nhờ ông chủ giúp cô thu dọn hành lý, không ngừng không nghỉ nhanh chóng chạy về Trung Quốc.
Hàn Lôi nghe con gái nói chuyện điện thoại xong, khóc không được, dù hai mẹ con luôn độc lập luôn kiên cường đều bị dọa cho phát sợ, sự tình phát sinh ở trên người người khác đều là không có cảm giác gì, một khi chính mình gặp phải, mới biết cái gì mới chính là sợ hãi thực sự.
Hàn Lôi gọi điện thoại cho Sở Từ biểu đạt lòng biết ơn, còn liên tục nói muốn mời cô ăn cơm.
Cô luôn muốn đến trường học tìm Sở Từ, Sở Từ bất đắc dĩ phải đến cuộc hẹn.
-
Đây là lần đầu Sở Từ và Hàn Lôi gặp mặt, hai người tuy rằng hợp tác rất lâu rồi, nhưng Hàn Lôi căn bản không biết Sở Từ trông như thế nào.
Chỉ biết là Sở Từ người nhỏ tuổi hơn, thành tích cũng được, là sinh viên đại học, là người yêu của Lục Cảnh Hành, có thể gặp là nhận ra ngay được!
Hàn Lôi cẩn thận hẹn địa điểm gặp mặt, Sở Từ hơi hơi ăn diện một chút.
Địa điểm gặp mặt là quán cà phê trước trường đại học, chính là nơi lần trước cùng Chu Hiểu Tô đi lấy đồ, bởi vì không phải ngày nghỉ, tiệm cà phê không đông lắm, từ xa, Sở Từ liền nhìn thấy Hàn Lôi cùng con gái ngồi ở bàn gần cửa sổ, đối diện nhau cùng uống cà phê.
Hai người này hẳn là đều đã bị dọa sợ nhỉ? Gặp phải tại họa thông thường thì không nói, đằng này lại là tại họa bị người ta theo dõi còn muốn thiêu chết, rõ là không phải dạng họa thông thường.
Thêm nữa trong nhà không có đàn ông, gặp phải chuyện như vậy, chắc chắn kinh hãi đến khó tưởng tượng được!
Cô vào cửa, đi về hướng Hàn Lôi, ai ngờ Hàn Lôi ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại thấp giọng nói:
"Kỳ quái, Sở Sở sao lâu vậy còn chưa tới chứ?"
Dừng chốc lát, tựa hồ nghĩ đến điều gì đó, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn, vô cùng sốc.
Không lý nào!
Cô gái này không phải là nữ chính trong “Bạn trai minh tinh của tôi” sao!
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com