Lần đầu tiên, Sở Sở đại đại, họa sĩ vẽ truyện tranh nổi tiếng, livestream, những người hâm mộ giăng đèn kết hoa chúc mừng, bắt đầu tự lan truyền tin tức, rất nhiều người đặt báo thức đồng hồ nhắc nhở mình chú ý xem.
Vương Hinh Nguyệt là fan trung thành của Lục Cảnh Hành, có thể nói là người nhìn Lục Cảnh Hành trưởng thành, mặc dù Lục Cảnh Hành xảy ra tai nạn xe cộ, vướng vào mấy chuyện đen tối tồi tệ, cô cũng không thay đổi tình yêu đối với thần tượng, sau khi Lục Cảnh Hành công khai yêu đương, Vương Hinh Nguyệt rất nghi hoặc, tại sao Lục Cảnh Hành lại thích một hoạ sĩ truyện tranh không quá xuất chúng, vì xinh đẹp sao? Mỹ nữ chân dài mà nói, đương nhiên là Lục Cảnh Hành đã gặp qua rất nhiều, chẳng lý nào lại đi quan tâm vẻ bề ngoài? Vì tài năng sao? Cũng có rất nhiều người tài năng như vậy, sao Lục Cảnh Hành lại không thích ai khác chứ?
Mặc dù Sở Sở xinh đẹp và tài năng, cô vẫn cảm thấy, dù cô ta có đứng trước mặt Lục Cảnh Hành cũng không đáng được chú ý tới.
Sở Sở vừa bắt đầu thông báo livestream, Vương Hinh Nguyệt liền đặt đồng hồ báo thức, muốn nhìn người phụ nữ của Lục Cảnh Hành một chút, xem, cuối cùng thì có đặc biệt gì.
Livestream bắt đầu.
Khuôn mặt Sở Sở xuất hiện trên màn hình, mặc dù, Vương Hinh Nguyệt biết cô ấy rất đẹp, trước đây, cũng từng bị khuôn mặt quá đẹp này làm cho nói không ra lời, khung xương và khuôn mặt hoàn hảo, rất thanh khiết nhưng cũng mang cảm giác lạnh lùng, tạo khoảng cách, nhưng mà khi cô ấy cười thì cũng có lúc ngọt ngào đến say lòng, đúng nhan sắc nhìn mãi không chán.
Ánh đèn dìu dịu lạc trên người cô ấy, khiến mặt cô bừng sáng lên.
Giá trị của loại nhan sắc này, có thể thành một thương hiệu.
Gương mặt như vậy đã đầy đủ tố chất để tất cả đàn ông, vì đó mà điên cuồng, nếu như lại có thêm điểm gì tốt, thì đúng là càng hiếm thấy! Huống chi, cô ấy lại có mấy thứ khác xuất sắc như vậy, thủ khoa, tác giả truyện tranh nổi tiếng, app Sở Sở truyện tranh mà tất cả mọi người đang dùng, người ưu tú dễ dàng bị ưu tú người hấp dẫn, những anh chàng đẹp trai yêu mỹ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài, mới là bình thường, chuyện tình yêu của đại minh tinh cứ như tình tiết cô bé lọ lem nghe có vẻ buồn cười và ấu trĩ, ai mà không thích những thứ đẹp đẽ chứ?
Lục Cảnh Hành sẽ thích những cô quá bình thường như vậy sao?
Vương Hinh Nguyệt bỗng nhiên có thể hiểu được sự lựa chọn của Lục Cảnh Hành.
Bản Thân là fan trung thành của anh, cô khó tránh khỏi cảm giác có chút mất mát, nhưng có bị mất vào tay Sở Sở ưu tú như vậy, cũng mừng thay cho Lục Cảnh Hành.
Lần livestream này, Sở Sở hoàn toàn không áp lực gì trong lòng, cũng không mặc đồ như người nổi tiếng, chỉ mặc bộ đồ ngủ, mang cài, tóc đen dài rũ xuống tự nhiên, cũng không trang điểm gì, để mặt mộc như vậy thôi, hoàn toàn là bộ dạng thường ngày ở nhà, tạo ra một sức mạnh tương tác hiếm có.
Sở Từ quay về màn ảnh cười nói: "Chào mọi người, tôi là Sở Sở."
- Đẹp quá!
- So với trong hình còn đẹp hơn! Thật sự so với minh tinh vẫn đẹp chán!
- Đẹp như tiên nữ ấy! Sở Sở à, cô ăn tiên khí lớn lên hay sao vậy?
- Sở Sở đại đại, tôi thật thích cô quá đi, sau khi đọc truyện tranh mới của cô, tôi cũng yêu luôn Lục Cảnh Hành luôn rồi.
- Sở Sở đại đại, nhắc nhở cô nha! Hi vọng cô ra chương mới của “Bạn trai minh tinh của tôi” sớm một chút đi nha.
Vừa lên sóng, liền có đầy bình luận, Sở Từ cười: "Cảm ơn mọi người đã yêu mến!"
- Đại đại à, cô nghĩ như thế nào về việc vẽ truyện tranh? Là đã thích từ nhỏ luôn rồi phải không?
Sở Từ cười nói: "Bởi vì một số nguyên nhân, tôi vẽ truyện tranh phong thủy và truyện tranh về quỷ một chút, được các bạn cấp hai rất thích, đuổi theo tôi đòi xem tiếp, do đó, tôi thử đăng truyện lên weibo, chuyện còn lại thì mọi người cũng đều biết rồi, có rất nhiều người yêu thích tôi, khiến tôi thấy tự tin hơn, cho tôi lý do để tiếp tục tiến lên! Nhờ vậy có tôi ở hiện tại này!"
Khóe miệng cô cười mỉm, có một sự dịu dàng không thể nói, làm cho người ta có cảm giác hết sức thoải mái, mọi người đều rất kích động.
- Sở Sở đại đại, cô cố gắng lên nè.
- Thật sự rất giỏi! Đại đại à, tôi thích cô quá đi, cô thật là đẹp.
- Đại đại à, gặp phải những người tìm cớ nói xấu cô như vậy, cô có tức giận không? Như Tống Nhất Mạn cùng cái người nói cô sao chép Hạo Miểu đó.
Sở Từ nhún vai: "Nói thật, không tức giận lắm, tôi luôn tin rằng sẽ có một ngày, sự thật được phơi bày."
- Đi nào, chúng ta cùng đi trừng trị Tống Nhất Mạn! Ta trả hai xu! Đánh cô ta mắt mũi sưng bầm, làm cho cô ta đi xa luôn!
- Ta cũng mua! Ta đang mua gậy, nhất định phải đánh, không đánh không hết giận mà!
- Ta cũng mua nữa! Ta không keo kiệt như các ngươi, ta chi luôn ba cọng tóc!
- Ta hai đô! Các ngươi thiệt là bang keo kiệt!
- Mua đồ đánh Tống Nhất Mạn sao? Ý kiến hay! Mau mau nào! Đem loại tiện nhân này đi tiêu diệt, không để cô ta tiếp tục sinh trưởng trên địa cầu.
Gom tiền á? Mọi người sao lại thích điều này đến vậy chứ? Sở Từ cười đến không ngậm được mồm, lúc này, Lục Bích Trì chạy vào, nhảy lên người Sở Từ, Sở Từ cười híp mắt sờ sờ đầu nó, những người ái mộ lại gào lên, liên tục bấm thích, tặng quà!
- Gào gào gào gào! Lục Bích Trì thật đáng yêu! Nhiều ngày không gặp, vẫn là bộ dạng này!
- Cha nào con nấy, Lục Bích Trì như vậy không phải là không có nguyên nhân.
- Lục Bích Trì thật đẹp trai! Sở Sở đại đại, có ai kết thân với Lục Bích Trì chưa nè? Có hay không hả tiểu yêu tinh quyến rũ kia?
Sở Từ cười: "Không có đâu, Lục Bích Trì của chúng tôi rất thanh khiết nha, mỗi lần dẫn nó đi ra ngoài, nó toàn dọa mấy tên khác chạy mất tiêu, hiện không có tên nào dám lại gần nó cả."
- Đúng là tổng tài bá đạo nha, Lục Bích Trì kiếp này, khẳng định là, đầu thai sai chỗ rồi!
Sở Từ cười cợt, lấy bút ra vẽ cho mọi người biết mình vẽ vời hằng ngày ra sao.
"Mọi người xem nè, bình thường sinh hoạt của tôi thực sự rất khô khan đơn điệu, mỗi lần ngồi vẽ, ít nhất vẽ phải mất mấy tiếng, không phải cao siêu như mọi người nghĩ đâu, cũng hết cách rồi, không có cách nào làm khác được, bất kể là làm việc hay yêu đương, đều là như vậy thôi."
Họa sĩ truyện tranh cùng mấy tay bút thường đi khắp nơi trên thế giới, thường làm cho người ta có cảm giác cao lớn, cao siêu, Sở Từ cũng thường nhận được tin nhắn như vậy, hỏi cô vẽ truyện tranh có phải kiếm được rất nhiều tiền không, nói bản thân cũng muốn vẽ truyện tranh, mỗi lúc như vậy, Sở Từ cũng không biết nên nói cái gì, nói như thế nào, phần lớn mọi người, mặc dù, có thể muốn mua gì thì mua, muốn đi đâu thì đi, không nhất thiết là vì người ta kiếm được nhiều, mà bởi vì, vốn dĩ người ta có tiền mà! Mà họa sĩ cùng mấy tay bút, hằng ngày không thể rời xa máy vi tính, mỗi ngày đều ngồi trước máy vi tính làm việc, đánh chữ đùng đùng, vẽ truyện tranh liên tục, mỗi ngày thức đêm làm bản thảo, phê duyệt, đều rối bù, cũng không ngăn nắp đâu.
Sở Từ muốn cho mọi người biết, thực tế hằng ngày, cô sinh hoạt ra sao.
"Mỗi một nghề đều không dễ dàng, nghề nào cũng vậy, chỉ cần bạn đứng top đầu trong giới, đều sẽ nhận được đền đáp, nhưng tiền đề là, bạn nhất định phải nỗ lực."
-
Canh gà chưa ăn xong, một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Sở Từ cười, quay đầu lại: "Vào đi."
Cửa phòng mở ra, đã lâu không thấy Sở Châu, thân hình anh cao lớn, mặc đồ Tây, vóc dáng hoàn mỹ, chiếc cà vạt tháo một nửa trên áo sơ mi, còn chưa kịp kéo xuống, vì đang ở nhà, Sở Châu mở mấy cái nút trên cổ sơ mi ra, đúng là dáng dấp quá gợi cảm, chuẩn nam chủ truyện tranh!
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com