Nhìn mặt Dương Hiểu Cầm đoán được là ba mươi tuổi, tóc dài, da dẻ trắng bệch, dưới mắt có một ít tàn nhang, xem ra tinh thần không tốt lắm, bụng cô đã rất lớn rồi, trông ít nhất phải là bảy, tám tháng, theo lý thuyết thì tầm những tháng này, đa phần phụ nữ đều nên vui sướng chuẩn bị đón con sắp sinh mới đúng, tinh thần của cô như vậy, thật sự không tốt, mặt mày mệt mỏi, mắt cũng có quần thâm rất sâu, gò má hóp vào, xem ra rất không tốt.
Nhan Thiên Tâm lập tức thân thiết hỏi: "Cô Dương, cô không sao chứ? Xem ra tinh thần cô không tốt."
Dương Hiểu Cầm nghe vậy, lập tức khóc lên, dù sao cũng là chuyện của phụ nữ, mấy thiên sư nam không hỏi nhiều, Nhan Thiên Tâm giành nói: "Cô Dương, có chuyện gì thì nói với chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ giúp cô giải quyết!"
Dương Hiểu Cầm lau nước mắt, nức nở nói: "Mục đích tôi đến đây lần này rất đơn giản, chủ yếu là muốn mời các vị đại sư giúp tôi đoán mệnh, sao mà số mệnh tôi lại khổ như thế chứ!"
Cô vừa nói xong, mấy vị đại sư đều có chút sửng sốt, từ lúc chương trình phát sóng đến nay, mấy vấn đề của người ủy thác thường gặp đều không nhỏ, đây là lần đầu gặp phải yêu cầu vẻn vẹn chỉ là đoán mệnh, không phải là quá đơn giản chứ?
Hoàn toàn không phù hợp với phong cách của chương trình nha.
Lưu Văn Khiên xin ngày sinh tháng đẻ của Dương Hiểu Cầm, sau khi nhận được, các đại sư cũng bắt đầu tính toán.
"Cô Dương!"
Lưu Văn Khiên cầm tờ giấy, viết viết xóa xóa, cuối cùng nhìn cô ấy cười nói: "Cô Dương, đời này cô chỉ yêu một người, bắt đầu yêu từ năm 17 tuổi, đến năm cô 27 tuổi thì kết hôn, từng có một đứa bé, nhưng không biết nguyên nhân tại sao, đứa nhỏ này không được sinh ra, hai năm sau cô lại có một đứa bé nữa, chính là đứa bé cô đang mang đây, đúng chứ?"
Nhan Thiên Tâm nói bổ sung: "Cha mẹ cô chỉ có một đứa con gái là cô, gia đình giàu có, không lo chuyện ăn mặc, nhưng gia đình chồng cô lại rất bình thường, hẳn đều là dân quê, tôi cùng Lưu đại sư đều đoán thế này, sau khi kết hôn, cô vốn nên có hai đứa bé, chỉ là không biết bởi nguyên nhân gì, mà một đứa trẻ không được sinh ra, hiện tại thì có đứa thứ hai, cũng coi như được an ủi."
Mấy vị khác đại sư đều nói không khác mấy, Ô Lạp Lạp không quá am hiểu đoán mệnh, vẫn phụ họa cho mọi người.
Chờ bọn họ nói xong, Tả Thiên theo thói quen hỏi: "Sở Thần, ngài cảm thấy thế nào?"
Sở Từ bĩu môi, nhìn chung quanh mấy vị đại sư, cười nói: "Mấy vị đại sư đoán đều không sai cái gì, chỉ có một số chi tiết nhỏ tôi cần bổ sung một chút."
Lời này khiến mấy vị đại sư khác tinh thần lập tức khẩn trương, cũng không biết tại sao, Sở Từ vừa nói chuyện, bọn họ liền sợ sệt, chỉ lo đoán mệnh không muốn bị Sở Từ làm mất mặt, không hẹn, đều nhìn chằm chằm cô, muốn nghe một số điểm nhỏ của cô, là muốn nói gì.
Sở Từ cười cười, lật ngày sinh tháng đẻ Dương Hiểu Cầm ra xem, bỗng nhiên nói: "Mấy vị khác đại sư đã nói qua, tôi cũng không nói lại, chỉ là, cô cũng không phải là con một, trên thực tế cha mẹ cô còn có một đứa con gái, nhưng cho người khác làm con nuôi, từ ngày sinh tháng đẻ cho thấy điều đó, cô vốn nên có cái gọi là một nửa chị gái, khi cô 15 tuổi, người chị này của cô xảy ra bất trắc mà qua đời."
Dương Hiểu Cầm nghe vậy, quên cả khóc, không thể tin được nói: "Đại sư, ngài nói đều đúng! Gia đình bác cả của tôi không có con, cha tôi liền đem chị tôi cho gia đình bác ấy làm con nuôi, ai ngờ chị tôi khó sinh nên chết, vào năm ta 15 tuổi, lúc đó tôi rất đau lòng, cha mẹ cũng khóc đến ngất lên ngất xuống, gia đình bác càng cảm thấy có lỗi với chúng tôi, nhưng nói mấy chuyện đó thì có ích lợi gì, chị tôi vẫn chết."
Sở Từ không lên tiếng, nhìn chằm chằm cô, lại hỏi: "Lần này, cô tới muốn chúng tôi tính cho cô cái gì?"
Dương Hiểu Cầm nghe xong lời này, đột nhiên lại khóc lên, cô nức nở nói: "Đại sư, không dối gạt các ngài, hai năm trước tôi có một đứa bé, tôi rất muốn sinh đứa con này, bác sĩ nói đứa nhỏ này có vấn đề, không khỏe mạnh, nói tôi nên bỏ đi, đương nhiên tôi không chịu, cố ý muốn sinh ra, bác sĩ bất đắc dĩ, để tôi sinh, ai ngờ đứa nhỏ này sinh ra lại chết, lúc đó, tôi rất đau lòng, nằm viện hơn một tháng mới hoàn toàn hồi phục, cha mẹ tôi thấy tôi quá mức gầy gò, thường khóc thầm sau lưng tôi, tôi chỉ hận, tôi cùng đứa bé ấy không có duyên, không có tình cảm mẹ con, sau đó, tôi phải tiếp nhận điều trị tâm lý, đến đầu năm nay, tôi lại mang thai, lần này, tôi rất vui, cảm giác cuối cùng mình có thể được làm mẹ, ai ngờ mấy ngày trước đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ lại nói với tôi, thai nhi này của bị dị dạng, nói thân thể tôi có thể là có vấn đề, không chữa trị khỏi, dẫn đến cả hai đứa con này, đều có vấn đề, cái ngài nói xem, tôi đã gây ra nghiệp gì! Làm sao mấy đứa trẻ của tôi đều khó sinh như vậy? Đại sư, cầu các ngài giúp tôi một chút, xem tại sao số mệnh tôi lại thảm như vậy?"
Cô khóc rất thương tâm, khiến mấy vị đại sư đều không lên tiếng, Nhan Thiên Tâm cũng không biết nói cái gì, nếu bác sĩ đã nói thai nhi có vấn đề, đứa nhỏ này chắc chắn khó sinh, liên tiếp mất đi hai đứa bé, lúc này trong lòng người mẹ chắc chắn là không thoải mái.
Bầu không khí trở nên đầy thương cảm, Tả Thiên đưa cho cô tờ khăn giấy, an ủi: "Không thể sinh được con nhưng cũng đừng quá thương tâm như vậy, nếu như ngươi đau lòng, thai nhi cũng sẽ khổ theo."
Dương Hiểu Cầm khóc đến thở không ra hơi, cô lắc đầu nói: "Không! Chính là, tôi không thể hiểu được, tại sao lại là tôi chứ? Tại sao cứ chờ đến khi thai nhi lớn rồi, kiểm tra thì mới ra cớ sự chứ? Đứa con này ở trong bụng tôi bảy, tám tháng, chúng tôi cũng đã có cảm tình, bây giờ lại nói với tôi không thể giữ nó, tàn nhẫn quá mà!"
Sở Từ nhìn chằm chằm cô hồi lâu, giọng bình tĩnh, nói: "Cô Dương, tôi có thể hỏi một chút, là bác sĩ bệnh viện nào nói cho cô chuyện này không?"
Dương Hiểu Cầm sững sờ, không hiểu tại sao cô ấy lại hỏi vấn đề như vậy, lập tức ngừng khóc, đáp: "Là bệnh viện trung tâm, bác sĩ khoa phụ sản của bệnh viện là em gái của mẹ chồng tôi, bà vẫn luôn làm kiểm tra cho tôi, là bà nói với tôi, đại sư à, ngài hoài nghi là bà kiểm tra sai sao? Không, không thể! Trình độ của bà rất giỏi, hơn nữa còn là người thân, bà ta không thể đùa giỡn mấy chuyện này được!"
Sở Từ nở nụ cười: "Thật sao? Sao lại không thể đem chuyện như thế này đùa giỡn chứ? Cô biết tại sao tôi muốn cô nói ra bệnh viện này không? Bởi vì, tôi muốn cho hết thảy khán giả trực tuyến biết, bệnh viện này rác rưởi đến thế nào!"
Cô vừa dứt lời, ngay cả Tả Thiên đều kinh ngạc đến ngây người, chương trình đúng là có nguyên tắc riêng nhưng không bao giờ dám đắc tội những kẻ tai to mặt lớn, ngược lại, Sở Từ lại không, vừa đến đã đắc tội cả một bệnh viện!
Tả Thiên kéo áo cô, lúng túng nói: "Sở đại sư, chuyện này không thể nói lung tung được, tiếng tăm của bệnh viện trung tâm rất lớn, mấy chuyện này kiểm tra ra mà không đúng là không xong đâu."
"Vâng, sẽ không sai đâu, tôi thấy rất kỳ quái, tại sao bác sĩ mà lại trợn mắt nói mò như vậy? Trong số mệnh của Dương Hiểu Cầm vốn nên có hai đứa con gái, có thể hiện tại, đã không sinh được một đứa, kiểm tra cho con gái thứ hai lại gặp sự cố, tôi nghi ngờ, không hiểu vấn đề là gì, bệnh viện tốt như thế nào mà cứ đi kiểm tra thai nhi ở đây, liền có nhiều vấn đề như vậy chứ?" Tiếng Sở Từ sắc lạnh.
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều kinh ngạc một chút, đặc biệt là Dương Hiểu Cầm.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com