Nhóm chương trình muốn tự bảo vệ mình, cô có thể hiểu, quyết định như vậy không sai, dù sao chương trình cũng là tâm huyết của tất cả mọi người, cô không thể để cho chương trình này bởi vì cô mà bị ngừng phát sóng, cô cũng có tình cảm đối với chương trình, hi vọng chương trình được tiếp tục, thật lâu dài.
Chỉ là, cô bấm quẻ không sai! Bất kể là chiêm tinh, hay là kỳ môn độn, là những phương pháp bói toán khác nhau, hết thảy kết quả cũng giống nhau!
Vì để bảo đảm không có sơ hở nào, trước mặt tất cả mọi người, Sở Từ bày một trận pháp.
Ngay lúc đó, cái đại sư khác xem toàn bộ quá trình đều khiếp sợ, miệng mở lớn, dùng loại ánh mắt như đang nhìn quái vật, xem Sở Từ bày trận.
Cô ta thật sự không phải là người!
Đối với tất cả mọi người mà nói, chuyện này rất phiền phức, còn với cô thật sự chỉ múa bút vẽ một nét, viết một chữ liền đã thành hình, mấy chuyện như chiêm tinh, kỳ môn độn như thế đều là chuyện khó, thế mà cô khoa tay một chút, tìm phương hướng một chút, thao tác tùy tiện, liền xong! Khiến bọn họ bất giác hoài nghi cuộc đời mình, bọn họ học mấy chục năm như vậy, so với Sở Từ, cùng lắm chỉ là mấy đứa nhỏ học 1234, đơn giản như thế!
Làm sao có thể!
Tổ tổ sư phụ của bọn họ đều đã nói, huyền học uyên thâm vô bờ! Tất cả phương pháp phô diễn bày trận đều cực kỳ rườm rà!
Rườm rà mang ý nghĩa chính xác!
Mang ý nghĩa chuẩn xác, chỉ có rườm rà mới không phạm sai lầm, nhưng phương pháp của Sở Từ chính là biến phức tạp thành đơn giản, đem tất cả phương thức đơn giản nhất mà làm, cho ra kết quả! Lại như câu hỏi "1+1" vậy, tất cả mọi người đều biết kết quả, lúc đầu, mọi người đều biết một quả táo cùng một quả táo là hai quả táo, điều này được nhà toán học đại tài Godelbach khái quát thành 1+1=2, loại quá trình tính toán này dù thế nào cũng là một bước tiên phong vô cùng vĩ đại, còn Sở Từ, hiểu được sâu sắc cái quá trình phô diễn rườm rà này, sau đó khái quát thành phương pháp phô diễn đơn giản, do đó, những người khác đều học cái thứ quá trình rườm rà kia, còn từ đầu Sở Từ lại dùng chính cái thứ phương pháp đã được khái quát.
Điều này có thể như thế sao? Chênh lệch quá lớn!
Chẳng khác nào bọn họ suy tính một chuyện, dùng mấy tiếng đồng hồ mới có thể tính ra được.
Còn Sở Từ, nhìn một cái liền nói ngay được.
Chẳng trách, cô ta, nhiều lúc cứ như thần vậy, liếc mắt một cái liền biết kết quả, bấm chỉ tay tính toán chút chút liền biết quá khứ tương lai của người ta!
Vốn dĩ ban đầu là cô ta giấu giếm rồi! Cô ta có bí quyết lợi hại như vậy! Cô ta có sách quý chỉ dẫn bí kíp huyền học rồi! Vốn dĩ ban đầu cô ta đã là cao thủ rồi!
Lưu Văn Khiên hai mắt tỏa ánh sáng, ám muội hỏi: "Sở đại sư! Loại phương pháp phô diễn kỳ môn độn kia là ai dạy ngài vậy? Quá lợi hại rồi! Có thể chỉ cho tôi một, hai điểm không? Tôi đi theo sư phụ học mười mấy năm, ông ấy cũng không dạy tôi phương pháp đơn giản như vậy!"
"Đúng vậy, đại sư à, xem ra phương pháp của ngài và phương pháp của tổ gia sư dạy tôi thật không giống nha?"
"Ngài bấm chỉ tay tính toán làm sao vậy? Tại sao chỉ bấm ba lần đã tính ra vậy?"
"Tại sao ngài bày trận nhanh như vậy? Có bí quyết gì sao?"
Bọn họ liên tiếp đặt vấn đề khiến Sở Từ vô cùng kinh ngạc.
"Là sao? Các ngài không biết sao?"
". . ."
Sở Từ lúc này mới nghĩ ra, những phương pháp này là vì cô đã học từ ngàn năm trước, lại có rất nhiều phương pháp phô diễn là do bản thân cô tự nghĩ ra, còn những người này ngàn năm sau mới học, đã vậy huyền học lại là một môn có học một đời cũng không xong được, rồi theo thời gian lưu truyền lại thì rất nhiều thứ bị thất lạc đi, bởi vậy, với mọi người mà nói, thứ phương pháp phô diễn này của Sở Từ bọn họ quả thực là chưa từng biết đến, mà Sở Từ lại cho rằng tất cả mọi người đều dùng phương pháp giống như cô.
Bởi vậy sinh ra hiểu lầm.
Lưu Văn Khiên liền khóc lóc: "Đại sư, ngài đừng vội nói, bỗng nhiên tôi thấy hoài nghi tất cả những thứ mình học trước giờ đều uổng công vô ích rồi."
"Đúng đó, Sở đại sư à, nếu ngài không bận chuyện gì thì đem phương pháp của ngài ra thảo luận cùng chúng tôi một chút đi!"
"Dạy chúng tôi đi, sao ngài có thể thực hiện kỳ môn độn đơn giản như vậy?"
Mỗi người một câu, lúc này Sở Từ mới biết, hóa ra, sự phát triển của huyền học ở hiện tại, càng lúc càng sa sút.
Hay là thời đại này không cần huyền học như vậy nữa, mọi người đã có dự báo thời tiết, có dự đoán tai họa, có mạng lưới nhanh nhạy, mọi người dần không cần ỷ lại huyền học nữa, một thứ gì đó, một khi không còn ai cần nó, sẽ dần dần suy tàn.
Huyền học và đông y đều giống nhau.
Sở Từ liền có chút thương cảm, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.
Sự sa sút của huyền học là kết quả lựa chọn của thời đại, thế nhưng ông trời cho cô chuyển kiếp đến thời đại này, hẳn là cũng giao cho cô một chút sứ mệnh.
Cô muốn một mạch chấn hưng lại huyền học!
Nghĩ tới đây, đầu tiên Sở Từ quay đầu lại nói với nhóm sản xuất chương trình: "Không sai đâu, ngày hôm nay sẽ có tai nạn trên không! Về phần xử lý như thế nào, mọi người hãy nhìn đây!"
Sau đó cô lấy ra một tờ giấy trắng, lấy bút, vẽ hình làm bài giảng.
"Các người thấy tò mò về phương pháp phô diễn vừa nãy của tôi đúng không? Đây, nhìn cho kỹ, cách làm là như vầy! Đẩy bút một đường như vầy, mọi người liền có thể tính ra được điểm khởi đầu, nếu như là số lẻ, lại còn là ngày có nắng ôn hòa, là có thể thực hiện ẩn kỳ môn độn, mọi người biết “ẩn” chứ? Chính là có thể khiến các người ẩn thân, như vào chỗ không người, bây giờ tôi thực hiện một bố cục, ngay lập tức có thể kéo mọi người đến một nơi cách đây ba mươi dặm, trong hai giây, mà mấy camera-man còn không hay biết gì."
Mọi người đều sửng sốt, lắc đầu nguầy nguậy.
“Ẩn” thì bọn họ đều nghe nói qua, nhưng không ai có thể hiểu!
Nếu như chỉ cần bố cục một chút đều có thể làm người ta biến mất, như là độn thổ, vậy bọn họ lại còn đi đoán mệnh sao? Hẵn là đã sớm đi cướp ngân hàng, đi vào kho bạc ngân hàng lấy ít tiền rồi đi ra!
Đương nhiên, chỉ đùa một chút thôi!
Mà camera-man mặt mày cũng bị xoay vòng vòng.
Vậy, Sở Thần, cô muốn giở trò quỷ gì!
Muốn đem các đại sư đến chỗ nào đó cách nơi này mấy chục dặm, để bọn họ không có cách nào quay hình ư?
Hừ hừ! Đại sư thật là xấu tính!
Thấy bọn họ mặt mũi như bị xoay vòng vòng,
Sở Từ lại lấy giấy ra, cười cười: "Vậy chúng ta lại nói một chút về diễn dịch hoa mai nha? Mọi người đều biết, trong hết thảy các phương pháp bói toán, diễn dịch hoa mai là phương pháp bói toán chuẩn xác nhất! Lại nói, tại sao tôi lại tính được có tai nạn máy bay."
Ngay lúc đó, mỗi bước tính của Sở Từ đều viết trên giấy, mọi người nhìn từng bước một, bổng nhiên tỉnh ngộ.
"Do đó tôi có kết luận, chim sắt bay, chim sắt bốc lửa, chim sắt chết!"
Nhan Thiên Tâm từ đầu đến cuối đều cau mày, đầy mặt lộ vẻ không thích nhìn về phía Sở Từ, nói thật, cô thật sự thấy phản cảm với Sở Từ, đến chỗ nào cũng đều đoạt được danh tiếng cho bản thân, cô cũng không tin Sở Từ có thể tính toán chính xac, những vị đại sư này, con mắt đều có vấn đề sao? Sở Từ mới vài tuổi đầu? Nhỏ như vậy, làm sao có khả năng lợi hai hơn so với tổ sư gia? Cô ta nói tới những phương pháp này, chắc chắn là cô ta bịa ra để dao động lòng người! Mọi người sao lại tin tưởng vậy chứ?
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com