Sở Từ cười cười, liền đi gặp một lần, Tô Tĩnh Ý mập lên không ít, lúc trước Sở Từ đã sớm rèn luyện việc hay gặp cô ấy trong lúc mang thai, Tô Tĩnh Ý trong lúc mang thai mập lên rất nhiều, sinh xong cũng không gầy đi nhiều, nhưng vì điều trị tốt, khí sắc rất tốt, cũng không quá mập, da dẻ sáng trắng, trạng thái tương đối khá.
"Sở Từ, em đến rồi!" Tô Tĩnh Ý híp mắt cười: "Chị cùng mẹ mới vừa rồi còn đang nói chuyện về em đấy."
Sở Từ thở dài nói: "Lục Cảnh Hành cũng không nói cho em biết, để em đi thăm chị sớm hơn."
"Xa như vậy, để cho các em chạy tới chạy lui chơi vui thôi sao? Hơn nữa, em có tâm là được rồi, chúng ta không phải xa lạ gì, lúc nào gặp mà chả được chứ?"
Hàn Tuệ Mẫn làm bà nội, khí sắc giữa hai lông mày rất điềm đạm, nhìn kỹ trong lồng ngực bà, rõ là rất rất vui.
"Sở Từ, con cùng đứa nhỏ này có duyên phận, đứa nhỏ này nhờ con mới đến được với thế giới này, dì vốn định nói, muốn dùng một chữ trong tên của con đặt tên cho đứa bé, ai ngờ Cảnh Hành nói, chỉ có con trai của nó với con mới có thể sử dụng! Liền từ chối dì thẳng thừng luôn rồi!"
Sở Từ bật cười, thầm nghĩ cũng may là Lục Cảnh Hành từ chối, nếu không, cô đúng là tìm không ra lý do.
Đứa bé thật xinh đẹp, vừa béo vừa trắng, mắt rất lớn, môi hơi nhỏ chúm chím hồng, môi cũng dày, khiến người ta rất muốn hôn một cái.
Sở Từ cười nói: "Thật xinh đẹp nha! Chị à, chị thật tốt số nha, đứa bé này từ khi sinh ra, một đời liền xinh đẹp như vậy luôn nha."
Làm cha mẹ đều thích nghe người ta khen con mình, Tô Tĩnh Ý vui vẻ nói: "Bình thường thôi, không xấu là được rồi!"
"Anh ấy thích lắm đúng không?"
"Đương nhiên rồi! Nửa đêm cũng rất vui mừng nhảy lên vì đứa nhỏ này, haiz, có đứa nhỏ này, hai chúng ta rốt cục đã tiến vào một giai đoạn khác của cuộc đời rồi."
Hàn Tuệ Mẫn mừng thay cho bọn họ, có thể làm cha mẹ, đây là một trải nghiệm rất quan trọng trong đời một con người, Lục Cảnh Thần cùng Tô Tĩnh Ý cuộc đời coi như viên mãn.
Bất giác, app Sở Sở truyện tranh mấy tháng qua hoạt động đều tốt, giữa chừng cũng hay gặp vấn đề, nhiều lần sửa chữa đổi mới, trước mắt đã ra đến phiên bản Sở Sở truyện tranh mới nhất, chỉ cần cập nhật là có thể thăng cấp đến bản mới nhất, sau khi Sở Từ cập nhật, xem app trên điện thoại di động, chỉ cảm thấy cuộc đời thật sự khó đoán, trước đây cô không nghĩ tới sẽ làm một cái app như vậy, nhưng cuộc đời đi đến bước này, tất cả mọi chuyện đều rất tự nhiên.
Hiện tại, cô vẫn bận ôn thi, tuy rằng lên đại học, thành tích cũng không quá bị chú ý như hồi cấp ba, ở đại học không có ai bắt ép bạn học, tất cả đều dựa vào tự giác, thường ngày Sở Từ thời gian học tập rất ít, chỉ có trước khi thi, thì nước tới chân mới nhảy một chút, không thì chỉ sợ bị Sở Châu la mắng, cũng may, cô nắm căn bản cũng tốt, nỗ lực một thời gian ngắn, bài tập liền làm sắp hết.
Trở thành nhân vật nhân vật nổi tiếng trường học, mọi người đều nhìn chằm chằm cô, Sở Từ cũng không muốn thành tích thi cử của mình quá kém.
Mất mặt!
Trời ngày một lạnh, mặc áo lông vũ vẫn lạnh, trời phía nam âm u, loại lạnh kia như là kiến hôi, bò trên da, khiến cho bạn, nếu chỉ mặc một lớp quần áo, sẽ không nhịn được mà run cầm cập.
Chu Hiểu Tô rất ghét trời lạnh. Mắt liếc cặp đùi trắng của Sở Từ, sờ soạng một cái, láng mướt như nước! Ấm áp mềm mại! Liền nghĩ, cảm giác rất bất bình.
"Dựa vào cái gì mà tớ mặc mấy lớp quần áo, còn thấy lạnh như quỷ! Ngược lại, cậu lại tốt, mỗi ngày đều tỏa nhiệt, dương khí nặng như vậy, cuối cùng cậu đúng không phải là con gái mà!"
Sở Từ bĩu môi: "Tớ là không phải con gái, bây giờ cậu mới biết sao?"
Chu Hiểu Tô run cầm cập.
"Má ơi! Trên người cậu có hết tất cả rồi! Nói đi, Sở Từ, làm sao mới có thể giống như cậu, không sợ lạnh đây?"
"Mỗi sáng dậy lúc sáu giờ tập luyện, vận động! Kiên trì một năm, cậu cũng có thể!"
"Quên đi, vận động trong cái chăn PK thôi, tớ lựa chọn cái chăn, cảm ơn cậu! Coi như tớ chưa hỏi qua nha!"
Các bạn cùng phòng đều cười, vì sắp thi, mọi người đều ôn tập, Quan Tĩnh lại hỏi bài, Sở Từ trả lời, mọi người sợ hãi, than vãn:
"Không phải ngày nào cậu cũng học, làm sao cái gì cũng đều hiểu vậy!"
Sở Từ nhíu mày: "Vậy các cậu cho rằng, sao tớ lại được thủ khoa đại học hả?"
"Không phải như internet nói sao, mua bài thi là được mà?"
Sở Từ lườm một cái, không để ý đến các cô ấy nữa.
Chu Hiểu Tô bật cười: "Đừng nói nữa, trên internet còn có mấy thành phần hắc ám nói Sở Từ phẫu thuật thẫm mỹ nữa, Sở Từ à, cậu đi chỉnh hình ở bệnh viện nào thế? Nếu có thể sửa thành như vậy, tớ cũng đi sửa!"
Sở Từ cười lớn: "Bệnh viện thẩm mỹ tên Địa Phủ! Ngay lối vào âm tào địa phủ, căn thứ ba phía bên trái, đi thôi!"
"Ồ!" mọi người nổi hết cả da gà, ghét bỏ nói: "Đừng nói mấy chuyện đáng sợ như thế nha."
Đang nói chuyện, Sở Từ lấy ấm nước, định đi múc nước, đã thấy bên trong ấm đầy nước.
Cô nghi hoặc nhìn về phía mọi người, mọi người không hẹn cùng lắc đầu.
"Chúng tớ không có lấy nước, chắc là Tống Nhất Mạn lấy."
Cũng phải nói, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, từ khi Sở Từ giúp Tống Nhất Mạn, thái độ của Tống Nhất Mạn với cô tương đối tốt, còn có ý làm hòa, nhiều lần giúp Sở Từ lấy nước, Sở Từ là người thù dai, nhưng Tống Nhất Mạn như vậy, trái lại làm cho cô thấy ngại, sau khi Tống Nhất Mạn trải qua sự kiện kia, tính cách thực sự có chút thay đổi tích cực, cũng làm cho cô có chút khó khăn để thích nghi.
"Gần đây cô ấy thay đổi rất nhiều đó, hôm qua có người nói nói xấu cậu, cô ấy còn nói giúp cho cậu nữa."
"Chắc là muốn làm hòa với cậu rồi! Dù sao đắc tội với cậu thì cô ấy cũng chẳng được lợi gì."
"Cô ta hẳn là thật sự thay đổi rồi, Sở Từ à, tớ rất hiếu kì, làm sao mà cậu khiến cô ta thay đổi tốt vậy?"
Sở Từ cười cười không trả lời, mọi người thấy thế, biết rõ việc này không tầm thường, cũng không cố hỏi.
Rất nhanh sau đó, kỳ thi sẽ kết thúc, mấy ngày cuối kỳ thi đó vừa vặn là thời điểm lạnh nhất, mọi người đều lạnh run, còn Sở Từ, có cảm giác vì khí hậu mát mẻ, nên làm bài thi tương đối tốt, cô híp mắt nộp bài rất sớm.
Sau khi thi xong, mọi người đều thu dọn đồ đạc.
"Sở Từ, năm nay có về nhà không?"
Sở Từ cười gật đầu: "Về chứ, năm ngoái không về, ở nhà cứ gọi điện kêu về hoài à, ông bà chúng tớ đều rất muốn chúng tớ về."
"Vậy Lục của tớ thì sao?" Chu Hiểu Tô lại gần
"Lục của cậu á? Lục của cậu thì ở đoàn làm phim đấy!"
Chu Hiểu Tô gần đây không quan tâm đến chuyện này, nghi ngờ nói: "Lục nhà tớ nhận phim mới sao? Sao tớ lại không biết tin gì nhỉ?"
"Không phải phim mới, mà là chuyển thể truyện tranh “Thiên tài nữ thần đoán mệnh” của tớ."
". . . " mọi người im lặng một hồi, cuối cùng đều nhảy lên, vẻ mặt Chu Hiểu Tô ám muội.
"Sở Từ, như vậy có phải là quá lợi hại rồi không hả? Nào là phim điện ảnh, phim trực tuyến, tớ về quê phải đi khoe khoang hết tất cả mọi người mới được, nói rằng tớ ở cùng phòng ký túc xá với Sở Từ."
"Tớ là bạn cùng phòng của đại đại!"
"Thật khó tin, sang năm tớ có thể xem phim điện ảnh và phim trực tuyến chuyển thể từ truyện tranh của bạn cùng phòng rồi! "
Chênh lệch! Đây chính là chênh lệch!
Sở Từ cười cười, bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên, cô lấy ra nhìn, là Hàn Lôi gọi tới.
"Sở Sở, chúng tôi muốn đưa truyện “Bạn trai minh tinh của tôi” ra thị trường! Trong đó có hai vạn bản Tân Xuân, mấy bản này chúng tôi hi vọng cô cùng Lục Cảnh Hành có thể ký tên, không nhiều, hai ngàn bản thôi! Đến lúc đó, chúng tôi sẽ lăng xê một chút, giúp tăng lượng tiêu thụ truyện tranh!"
Hàn Lôi vẻ mặt tươi cười.
Sở Từ chợt cảm thấy như sấm sét giữa trời quang, nếu hỏi cô, ghét thứ gì nhất, thì câu trả lời chắc chắn là cái việc ký tên kia, hai ngàn bản? Làm sao có thể ký từng tờ được chứ?
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com