“…?” Lục gia ai nấy đều đen mặt thắc mắc.
Sở Từ a một tiếng, như là sực nhớ ra: “Tôi đã quên nói cho các người là anh ta đã tỉnh, đến bây giờ vẫn chưa mở mắt, có lẽ là còn đang ngủ đi?”
Mọi người trầm mặc một lát rồi ngay lập tức chạy về phía giường bệnh.
“Cảnh Hành…”
“Tiểu đệ…”
“Con trai…”
Âm thanh phi thường ầm ĩ khiến cho Lục Cảnh Hành đang ngủ trên giường bệnh giật giật mí mắt, sau đó nhíu mày khẽ rên một tiếng.
“Thật tốt quá…”
Kế tiếp chính là thời gian biểu đạt tình cảm, người Lục gia kích động rơi nước mắt, mỗi người đều rưng rưng, Hàn Tuệ Mẫn cao hứng đến thiếu chút nữa ngất xỉu, nhóm bác sĩ thì luống cuống tay chân làm kiểm tra cho Lục Cảnh Hành, hộ lý sợ hãi nhìn về phía Lục Cảnh Hành như thể anh ta vừa bị quỷ nhập.
Sở Từ thấy thế liền quyết định lui lại, cô đi tới cửa liền gặp phải bác sĩ Tôn đang chuẩn bị vào làm kiểm tra cho Lục Cảnh Hành, bác sĩ Tôn thấy cô liền sửng sốt sau đó lập tức quay đầu nhìn về phía nơi khác, vẻ mặt vô tội, dường như đang nói cái người vừa rồi muốn đem họ tên viết ngược lại không phải là ông.
Sở Từ cong môi, cười cười rồi đi.
Lục Cảnh Hành đang làm kiểm tra, nghiêng mặt vừa lúc nhìn thấy cô rời đi phòng bệnh, anh chỉ nhìn được bóng dáng của cô gái, cô cột tóc đuôi ngựa đơn giản, tóc đen dài, mặc một cái váy màu đen bó sát người trông rất năng động, vừa xinh đẹp lại đầy sức sống.
Không biết vì sao, Lục Cảnh Hành rất muốn cô quay đầu lại để anh có thể nhìn gương mặt cô một cái, nhưng cô không hề hay biết mà vẫn quay lưng về phía anh đi ra ngoài.
Tin tức truyền thông quả thật rất lợi hại, chờ Sở Từ vừa về nhà mở máy tính ra xem thì trên Weibo đã có người đăng đề tài #Lục Cảnh Hành thức tỉnh#, fan hâm mộ của anh như phát điên, vẫn luôn hỏi đây có phải là sự thật không, tất cả mọi người đều mong ngóng nhận được nhiều tin tức hơn.
Sở Từ lục lọi một chút, phát hiện tin tức là do một tiểu hộ lý của Lục Cảnh Hành truyền ra ngoài.
Cái Weibo kia mau chóng bị gỡ bỏ, nhưng hình chụp trên mạng lại lan truyền một cách nhanh chóng, tin tức Lục Cảnh Hành thức tỉnh cũng trở thành hot search trên Weibo.
Sở Từ không có quá nhiều hứng thú đối với giới giải trí, cũng không hiểu vì sao có nhiều người lại điên cuồng vì một người không liên quan như vậy.
Cô mở Weibo của mình ra muốn xem xem có ai gửi tin nhắn cho mình không, không ngờ vừa mở ra liền thấy có rất nhiều tin nhắn tới.
Cô phát hiện tin nhắn thế nhưng có hơn một ngàn! Sở Từ kinh ngạc một chút: “Sao lại thế này! Lúc trước rõ ràng mới mấy chục tin nhắn”.
Click mở ra, thì ra là tác giả của Tấn Giang @ ’Tấn Giang Mắt To Manh’ chia sẻ bài viết cho cô.
@ ‘Tấn Giang mắt to manh’: Vị đại đại này là ta vừa mới phát hiện, phong cách truyện của cô có riêng một ngọn cờ, đoán mệnh phong thủy, nội dung lại hấp dẫn, đề cử cho mọi người nha! @ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh’
Trang web Tấn Giang? Sở Từ lên mạng search một chút, thấy đây là một trang web viết tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng, mà ‘Mắt to manh’ là tài khoản cấp độ Đại thần, fan Weibo gần mười vạn, độ tương tác của fan cũng rất cao, sau khi ‘Mắt to manh’ chia sẻ thì mấy tác giả khác của Tấn Giang cũng đều chia sẻ, bởi vậy kéo không ít người đọc của Tấn Giang tới, độc giả Tấn Giang lại thích xem truyện online, cho dù là truyện tranh cũng bị thu hút, truyện của Sở Từ có phong cách rất mới nên tất cả mọi người đều thực mong đợi, không ít người còn khen cô vẽ đẹp.
- Đi theo Mắt To Đại đại nhà ta lại đây, Sở Sở cố lên nha! Hy vọng ngươi sớm mua máy scan cùng tablet, lần đầu tiên nhìn thấy có người họa sĩ trực tiếp chụp hình bản vẽ tay của mình.
- Phong cách rất độc đáo, lần đầu tiên xem loại truyện tranh này nếu không tính truyện tranh Nhật Bản đang thịnh hành, nội dung rất ngắn gọn và cách kể chuyện về huyền học thật sự làm người ta sáng mắt.
-Thích, mong chờ chương mới.
-Tác giả nhanh dùng máy scan để đăng đi! Hình ảnh quá thô ráp, không khác gì bản lậu cả.
Sở Từ lại quét mắt nhìn số fan, bây giờ đã có hơn 2000 fan rồi, mà con số này vẫn còn đang gia tăng.
Sở Từ tìm đến giao diện cá nhân của ‘Mắt To Manh’, bật tính năng chú ý, giao diện hiển thị hai người đều ở trạng thái chú ý lẫn nhau, Sở Từ liền nhắn cho ‘Mắt To Manh’:
“Cám ơn Đại Đại đã chia sẻ.”
Trong lòng Sở Từ rất vui vẻ, ở lĩnh vực sáng tác truyện tranh này cô vẫn là người mới bắt đầu, có người tán dương bản vẽ của cô khiến cô rất có cảm giác càng thành tựu, cảm giác này còn kích động hơn so với đoán mệnh xem phong thủy. Ban đầu khi cô đem bản vẽ chia sẻ lên mạng chỉ là ôm tâm tình có người sẽ xem, không nghĩ tới thế nhưng lại được nhiều người yêu thích như vậy.
Ngắn ngủi hai ngày thời gian cô đã có hơn 2000 fan, Weibo cũng có hơn 1000 người chia sẻ, nếu kiên trì phát triển tiếp về sau hẳn là sẽ càng có nhiều người thưởng thức tác phẩm của cô, xem ra cô cần mau chóng tìm hiểu một chút về máy scan cùng tablet cho chuyên nghiệp hơn, đỡ phải có người hoài nghi cô không phải nguyên tác giả.
…………………..
Hôm sau, Sở Từ cùng Ngu Đường hẹn nhau đi mua máy scan và tablet.
Hai người hẹn gặp tại cửa hàng máy tính, Ngu Đường có rất nhiều kinh nghiệm đối với phương diện này nên hỏi: “Sở Từ, cậu tính toán mua trong khoảng bao nhiêu tiền?”
“Bao nhiêu tiền cũng được, dùng tốt là được”.
Ngu Đường cười nói: “Sở Từ cậu thật hạnh phúc, dì không khống chế tiền ăn vặt của cậu sao?”
Sở Từ cũng không giải thích kỳ thật mấy năm nay cô cùng Ngưu đại sư đi xem phong thủy cho người ta, trước sau tích góp được mấy chục vạn, quyên một ít để xây trường tiểu học ở miền núi, còn thừa thì ngày thường cô muốn mua cái gì liền mua cái đó, không cần ngửa tay xin tiền Điền Tam Thải.
“Tớ có tài khoản ngân hàng riêng.”
Ngu Đường nghĩ thầm hẳn là tiền mừng tuổi linh tinh, xem gia đình Sở Từ tuy rằng không phải rất giàu có nhưng cũng không kém là bao đi, có nhiều tiền mừng tuổi cũng là bình thường.
Cô lôi kéo Sở Từ đi vào cửa hàng máy tính, dọc theo đường đi liền nói chút chuyện bát quái:
“Đúng rồi, Sở Từ, cậu biết không? Lục Cảnh Hành đã tỉnh.”
Sở Từ cười cười, thầm nghĩ mình vừa gặp anh ta hôm qua cơ.
“Cậu thích anh ta sao?”
“Đúng vậy, nữ sinh lớp chúng ta đều thích, chúng tớ không thích cái loại tiểu thịt tươi, chỉ thích người đẹp trai lại có mị lực như vậy thôi.” Ngu Đường không biết nghĩ đến cái gì, ánh mắt tối sầm lại: “Trên mạng có tin tức nói mặt Lục Cảnh Hành bị thương rất nghiêm trọng, hẳn là không thể đóng phim nữa, quả là đáng tiếc, hơn nữa là một người đàn ông, phương diện kia lại bị thương hẳn là anh ấy rất khó chịu đi?”
Sở Từ nghĩ đến gương mặt của Lục Cảnh Hành, trên mặt tựa hồ có chút miệng vết thương nhưng không tính là nghiêm trọng, hoàn toàn không phải là phá tướng, cũng không tới mức không thể đóng phim, còn cái phương diện gì đó…
“Sao cậu biết phương diện kia của anh ta bị thương?”
“Hả! Tin trên mạng nói rất nhiều nha! Người phát tin này là bác sĩ của Lục Cảnh Hành, nghe nói nơi đó của anh ấy đã làm phẫu thuật, phải khâu mấy chục mũi, hẳn là bị đâm cho không thành bộ dáng gì rồi, nghe nói đàn ông mà bị thương nơi đó sẽ đặc biệt đau, cậu nói xem Lục Cảnh Hành có đáng thương hay không? Ôi, người tốt như vậy lại biến thành thái giám, về sau phải sống thế nào đây?”
Sở Từ thiếu chút nữa mắng CMN! Cô không thấy qua thân thể Lục Cảnh Hành, tất nhiên không biết nơi đó của anh ta có được không, nhưng thái giám bị thiến cùng bị thương là hoàn toàn không giống nhau, Sở Từ lập tức bật cười nói:
“Ngu Đường, đừng nghe người khác nói bậy, tin nóng này nọ nhất định là vì lưu lượng mà cố ý viết, loại tin tức không có căn cứ này mà cậu cũng tin à? Trừ phi đó là bạn gái của Lục Cảnh Hành, nếu không tớ cảm thấy người khác cũng không thể nào biết nơi đó của anh ta có được hay không.”
Ngu Đường cảm thấy hình như cũng có lý, lập tức gật đầu: “Cũng đúng, Sở Từ, vẫn là cậu hiểu biết nhiều nha! Đi, chúng ta đi mua đồ thôi!” Ngu Đường đối với việc vẽ truyện tranh rất có hiểu biết, cô giúp Sở Từ chọn tablet, chọn tới chọn lui mới cầm lấy một cái tablet màu đen, nói:
“Sở Từ, nếu đủ tiền thì mua cái này đi? Wacom 5, mới vừa đưa ra thị trường không lâu, tớ cũng có một cái, bút pháp tự nhiên cũng nhanh nhạy, lại dễ sử dụng, tóm lại cái này hoàn toàn đủ để cậu dùng, chờ vào đại học có tiền thì đổi cái khác tốt hơn.”
Người bán hàng thấy khách hàng có ý muốn mua, lập tức tìm không ít video cho các cô tham khảo.
“Ngài xem người khác sử dụng đặc biệt tốt nha! Rất nhiều tác giả chuyên nghiệp đã tới chỗ chúng tôi mua loại này, tính năng tốt nhất là có 2 màn hình, bút vẽ tốt, phần mềm tiện dụng, bảo tồn cũng dễ, đúng rồi, nếu ngài mua tôi liền tặng cho ngài một cái bao da.”
Sở Từ xem video, thấy mọi người dùng đều rất tốt nên cô nghĩ loại này cũng đủ xài rồi.
Bình thường cô ở trường học rất ít tiêu tiền, hơn hai ngàn cũng không phải số tiền quá lớn đối với cô.
Ngu Đường lại muốn mua bút G, bút lông, máy scan linh tinh, còn mua giấy chuyên dụng để vẽ bản thảo.
“Giấy lúc trước cậu dùng quá mỏng, đây mới là giấy chuyên dụng để vẽ truyện tranh.” Cô lại cười nói: “Bây giờ tớ qua nhà cậu chỉ cậu dùng.”
Ngu Đường chỉ cho Sở Từ rất nhiều công năng, bây giờ Sở Từ mới biết truyện tranh còn có nhiều cách vẽ như vậy nữa, trước kia cô nghĩ rằng chỉ có thể vẽ trên giấy, dùng bút mực đen bình thường mà vẽ ra, cô cảm thấy mình còn phải học hỏi rất nhiều.
Ngu Đường cười nói: “Lúc trước cậu vẽ phần lớn là truyện trắng đen, do chỉ là vẽ ma quỷ nên không cần nhiều sắc thái, công cụ đơn giản cũng đủ dùng rồi, nhưng nếu cậu muốn phát triển theo hướng chuyên nghiệp, cần phải có nhiều yêu cầu hơn nha!”
Sở Từ bật cười, cảm thấy Ngu Đường đang mở ra cho mình cánh cửa của một thế giới mới, cô dùng thử tablet xác thật cảm thấy thuận tiện hơn nhưng vẽ khung còn cần chuẩn bị bằng bản thảo trên giấy.
“Sở Từ, cậu vẽ khung có chút vấn đề, cậu học theo ai vậy?”
Sở Từ thành thật nói: “Tự học.”
“…” Ngu Đường vẻ mặt hộc máu. “Tớ học mười mấy năm thế nhưng còn không bằng một người tự học! Xem ra đầu óc tớ quả thật rất ngu!”
Sở Từ bật cười nói: “Ai nói? Thành tựu tương lai của cậu sẽ không so với bất luận kẻ nào kém, đầu tiên là thi đậu một đại học tốt, tiếp theo là gả cho một người tốt, nhà chồng có tiền, chính mình có sự nghiệp thành công, nhân duyên hay sự nghiệp đều không tồi, đúng rồi, cậu còn có con trai con gái song toàn, cậu nói xem, có thể đem cuộc sống của chính mình đạt đến như vậy thì đầu óc cậu còn ngốc sao? Nếu ngốc vậy cậu nên đi đập đầu tự tử đi!”
Ngu Đường sửng sốt: “Không phải chứ Sở Từ? Cậu còn biết đoán mệnh?”
“Đúng vậy, hôm khai giảng tớ đã nói rồi mà, tớ biết đoán mệnh.”
Ngu Đường cười cười, cô mới 17 tuổi thôi, cái gì mà lấy chồng với nhà chồng chứ, điều này cách cô quá xa xôi, tương lai ai có thể nói chính xác được? Có thể Sở Từ cũng chỉ là thuận miệng nói thôi, chứ Sở Từ chỉ là một cô bé như cô thì làm sao có thể tính chuẩn được? Nếu thế thì mấy đại sư ở Thân Thành thu phí mấy trăm vạn không phải là đồ bỏ đi sao?
Nghĩ vậy, Ngu Đường lắc đầu với bộ dáng không tin.