Xe RV lái vào mấy chỗ tham quan nổi tiếng, trên lộ trình này, hai người đều không có thời gian để check-in.
Ưu điểm của du lịch bằng xe RV là, hai người có thể xuống xe bất cứ lúc nào, muốn chơi bao lâu thì chơi, cực kỳ thoải mái.
Một cặp vợ chồng mới cưới mang theo một con chó.
Mang theo trạng thái cực kỳ ung dung, đi hết hơn một nửa Trung Quốc.
Bọn họ chụp ảnh hôn nhau trên vách đá cheo leo nổi tiếng nhất, chụp ảnh trồng cây chuối trên cầu kính cao nhất, tại địa điểm nhảy bungee nổi tiếng nhất, thì lại mặc đồ cưới nhảy bungee.
Bọn họ còn leo lên đỉnh núi cao nhất, đi con đường dài nhất, ăn những thứ đồ đặc sản nữa.
Hai người cứ luôn sát bên nhau, cùng băng qua mọi cung đường, bầu bạn cùng nhau, cùng mua đồ ăn, cùng làm cơm, đôi lúc sẽ đi ăn tiệm, nửa đêm lại còn nướng BBQ.
Đi Tứ Xuyên bọn họ ăn lẩu cay (sìchuān huǒguō), đi Quảng Châu bọn họ ăn bánh cuốn (chee cheong fun), đi Thiên Tân bọn họ ăn bánh kếp (Tianjin-style jian bing).
Trên khắp đường đi đều ung dung tự tại như vậy.
Bọn họ lúc thì chụp hình, lúc thì livestream.
Cứ như vậy, hơn hai tháng rong ruổi cuối cùng cũng kết thúc.
Bất luận là đối với người nào, thì việc dành hơn hai tháng trong cuộc đời để ròng rã đi du lịch, cũng đều là một loại trải nghiệm xa xỉ (tốn thời gian), huống chi Lục Cảnh Hành còn là diễn viên.
Ngày kết thúc chuyến đi, Lục Cảnh Hành ôm Sở Từ, không muốn buông.
"Hay là lại chơi thêm mấy tháng?"
Sở Từ cười: "Em có thể nhưng anh có thể không? Phim “Bộ đội đặc chủng” đang quảng bá kìa, anh không đi, Tạ Mục sẽ giết anh!"
"Hồi trước em có nói rồi mà, vé chắc chắn sẽ bán rất tốt, anh có gì phải lo lắng chứ?"
Lục Cảnh Hành không phản đối, có một người vợ biết đoán mệnh đúng là hời, chuyện gì cũng có thể biết trước kết quả, cũng không có gì phải lo lắng cả.
"Phải đi! Bằng không chính anh sẽ thay đổi kết quả đó."
Lục Cảnh Hành thở dài, vẫn vậy, không muốn.
Sở Từ không thể làm gì khác hơn là an ủi: "Không sao, chúng ta còn thời gian là cả đời mà."
"Đúng vậy! Cuộc đời còn dài mà!"
-
Bọn họ chụp rất nhiều ảnh trong chuyến đi, không thiếu ảnh mặc đồ cưới, bọn họ ảnh đăng lên, thậm chí không photoshop, tất cả đều là ảnh gốc phơi bày hết trước mặt mọi người, nhưng minh tinh đúng là minh tinh, chỉ tiện tay chụp một cái thôi cũng đẹp đến chịu không nổi, bạn họ của để lại dấu chân nhỏ bé ở vài đại phương thôi, mà chụp ảnh cũng tạo cảm giác rất tuyệt, bởi vậy, sau khi hai người đăng những tấm hình này lên internet, những người hâm mộ lại một lần nữa bùng nổ.
"Hai người là cặp vợ chồng nổi tiếng mà tôi thích nhất đó!"
"Thương ghê! Đương nhiên, tôi cũng thích người đã thiết kế đồ cưới cho hai người!"
"Sở Từ à, áo cưới của cô đẹp quá nha!"
"Đẹp quá! Có những người tùy tiện chụp hình thôi cũng đều đẹp thế này rồi!"
"Nếu không nhờ xem livestream của hai người, tôi cũng không biết Trung Quốc có nhiều cảnh đẹp đến vậy!"
Rất nhanh, có người liên hệ cho phòng làm việc của Lục Cảnh Hành, bảo là muốn in album đó cho bọn họ.
Bên phía Lục Cảnh Hành cùng đồng ý, thế là cùng nhiếp ảnh gia cùng nhau triển khai việc này.
-
Phim điện ảnh của Lục Cảnh Hành công chiếu trước hôn lễ.
Bộ phim “Bộ đội đặc chủng” này, rất hot! Rất rất hot! Thậm chí là con hot hơn cả tưởng tượng của Sở Từ!
Tuy rằng, cô đã làm phép cho bộ phim này, hy vọng có thể giúp bán được nhiều vé hơn, cũng biết Lục Cảnh Hành và những diễn viên khác đều rất chuyên nghiệp, vì phim điện ảnh lần này mà tập thể hình, huấn luyện đặc biệt, chịu rất nhiều vất vả!
Nhưng có thể diễn tới trình độ này, toàn bộ hành trình không có sạn! Nhiều đoạn xem rất thích! Ánh sáng cũng tốt! Ai diễn cũng đều tròn vai!
Tất cả những điều này cũng khiến Sở Từ trào dâng lòng yêu nước!
Đặc biệt là khúc cuối, cảnh màn ảnh nổ tung thành một đống hoang tàn, Lục Cảnh Hành bị chôn trong đống gạch vụn, như sắp chết, không tự mình thoát ra được, vẫn chấp nhất duỗi cánh tay be bét máu ra, nắm chặt quốc kỳ Trung Quốc bên cạnh, giơ lên cao.
Thời khắc này, tất cả khán giả trong rạp chiếu phim đều khóc lên.
Sở Từ là cùng người nhà cũng xem, Điền Tam Thải khóc lóc, lau nước mắt:
"Tiểu Lục diễn thật tốt! Trời! Không nghĩ được là làm bộ đội đặc chủng lại vất vả đến thế!"
Sở ba cũng nghẹn ngào: "Diễn đạt được cảm xúc trong lòng người thật sự không dễ! Chúng ta có được hạnh phúc ngày hôm nay, thật sự đáng trân trọng mà!"
Ba người anh trai cũng trầm mặc nhất trí, những khán giả khác trong rạp chiếu phim cũng đánh giá rất tốt, đều nói bộ phim này quá hay rồi.
Lúc đó, từ bạn bè, weibo, đến bình luận về ảnh. . . Đều rất dồn dập!
Tất cả mọi người đều tự đánh giá rất cao phim này.
Sở Từ, Tô Đài, Nhan Thuật cùng những người bạn khác, hầu như toàn bộ người trong giới giải trí đều vì bộ phim mà lên tiếng, rất nhiều người thì bọn họ biết, nhưng cũng rất nhiều người bọn họ không quen, nhưng vì xem phim điện ảnh, cảm thấy thật sự hay mới đề cử cho mọi người.
Hiệu ứng này giúp bộ phim rất nhanh chóng tạo được tiếng vang, thậm chí rất khó mua được vé.
Có người nói, mỗi ngày đều như là lúc gần tết vậy, không rạp phim nào còn ghế trống.
Sở Từ nở nụ cười, từ đáy lòng cô vui mừng vì Lục Cảnh Hành!
Cô chụp vài tấm hình trong phim, gửi đi: "Mọi người đều là anh hùng của chúng tôi! Còn anh là anh hùng của em!"
Hình ảnh được đăng lên, là hình Lục Cảnh Hành đang chăm chú huấn luyện thể hình đặc biệt!
Mọi người đều ở nhắn lại, nói phim thực sự quá đẹp, còn nói, sau khi xem xong thật sự muốn đi lính!
Rất nhanh, Lục Cảnh Hành gửi lại: "Anh vĩnh viễn là anh hùng của em!"
Những người hâm mộ lại gào lên, nói bị ngược cẩu! Còn nói, con đường dài nhất mà bọn họ phải vượt qua, chính là phương thức ngược cẩu của hai người bọn họ, tại sao vậy chứ?
Mỗi lần ngược cẩu, phương thức cũng khác nhau! Lạ mắt! Không kịp đề phòng! Làm bọn họ ngậm đầy miệng thức ăn cho chó và lông chó!
"Xong đời rồi! Các người bị Lục Bích Trì nhập rồi!"
Mọi người đều như vậy nói.
Rất nhanh, doanh thu bán vé tăng từ 5 trăm triệu, lên hơn 1 tỷ, 1,5 tỷ, 2,5 tỷ! Vì có quá nhiều người xem, nên rạp chiếu phim phải thêm xuất chiếu, cho tới hiện tại, doanh thu bán vé đã đạt 5 tỷ!
Tạo ra kỷ lục mới trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc!
Điều tuyệt vời hơn là, chi phí quảng bá của bộ phim rất ít, ngoại trừ việc quảng bá ở nhiều thành phố khác nhau, hầu như không dùng tiền để mua thủy quân.
Đương nhiên, đối với bộ phim “Bộ đội đặc chủng” này mà nói, mỗi khán giả đã xem qua phim, đều là thuỷ quân rồi.
Chung quy là vậy!
Tạ Mục thấy doanh thu bán vé này, tại tiệc ăn mừng khóc đến mức rối tinh rối mù.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com