Giới giải trí xảy ra chuyện lớn như vậy, Lục Cảnh Hành đương nhiên là đã sớm nghe được tiếng gió, anh mở Weibo ra, hot search của chuyện này chỉ treo ở đó một chút liền nhanh chóng bị mua lại, sau đó có một ít đại V và mấy tài khoản bát quái cũng thi nhau đăng scandal của Chư Chính Phi lên, đều là người trong vòng nên liếc mắt một cái anh liền hiểu đây là có chuyện gì. Đám scandal này là do Sầm Lâm mua người đăng, Sầm Lâm tung ra không lưu tình chút nào, dù gì cũng là vợ chồng một hồi cuối cùng lại biến thành như vậy cũng thật là khó coi. Anh và Chư Chính Phi đã từng cùng diễn qua một bộ điện ảnh về hắc đạo, tính cách của đối phương rất tốt, cũng không nghe nói có dan díu gì với ai.
Cùng lúc anh còn nhận được rất nhiều tin nhắn và tag.
“Lục Cảnh Hành, Sở Sở Đại sư thật là thần!”
“Đối với chuyện của Sở Sở anh thấy như thế nào?”
“Không ngờ Sầm Lâm sẽ ngoại tình, thôi, Lục Cảnh Hành, anh dứt khoát đừng đi tìm đối tượng gì cả, chờ em lớn lên đi!”
Lục Cảnh Hành nhíu mày mở Weibo của Sở Sở ra liền nhìn thấy cô ấy đánh mặt của Triệu Thiên Nhất, anh bất giác cười khẽ. Tài khoản này cô che giấu không được tốt lắm nha! Anh còn chưa bao giờ gặp qua người nào có khả năng đoán mệnh chuẩn như Sở Từ đâu.
Dù sao đây cũng là chuyện nhà người ta, Lục Cảnh Hành không có hứng thú chia sẻ hay bình luận gì cả, anh chỉ chia sẻ một tập truyện tranh “Thiên tài nữ thần tính” mới nhất của Sở Sở mà thôi. Anh vừa chia sẻ, bên kia màn hình Sở Từ nghẹn một cái rồi yên lặng rời khỏi Weibo.
Haizz…Lục Cảnh Hành đây là quyết tâm giằng co với nick Weibo của cô sao?
Trong đoàn phim, Chu Thản đang ngồi bát quái với Lục Cảnh Hành: “Cậu nói xem Sầm Lâm nghĩ sao vậy? Cô ta tưởng tát nước bẩn lên người Chư Chính Phi là có thể che dấu việc cô ta ngoại tình sao?”
“Tuy rằng cô ta ngoại tình trước, nhưng nếu hất nước bẩn lên người Chư Chính Phi sẽ khiến rất nhiều fan nữ đồng tình cô ta, hơn nữa cô ta còn mua thêm thủy quân để tẩy trắng bản thân, nhất định sẽ có rất nhiều người qua đường cảm thấy cô ta đáng thương, tránh bóng mấy năm nữa lại dẫn theo con mình đắp nặn hình thượng người mẹ tốt, bạn bè trên mạng chỉ sợ cũng sẽ quên mất chuyện cũ này.” Lục Cảnh Hành rất quen thuộc với mấy kịch bản hay xài của giới giải trí.
Chu Thản thở dài: “Thật là không thú vị.”
“Đúng vậy, thật không thú vị. Dám ngủ không dám nhận!” Lục Cảnh Hành hơi híp mắt trầm giọng nói.
Chu Thản nghẹn lời một chút, thầm nghĩ, nói cứ như thể cậu dám ngủ dám nhận vậy đó. Rõ ràng có ý với Sở đại sư nhưng đến bây giờ còn giấu diếm không nói, cậu còn không bằng cả Sầm Lâm nữa đấy!
Lúc này Lục Cảnh Hành đang cầm kịch bản, chợt anh ngẩng đầu hỏi: “Ba ngày nữa phim sẽ đóng máy đúng không?”
“Đúng vậy! Nếu thuận lợi thì ba ngày sau sẽ đóng máy, cậu sẽ diễn tuồng kịch cuối cùng, vừa lúc muốn ăn tết nên đóng máy xong mọi người sẽ cùng nhau tụ tập chơi đùa một chút.” Chu Thản nghĩ nghĩ rồi nói.
Lục Cảnh Hành đồng ý.
…..
Ngày mai là ngày thi cuối kì, tuy rằng Sở Từ không cảm thấy có áp lực gì lớn nhưng không khí trong lớp học lại quá khẩn trương, tan học nghỉ giải lao cũng không có ai dám đi ra ngoài chơi, tất cả mọi người đều ngồi tại chỗ tự giác ôn tập đọc sách. Áp khí thấp đến mức buổi tập thể dục giữa giờ cũng không có ai có hứng tập.
Này không, vừa vào tiết thì giáo viên ngữ văn đã chiếm toàn bộ thời gian này để giảng bài. Giáo viên nói thêm những 20 phút rồi mới đi, chờ ông ấy vừa đi, Sở Từ đang định đứng lên liền thấy bạn học cùng lớp vây quanh lại đây hỏi.
“Sở Từ, cậu biết đoán mệnh hả? Chuyện của Sầm Lâm làm sao mà cậu tính ra được?”
“Cậu thật là thần đó Sở Từ, làm sao mà cậu lại lợi hại như vậy?”
“Sầm Lâm thật sự ngoại tình sao? Nhưng Chư Chính Phi thật sự không có lăng nhăng hả? Có người nói Chư Chính Phi rất thích chơi một đêm tình, còn nói Sầm Lâm ngoại tình là do bị ép buộc.”
Lúc này Sở Từ mới nhớ tài khoản truyện tranh của cô đã bị các bạn học biết rồi. Cô cười: “Bộ người ta cầm súng chỉa vào đầu Sầm Lâm bắt cô ta ngoại tình hay sao?”
Mọi người nghe vậy nghẹn một chút rồi bật cười: "Cũng đúng ha, đây chắc là chiêu trò để tẩy bạch thôi, làm sai dù sao cũng là làm sai, nhưng mà làm sao cậu lại biết được?”
Sở Từ liếc nhìn Ngu Đường một cái, Ngu Đường lập tức xua tay: “Tớ không có nói việc cậu biết đoán mệnh cho mọi người đâu, tớ sợ dọa đến mọi người.”
“Cái gì? Ngu Đường, cậu có biết chuyện này sao?” Các bạn học lại quay qua quấn lấy Ngu Đường khiến Ngu Đường dở khóc dở cười, cô đành phải kể chuyện của cha cô cho mọi người nghe, lúc trước Ngu Đường về nhà làm đám ma, mấy hôm sau khi trở về đi học tâm trạng còn rất tốt, tất cả mọi người đều cảm thấy kì quái nhưng lại không dám hỏi sợ cô buồn, bây giờ mới biết được thì ra ba của Ngu Đường không có chết! Chết rồi sống lại, lại bị đào ra từ mộ cái gì, chuyện này nghe quá kinh tủng.
“Sở Từ, thật là cậu tính ra được sao? Cậu thật biết đoán mệnh hả?”
Mọi người vây quanh Sở Từ hỏi tới hỏi lui, ong ong ong như một bầy ong mật, Sở Từ bất đắc dĩ nhún vai cười nói: “Đúng vậy, tớ biết đoán mệnh, tớ là Đại sư đoán mệnh rất lợi hại đấy!”
Cô nói như vậy mọi người ngược lại lại không tin, các bạn học nửa tin nửa ngờ hỏi: “Rốt cuộc có phải do cậu tính ra hay không nha?”
Tới buổi tối tan học, ngoài dự đoán của Sở Từ là có rất nhiều học sinh cùng lớp theo sau Sở Từ muốn cùng cô về nhà.
Sở Từ bị chọc cười, cô bất đắc dĩ nói: “Mọi người muốn thế nào? Ngày mai liền thi cuối kì rồi, các cậu không lo về nhà ôn tập hả?”
“Bọn tớ chỉ muốn biết cậu có thể đoán mệnh hay không thôi! Trong truyện “Thiên tài nữ thần tính” cũng có kể, cậu ở trong công viên gặp người đoán mệnh, gặp người trong miếu đoán mệnh, trạm xe bus cũng có…Chúng tớ muốn biết trên đường tan học về nhà cậu có gặp được loại chuyện này hay không.”
Sở Từ bật cười, còn đừng nói, dạo gần đây thật sự rất bình thản, cô không có gặp được chuyện đoạt xác như Vu La, cũng không có gặp được quỷ quái gì cả.
Ngu Đường cười nói: “Cũng không thể trách các bạn học được, ai kêu cậu có thể chất của Conan đâu? Mọi người cũng chỉ là tò mò nên mới muốn đi theo cậu thôi.”
Sở Từ đành phải bất đắc dĩ nói: “Vậy tớ nói trước nhé, nếu là không gặp được cái gì các cậu cũng đừng trách tớ nha! Nên nhanh chóng về nhà đọc sách đấy.”
“Được rồi, được rồi.” Các bạn học đồng thanh nói. Sở Từ đành phải mặc kệ cho bọn họ đi theo, người đi theo cô có đến hơn 20 người, một đám người đi trên đường khiến cho rất nhiều người xung quanh chú ý. Hôm nay Điền Tam Thải không có ở nhà nên Sở Từ tính đi ăn mỳ rồi mới về, cô vào một tiệm mỳ nhỏ, đám học sinh cũng theo cô đi vào. Cô vừa mới ngồi xuống liền thấy trước cửa tiệm châu báu đối diện quán mỳ có một cỗ sát khí rất nặng đang nhanh chóng tụ lại.
Sở Từ cạn lời, thật đúng là thể chất của Conan nha, bị đám nhóc này nói đúng rồi!
……..
Thấy Sở Từ nhìn chằm chằm vào cửa tiệm châu báu, các bạn học đều giật mình. Má ơi, tiệm châu báu nha, nhiều tiền như vậy nha! Thật sự gặp được chuyện gì thì chắc chắn đó cũng là chuyện lớn! Bọn họ không dám quấy rầy Sở Từ nên chỉ yên lặng cùng nhìn theo.
“Các cậu ngồi yên ở đây đừng chạy loạn, tớ đi qua nhìn một cái.” Sở Từ dặn dò, mọi người yên lặng nuốt nước miếng ngồi yên không nói lời nào.
Sở Từ đi vào tiệm, tiệm này tên là ‘Châu Báu Sinh Sôi’, tuy rằng không phải là chuỗi cửa hàng nhưng trang hoàng cũng rất hoa lệ, cả cửa hàng sáng lấp lánh, cửa chính cũng rộng lớn, tuy rằng đối diện ngã tư có sát khí nhưng trong tiệm cũng đặt rất nhiều đồ vật chắn sát, chiêu tài tiến bảo, nói chung phong thủy trong tiệm cũng còn được, cửa hàng này lại còn bán châu báu vàng bạc, nhất định là buôn bán rất tốt.
Lúc này tuy rằng là buổi tối nhưng Sở Từ có thể nhìn thấy trong tiệm có đến năm sáu người khách đang mua đồ, trong đó có hai cặp vợ chồng trẻ, ngoài ra còn có một người đàn ông mặc đồ đen đội mũ đen, đeo khẩu trang cũng đen nốt. Sở Từ chỉ liếc nhìn qua bọn họ một cái không nói gì.
Leng keng…Sở Từ mở cửa bước vào khiến con mèo chiêu tài ngoài cửa phát ra tiếng vang, mọi người theo bản năng nhìn qua nơi phát ra âm thanh, Sở Từ cũng nhân cơ hội đánh giá bọn họ.
Người bán hàng thấy Sở Từ trông rất xinh đẹp nên rất nhiệt tình tới đây hỏi: “Kính chào quý khách. Xin hỏi tiểu thư muốn mua cái gì?”
Sở Từ cong môi cười: “Qua mấy ngày nữa là sinh nhật của mẹ tôi nên tôi muốn mua cái dây chuyền tặng cho mẹ.”
“Thật là một ý kiến hay, tôi đề cử cho cô một kiểu, đây là dây chuyền vàng, đeo lên nhất định rất khí phái!” Người bán hàng rất thành thực đề cử một cái dây chuyền vàng to cỡ một ngón tay, dưới ánh đèn nó được chiếu sáng vàng rực rỡ, nhìn nó to y như xích chó vậy.
Sở Từ không nói gì, người bán hàng thấy vậy lại nói: “Nếu không thì ngài mua bạch kim đi, đẹp mà còn sang nữa, dù sao trong tiệm chúng tôi kiểu dây chuyền nào cũng có cả.”
Sở dĩ cô bán hàng chỉ đề cử mấy món đắt tiền là vì trong tiệm có rất nhiều nữ sinh trẻ tuổi đến mua quà tặng cho mẹ, cũng không thể xem thường học sinh hiện nay đâu, có rất nhiều học sinh một năm nhận được tiền lì xì đã có hơn 10 vạn, để dành còn nhiều hơn cả người lớn nữa! Mấy ngày hôm trước còn có một học sinh cấp ba vào tiệm, mua vàng gần năm vạn, nghe ngóng qua mới biết người này là một người nổi tiếng trên mạng, phát sóng trực tiếp một lần kiếm được những bốn năm ngàn, lợi hại không!
Sở Từ vẫn không lên tiếng mà chỉ cúi đầu nhìn nhìn. Lúc đó có một người đàn ông trung niên từ phía sau đi ra, người bán hàng thấy hắn liền chào một tiếng: “Chào quản lý.”
Người kia gật đầu một cái, nhìn qua trong tiệm rồi trở về phòng trong, Sở Từ nhìn qua tướng mạo của hắn một cái, nhíu mày lại, người đàn ông mặc nguyên bộ đen kia cũng nhanh chóng đi ra ngoài. Sở Từ chỉ hỏi thăm vài câu lấy lệ rồi trở lại quán mỳ, cô vừa đi vào liền thấy người đàn ông mặc đồ đen kia đang ngồi xuống trước quán.